Vì Sao Mùa Đông Ấm Áp
Chương 46 :
Ngày đăng: 17:48 18/04/20
Edit: Liệt Tuyết(Juukapup)
Đang mơ màng, cảm thấy được có một bàn tay không ngoan ngoãn thong thả mà mềm nhẹ mơn trớn chân mày tôi, dọc theo khóe mắt, lướt qua hai má, dừng lại ở môi, vuốt ve, mềm mại mà có chút nghịch ngợm, đụng chạm như vậy khiến hô hấp của tôi dồn dập lên, hơi hơi mở ra miệng, giây tiếp theo nghe thấy bên tai truyền đến một tiếng cười nhẹ nhàng lười biếng, sau đó, môi bị người ta không thương tình phủ lấy…
Chậm rãi mở mắt ra, trong phòng tranh tối tranh sáng khiến tôi nhất thời không biết mình đang ở đâu, cho đến khi khuôn mặt đẹp đẽ kia trở nên rõ ràng giữa mông lung, ký ức về buổi tối hôm qua chậm rãi trở lại, mặt nháy mắt ửng hồng, nghiêng người quấn mình vào trong chăn, tay phủ lên trán.
Thân thể trầm xuống, một đôi cánh tay thon dài ôm cả tôi cùng với chăn nhét vào vòng tay ấm áp đằng sau lưng, tiếng cười nghẹn nghẹn ôn hòa vọng tới trong tim, những ngón tay ẩm ướt trườn lên quấn lấy tóc tôi.
Hơi thở tràn đến gáy cũng có chút nóng bỏng, không khỏi làm tôi lại run lên.
“Cũng thật mẫn cảm.”
“….Ngứa quá.” – Mở miệng tiếng nói có chút yếu ớt mà khàn khàn.
“Làm sao mà ngứa?” – Hỏi cũng thực chân thành, nhưng vẫn cứ hôn, cắn, liếm láp đằng sau gáy vô cùng ác ý.
Tôi hơi hơi quẫn bách, đưa tay ra định ngăn chặn sự xúc động của anh.
Nhưng mà Tịch Si Thần lại tiện tay kéo lấy một ngón tay của tôi cho vào miệng, nhẹ nhàng mút lấy.
Tôi giật mình, nhớ lại chuyện hôm qua, hoảng hốt xoay tay lại, muốn đẩy anh ra một chút.
Anh nhẹ nhàng thở dài, tỏ ra rất nuối tiếc, dựa đầu vào vai tôi an phận nằm, không dám làm loạn nữa.
Mà thủ phạm ở bên cạnh kia lại chôn mặt vào hõm vai tôi cười nhẹ, lại còn thừa cơ cắn cắn nơi mẫn cảm nhất cơ thể tôi – vành tai, bàn tay vừa nghỉ ngơi kia cũng phối hợp phủ lên ngực tôi, yêu thương khiêu khích vuốt ve.
Tôi kích động ngọ nguậy, nhưng cánh tay đặt bên eo gắt gao ôm chặt, căn bản không thể động đậy.
“Anh……” – Nhìn anh chậm rãi ngẩng đầu lên, thấy trong mắt ấy là mê mang tình dục, lòng vừa hốt hoảng vừa quẫn bách.
“Giản An Kiệt, con rốt cuộc có nghe ta nói không!” – Hồi lâu không nghe tiếng, cô hẳn đã rất tức giận.
“Cô, Cô à, con có chút việc phải cúp máy trước.” – Không cho cô cơ hội phản đối, tôi tắt máy ngay lập tức, lần này cũng không quan tâm cô sẽ nghĩ thế nào.
“Tịch……..” – Di động lại rơi xuống mặt giường, đưa tay ngăn lại cặp mắt thăm thẳm mà nồng cháy trước mặt – “Đừng làm loạn mà.”
Tịch Si Thần cười nhẹ, nắm lấy tay phải tôi, đem lòng bàn tay dán vào trong ngực anh, tôi giật mình muốn rụt lại, nhưng anh nhanh tay hơn giữ chặt lấy – “Anh yêu em, An Kiệt.” – Cảm giác được rõ ràng nhịp tim anh nảy lên mau hơn.
Làn da nóng bỏng dán vào nhau không một kẽ hở, sức nóng như dời non lấp bể bắt đầu lan tràn, môi lưỡi bá đạo kia liếm láp hôn mút lấy làn da tôi, từ trên xuống dưới, không bỏ sót chỗ nào, khiêu khích như vậy không thể không khiến toàn thân tôi dâng lên từng đợt từng đợt sóng trào rất khó tả, bàn tay dò dẫm đưa lên, do dự, cuối cùng dừng lại ở bờ vai anh.
Tịch Si Thần đột nhiên ngẩng đầu lên, tôi cảm giác được nồng đậm tình dục trong mắt kia chỉ càng mãnh liệt hơn!
Tiếng nói khàn khàn đến đặc lại mang theo ý cười nặng nề vang lên – “Em chủ động làm anh không thể kiềm chế được.” – Sau đó là hung ác kích hôn, cắn lấy đôi môi tôi, không hề thương tình mút lấy đầu lưỡi đang tránh né, không ngừng biến hóa góc độ xâm nhập, cắn càng lúc càng gấp gáp, mạnh mẽ như thể muốn nhét tôi vào sâu trong lòng.
Tiếng rên mượt mà, tiếng hổn hển, mồ hôi li ti lấm tấm trên trán, tôi chỉ cảm thấy miệng lưỡi khô ran, giờ này phút này đây, chuyện gì cũng không làm nổi, chỉ nghĩ làm sao có thể uống cạn dòng suối lành duy nhất kia. Cùng với một chút hành động e dè, hướng tới tiếp cận nguồn hơi nóng cuồn cuộn kia, hy vọng có thể lấp đầy sự trống rỗng đam mê này, như thể một giọt máu rơi vào trong tuyết, để mặc cho chất lỏng màu đỏ ấy lan ra.