Vì Tôi Là Tiên Nữ

Chương 26 : Thưởng thức

Ngày đăng: 11:51 30/04/20


Chuyển ngữ: Puny



Dương Trầm lại không nhúc nhích chút nào: "Tôi biết trong lòng cậu có cảm xúc, nhưng cậu không thể phủ nhận, nửa giang sơn của cái nghề này, là dựa vào những fans hâm mộ cuồng nhiệt mê mệt thi đấu kia chống đỡ."



"Không giống thi đấu thể thao có thế vận hội Olympic Asian games, có chỗ dựa quốc gia." Anh ta bình tĩnh phân tích: "Cái nghề này không có fans hâm mộ thì cũng không có thi đấu, không có giải nhất, càng không có cái cậu gọi là -- thắng."



Nguyên Tu nhàn nhạt nhìn về phía anh ta: "Cho nên?"



"Cho nên tôi phải biết cậu cùng M4 đó, rốt cuộc tình huống gì."



Nguyên Tu ngồi trên ghế salon nhích lại gần, thoải mái nói: "Không cần thiết chuyện bé xé ra to, trước kia fans hâm mộ còn đứng trạm cp của tôi cùng Mỉm cuời W."



"Đó là bởi vì các cô ấy biết cậu không trèo cao tới Nữ thần W."



"..."



Dương Trầm tiếp tục nói: "Bây giờ để tránh hiềm nghi, sau này không được bình luận với cô ấy nữa, cũng không cần tương tác cái gì quá mức với nhau, like cũng không được."



"Qúa đáng."



Dương Trầm hừ một tiếng: "Biết là cậu muốn đề bạt người mới, không biết là cô ấy thật sự có cái gì."



Nguyên Tu không đáp lời anh ta, quay lại nói: "Anh cảm thấy M4 như thế nào?"



Dương Trầm suy nghĩ một chút, nói: "Khách quan mà xem, kinh nghiệm cô ấy phong phú, lối đánh mạnh lại có kỹ xảo chiến thuật, rất có thiên phú."



"X còn thiếu một đội viên."



Dương Trầm nhìn về phía anh, kinh ngạc nói: "Cậu không biết..."



Nguyên Tu khẳng định suy đoán của anh ta: "Tôi muốn M4."



Dương Trầm nhìn chằm chằm Nguyên Tu, xác định anh không phải nói đùa, mới nói: "M4 coi như quả thực không tệ, nhưng mà đây chẳng qua là cuộc thi đấu nghiệp dư, thi đấu nghiệp dư cùng thi đấu chuyên nghiệp hoàn toàn không cùng đẳng cấp, hơn nữa cô ấy bây giờ chỉ đoạt cấp trường mà thôi, gia nhập chiến đội X chúng ta, chỉ sợ khó thích ứng đông người."



"Cáo già." Nguyên Tu chửi thề một tiếng: "Không phải khó thích ứng đông người, là anh cảm thấy cô ấy không được."



Qủa nhiên cái gì cũng không gạt được tiểu tử thúi này.



Dương Trầm thẳng thắn nói: "Mục tiêu chiến đội X là tiến vào cuộc đấu thế giới, còn phải giành được Đại mãn quán, tôi không có biện pháp thuyết phục nhà đầu tư thêm cô gái này vào."



"Không cần anh thuyết phục nhà đầu tư, cô ấy biết dùng thành tích thuyết phục họ." Nguyên Tu nói: "Năm ngoái anh muốn mời Trần Cảnh Minh giành thứ hạng cùng điểm tích lũy đôi cấp tỉnh tới X, bị cậu ta từ chối, năm nay nhà đầu tư vẫn vừa ý cậu ta như cũ, hôm nay M4 đè danh tiếng cậu ta xuống, tại sao không thể cân nhắc M4."



Dương Trầm dừng một chút, rốt cuộc nói nguyên nhân: "M4 là một cô gái."



Qủa nhiên là bởi vì cái này...



"Trong một nhóm này, tiềm lực của con trai lớn hơn con gái, điểm này không thể phủ nhận."



Vẻ mặt Nguyên Tu lạnh nhạt, cứng rắn nói: "Đó là bởi vì các người cho tới bây giờ không cho con gái cơ hội."



