Vì Tôi Là Tiên Nữ

Chương 20 : Uống rượu

Ngày đăng: 11:51 30/04/20


Chuyển ngữ: Puny



Tại diễn đàn trường Đại học B.



《 Xem bên này: Tuyển bạn thành đôi, tiểu tỷ tỷ M4 dẫn bạn ăn gà! 》hot~~~!



[Wow, thiệt hay giả!]



[Xem ra M4 không phải tùy tiện nói, cô ấy thật sự tiến quân thi đấu hai người.]



[Thật là lợi hại, cho tới bây giờ chưa từng có người nào giành được quán quân kép thi đấu đơn cùng đấu đôi!]



[Đó là bởi vì trước kia không có ai thử qua như vậy, quá hao phí thời gian và tinh lực, chỉ cần có thể tiến vào thi đấu tỉnh, liên quan gì đến cô ấy đấu đơn hay đôi đâu]



[M4, tôi muốn làm đồng đội bạn, dẫn tôi bay!]



[Lầu trên, nhìn rõ yêu cầu, người ta chỉ dẫn em gái trẻ.]



[Ách, được rồi.]



...



Lục Mạn Mạn ôm máy tính xách tay ngồi trên giường, chuyên tâm dồn chí xem bài viết mời bạn đồng đội.



Mặc dù lầu dưới tag người rất nhiều, nhưng mà phần lớn là nói chêm chọc cười, không có thành tâm thành ý muốn cùng cô họp thành đội cùng đi, mặc dù có, cũng là nam sinh chiếm đa số.



Ngược lại là có mấy nữ sinh bày tỏ nguyện vọng hứng thú, còn có người tin cô, tuy nhiên lại đều ở thời điểm sắp gặp mặt, mất tin tức, các loại mượn cớ lấy lệ từ chối.



Trong đó có một cô gái úp mở nói cho Lục Mạn Mạn, Chu Gia Lương đi tìm cô ấy, bảo cô ấy cùng hội đoàn gây khó dễ cho cô, không có lợi.



Những người này... lại làm chuyện sau lưng.



Lục Mạn Mạn thở dài một tiếng, ngã xuống giường nằm ngay đơ.



Thật ủ rũ mà!



Điện thoại vùi dưới gối rung lên, Lục Mạn Mạn mở ra, WeChat xuất hiện thông báo thêm bạn tốt mới.



[abcdef]



Lục Mạn Mạn bừng tỉnh, abcdef là tên WeChat của Nguyên Tu.



Lục Mạn Mạn đồng ý thông báo thêm bạn tốt của anh, sau khi thông qua, Nguyên Tu lập tức gửi một cái tin nhắn tới:?



Lục Mạn Mạn:???



Nguyên Tu: Kéo vào danh sách đen?



Lục Mạn Mạn: [Đổ mồ hôi]



Nguyên Tu: Lý do.



Lục Mạn Mạn: Chính là... cái kia... Hy vọng sau này cậu không nên xưng là chồng của W. [Thấp thỏm]



Nguyên Tu: Sao?



Lục Mạn Mạn: Bởi vì tôi nghe sẽ có chút không thoải mái.



Nguyên Tu: Tôi đã biết.



Lục Mạn Mạn nằm thẳng trên giường, nhìn trần nhà thở phào nhẹ nhõm, nhưng mà chưa tới hai phút, thông báo lại lần nữa nhảy ra.



Nguyên Ti: Ghen?



Lục Mạn Mạn thấy rõ hai chữ, điện thoại giống như bàn ủi vậy bị cô nhanh chóng ném đi.



Mặt bỗng nhiên nóng.




"Cái đó... Anh, nếu không chúng ta hát một bài đi..."



"Đừng gọi tôi là anh."



Ánh sáng màn hình điện thoại chiếu rọi gương mặt anh tuấn của anh, giọng nói ôn nhu, ưu tu nhưng mang theo một chút lãnh đạm xa cách.



"Nghe lời, đi tìm Nhâm Tường chơi."



