Vi Vi Đích Vi Tiếu
Chương 3 : Lời tỏ tình trên diễn đàn
Ngày đăng: 22:28 19/04/20
Chương thứ ba
Lời tỏ tình trên diễn đàn
Lúc Diệp Kính Văn về đến phòng ngủ thì đã là mười một giờ rưỡi, ba tên cùng phòng đang túm tụm với nhau sôi nổi tranh luận việc gì đó, thấy hắn đi vào liền vồn vã kéo lại.
Diệp Kính Văn ngáp dài thờ ơ, thế mà tên Hàn Dương kia thật không biết điều, vẫn nhiệt tình kể lại sự tình vừa qua cho hắn.
“Kính Văn, cậu không biết bài post này hoành tráng đến mức nào đâu, chưa đầy một giờ đã nhận được mấy trăm hồi âm nhé, tính ra thì vài giây lại được một hồi âm. Khoa trương quá đi!
“Ờ.” Diệp Kính Văn đáp.
“Thật ra là một cô em lên diễn đàn tỏ tình, cậu nhìn bài này mà xem, tỏ tình hơi bị chất luôn.”
“Ờ.” Diệp Kính Văn tựa người vào thành giường, thuận tay cầm lấy khăn mặt.
“Em muốn tìm bạn trai, người ấy không được quá cao cũng không được quá thấp, tốt nhất là khoảng một mét tám lăm. Không được quá béo cũng không được quá gầy, tốt nhất khoảng sáu mươi lăm cân là vừa. Không được quá đen cũng không được…”
“Tôi đi tắm đây.” Diệp Kính Văn vừa nói dứt câu, liền đi hướng nhà tắm.
“Ờ ờ, vậy cậu tắm nhanh lên nhá, mười hai giờ cắt nước đó.” Hàn Dương sờ sờ gáy, miệng hướng phòng vệ sinh mà gọi.
Không có tiếng trả lời.
“Ê, thằng Diệp Kính Văn này đầu óc không có vấn đề đấy chứ…”
“Không thể nào, điểm thi của nó cao như vậy, làm sao đầu óc có vấn đề được…”
“Thế sao chả bao giờ nó để ý đến người khác nhỉ? Suốt ngày chỉ có một mình, đeo tai nghe cúi gằm mặt đi đường.”
Hai người đang thì thầm bàn tán, lại bị Hàn Dương vừa hoàn hồn xen vào một câu, “Đầu óc nó không có vấn đề, mà tính cách có vấn đề!”
“Khác quái gì nhau…”
“Khác nhiều chứ! Đầu óc có vấn đề gọi là thiểu năng, tính cách có vấn đề gọi là biến thái, biết chưa?”
“Ừa.”
“Tao đoán chắc là lúc nhỏ tinh thần nó bị tổn thương nghiêm trọng, gặp chuyện gì bất hạnh, thành ra mới tự thu mình như bây giờ…”
“Các cậu đang nói gì thế?” Giọng nói của Diệp Kính Văn bất thần vang lên như u hồn hiển linh.
Ba người chết lặng, tên kịp phản ứng nhanh nhất là Hàn Dương, cậu ta có chút xấu hổ cười cười, “Cậu… không phải đi tắm à…”
“À, tắm xong rồi.” Diệp Kính Văn nói xong còn như chứng minh mà dùng khăn lau lau mớ tóc đen nhánh còn đọng nước kia.
“Diệp Kính Văn?” Ôn Đình mặc bộ váy ngắn màu trắng ôm lấy dáng người thướt tha, nhìn từ xa rất có phong thái thục nữ, nhưng nụ cười trên mặt lại toát lên vẻ lãnh đạm.
“Tôi đang muốn tìm cậu đây.”
Chắc là muốn hỏi tội vụ đào tẩu của mình hôm qua đây mà.
Diệp Kính Văn mỉm cười, “Bà chị có chuyện gì sao?” W.e.b.T.r.u.y.e.n.O.n.l.i.n.e.c.o.m
“Tôi muốn mời cậu tham gia đoàn văn nghệ của trường, không biết cậu có hứng thú hay không.”
“Không có.”
Ôn Đình sững người, chẳng ngờ Diệp Kính Văn lại thẳng thừng từ chối như thế.
“Chú em quả nhiên là người thẳng thắn nhỉ, tôi thích màn khiêu vũ của cậu, không nể mặt tôi một chút à?”
“Nếu nói thứ bà chị thích là bản thân tôi, thì tôi còn có thể xem xét.”
“Được rồi.” Ôn Đình thở ra một hơi thật sâu, “Tôi thật sự đã cố gắng thích cậu, tiếc là, thất bại.”
Diệp Kính Văn bật cười, “Vinh hạnh quá nhỉ.”
“Cậu vừa vào trường, tôi khuyên cậu vẫn nên khiêm tốn một chút, khoa trương quá độ sẽ trở thành mục tiêu công kích đấy.”
“Ha ha, tôi chẳng qua không muốn nói chuyện với người mình không thích, vậy thôi.”
“Không hợp nhau nói chẳng được nửa câu, chúc cậu em may mắn.”
Ôn Đình nói xong thì quay người đi mất, giày cao gót nện trên mặt đất vang tiếng cồm cộp cồm cộp rất có nhịp điệu.
Chắc là xem mặt đất thành đầu tôi mà giẫm chứ gì.
Diệp Kính Văn mỉm cười.
Mục tiêu công kích ư…
Chỉ cần có thể thu hút ánh mắt của người nào đó, phải làm bia ngắm cũng không tệ chút nào.
Hết chương thứ ba.
————————————————————————————————————————
(*)掐架的乐趣 (kháp giá đích nhạc thú): trên baidu bảo “kháp giá” hay còn gọi là “bái khối tử” (tụt quần),được các bạn Tàu dùng khi muốn tìm hiểu thân phận thật của một nhân vật nào đó. Ở đây mình tạm để là “nhạc thú thị phi” (hoặc “sự sung sướng khi được tụt quần người khác”)