"Đánh thi đấu chuyên nghiệp, mười tám tuổi đến ba mươi tuổi là tuổi tác vàng, con trai có thể hoàn toàn không có nỗi lo về sau, nhưng con gái lại không thể, sau hai mươi lăm tuổi, các cô sẽ phải cân nhắc chuyện kết hôn sinh con."
Trần Cảnh Minh nhàn nhạt nói: "Lần trước anh tìm cô ấy đàm phán, thật sự chọc giận cô ấy."



"Tôi đó là vì ai." Chu Gia Lương giọng nói không yên, ưu tư còn có chút kích động: "Còn không phải là vì giữ ngọn gió cùng danh tiếng cho cậu sao, bây giờ nhìn mấy chiến đội KT, π cùng X, đối với cậu cũng có nhiều hứng thú, năm nay lấy thêm một cái quán quân đôi, giá trị con người còn có thể nhắc đến."



"M4 này đến tột cùng là người nào." Trần Cảnh Minh nâng nâng gọng kính, trầm giọng nói: "Điều tra chưa?"



Chu Gia Lương xoay ghế đến trước máy tính, chuyển qua tài liệu của Lục Mạn Mạn: "Bạn tôi trong Hội sinh viên đã lật lại thông tin của cô ấy, du học sinh trao đổi, người Mỹ."



"Người Mỹ?" Trần Cảnh Minh hỏi: "Trường học nào?"



"Tiểu bang New York."



"New York đến đây."



Chu Gia Lương cười một tiếng: "Tôi biết cậu đang suy nghĩ cái gì, nhưng mà làm sao có thể?"



Trần Cảnh Minh mặt không cảm giác, trầm tĩnh nói: "Tại sao không thể nào."



"Cô ấy có thể tới trường chúng ta thi đấu loại trình độ này?" Chu Gia Lương sửa lại cổ áo một chút, cười lạnh nói: "Cậu e rằng bị M4 này dọa sợ rồi đi."



Trần Cảnh Minh cũng không tức giận, chỉ nói: "Cho dù không phải Mỉm cuời W, cũng có thể là đội viên đội Mỹ khác."



Chu Gia Lương trầm giọng nói: "Đội Mỹ chưa từng nghe qua nhân vật như thế, tôi nhờ người đến đại học tiểu bang New York nghe ngóng, chính là một sinh viên đại học bình thường."



Trần Cảnh Minh nói: "Bất kể như thế nào, cô ấy đều là kẻ địch chúng ta không thể coi thường."



Chu Gia Lương đứng bên cửa sổ, mi tâm nhíu lại: "Không thể để cho cô ấy đè ngọn gió của cậu ở cuộc thi, nếu không sẽ bất lợi với giá trị con người cậu."



Sắc mặt Trần Cảnh Minh nghiêm túc, trong ánh mắt chứa mấy phần ý không chịu thua: "Tôi có thể thắng cô ấy."



"Cậu có thể thắng, lấy cái gì thắng?" Chu Gia Lương hổn hển nói: "Cô ấy dẫn theo người mới cũng có thể đánh bại cậu."



Trần Cảnh Minh mấp máy môi mỏng, không nói một lời, mấy phút sau, anh ta đột nhiên hỏi Chu Gia Lương: " Weibo cô ấy bao nhiêu fans rồi?"



"Hơn hai mươi vạn." Chu Gia Lương tức giận nói: "Người con gái này thật sự bản lĩnh, ngay ca Nguyên Tu cũng chuyển Weibo cô ấy."



"Nguyên Tu không phải rất thích dẫn người mới sao?"



"Vậy cậu ta sao không dẫn theo cậu."



Trần Cảnh Minh bị anh ta chặn họng không thể nói: "Vậy cậu nói làm sao bây giờ."



"Tôi sẽ không để cho cô ấy thuận lợi vào thi đấu cả nước như vậy."



Chu Gia Lương đặt tài liệu của Lục Mạn Mạn xuống cầm lên một tài liệu khác, khóe mắt khẽ cong lên.



Đó là tài liệu của Trình Ngộ.



Đôi lời tâm tình của editor: Hai bạn người xấu kia, đợi đó Mạn Mạn sẽ đánh bể đầu hai người. Hừ hư.