Đừng quấy rầy tôi.



***



Một lần nữa ngồi cạnh quầy bar, tâm tình Lục Mạn Mạn càng sa sút.



Cách đó không xa Chu Diễn khảy đàn ghita, khảy một gia điệu chậm rãi mà tình cảm, Hạ Thiên dưới sân khấu mê mẩn nhìn anh ta, đâu đâu cũng thấy yêu mến và sùng bái.



Lục Mạn Mạn gục xuống bàn, nhắm hai mắt lại, lông mi rất nhỏ mà rung động, chóp mũi có chút chua xót.



Tiểu ca quầy bar thấy cô đột nhiên ủ rũ, không rõ cho nên hỏi: "Cô làm sao, vừa mới nãy không phải rất tốt sao?"



"Chỉ là đột nhiên có chút nhớ nhà." Lục Mạn Mạn hít một hơi, mang theo giọng mũi, lẩm bẩm nói: "Nhớ ba của tôi."



Dĩ nhiên, cũng không chỉ là nguyên nhân này.



"Cô là nơi khác đến à." Tiểu ca pha rượu nhanh chóng pha rượu, nói: "Đi học Đại học chính là như vậy, thích ứng nhiều một chút sẽ thành thói quen, đúng rồi, muốn uống một chút không."



Lục Mạn Mạn lắc đầu nói:"Tôi không thể uống rượu."



Tiểu ca đưa ly rượu đủ màu sắc tới trước mặt cô: "Cồn rất ít, cơ bản là không đáng kể."



Lục Mạn Mạn nhìn ly rượu đủ màu, phía trên đặt một quả chanh vàng rực.



Cô bưng ly rượu lên nhàn nhạt nhấp một ngụm.



"A, uống ngon."



"Đúng không." Tiểu ca pha rượu đắc ý nói: "Tác phẩm mới của tôi."



Trong lúc không để ý, ly rượu của Lục Mạn Mạn đã nhìn thấy đáy, cô hỏi tiểu ca pha rượu: "Phòng vệ sinh ở đâu."



"Cuối hành lang quẹo phải."



Lục Mạn Mạn chóng mặt đi tới cuối hành lang, quả nhiên vẫn là không thể uống rượu, dù chỉ có một chút xíu cồn cũng sẽ khiến cho cô rơi vào mơ hồ, cô nghĩ cũng không thèm chờ Hạ Thiên, lúc này biểu diễn đang đến cao trào, cô ấy khẳng định không rời đi được.



Ngay tại lúc đầu óc cô ngây ngô dại dột chui vào nhà vệ sinh, một bàn tay ấm nóng đột nhiên cầm cổ tay cô, kéo cô về phía sau một cái, cả người cô liền đụng vào lồng ngực cứng rắn.



"A."



Đập vào mặt là mùi thuốc lá, còn kèm theo một mùi cây đàn hương nhàn nhạt.



Cô ngẩng đầu, đầu tiên nhìn thấy cái cằm nhọn của Nguyên Tu, còn hơi có chút râu. Đường nét anh rõ ràng, ánh đèn trên đỉnh đầu khẽ chiếu xuống hàng lông mi.



Lông mi khẽ run.



"Thích vào nhà vệ sinh nam như vậy." Giọng anh mang theo từ tính trầm thấp: "Hả?"



Anh gần kề người, chậm rãi xít lại gần anh.



Lục Mạn Mạn trơ mắt nhìn ngũ quan anh tuấn của anh phóng đại, dừng lại cạnh mặt cô.



Cô theo bản năng ngừng thở.



Lại nghe thấy anh nhẹ nhàng hít hơi, ngửi cô, lẩm bẩm nói: "Uống rượu?"



Đôi lời tâm tình của editor: Qùa Tết Qùa Tết Qùa Tết!!! Chúc mọi người có một năm Mọi điều đều thuận lợi. Hi vọng mọi người tiếp tục theo dõi ủng hộ nhà mình. <3 <3 <3