Vĩnh Hằng Hoa Viên
Chương 32 : May quần áo cưới.
Ngày đăng: 18:21 27/06/20
Nghe Mạn Toa la lên, hắn từ trong bụi cây chạy tới trước mặt nàng, ôm lấy nàng hôn một cái cười nói:
- Mạn Toa, Mã Đa có nghĩ nát óc cũng không thể ngờ được nàng và ta phối hợp lừa gạt hắn. Thực sự không tệ, thì ra ngươi yêu Mã Đa "nhiều" đến mức này. Nếu sau này ta có nữ nhân, ta cũng không mong các nàng yêu ta như thế!”
- Buông ta ra, Mã Đa đã đi, ta muốn đưa tiểu thư Đan Mã về.
- Ồ? Ngươi không biết nàng ấy bị trúng dâm hương à?
- Dâm hương thì sao? Tinh linh thiên về trị liệu ma pháp, ta hoàn toàn có thể sử dụng ma pháp để bài trừ dâm hương… Nàng ta cũng sẽ không biết chuyện này.
- Mạn Toa ơi là Mạn Toa, ngươi thực sự là ngây thơ quá! Ta đã nói với ngươi, từ lúc ta với ngươi làm lần đầu tiên đó thì ta đối với thân thể nữ nhân cảm thấy hứng thú vô cùng, thậm chí với toàn bộ thân thể của nữ Tinh linh tộc đều cảm thấy hứng thú. Bởi các nàng đều là mỹ nữ, hết lần này tới lần khác sẽ vĩnh viễn không cam lòng tình nguyện hoan hảo với ta. Thế nên, chỉ cần có cơ hội ta tuyệt không bỏ qua. Như hôm nay đúng là thiên thời, ngươi nghĩ ta chịu buông tha sao? Ta hôm nay không đi tới Khả Bỉ gia tộc, chính là vì tiểu thư Đan Mã…
- Khốn nạn, ngươi không phải vừa nói sẽ bỏ qua sao?
- Đó là một cách nói khác, cũng là thật. Vậy nên Mạn Toa à, theo nam nhân của ngươi rời khỏi đây thôi! Đan Mã để lại cho ta, ngươi yên tâm, sau này nàng ấy sẽ không trách tội hai ngươi.
Mạn Toa tức giận nhìn chằm chằm Bỗ Lỗ:
- Ngươi dựa vào cái gì mà khẳng định như vậy?
Bố Lỗ thong thả đáp:
- Mã Đa nhất định nghĩ là ngươi trông coi Đan Mã, mà dược hiệu của hắn chỉ kiên trì hơn nửa canh giờ. Đợi Đan Mã tỉnh dậy thì dược hiệu đã hết. Lấy thái độ làm người của Mã Đa, tất nhiên sau nửa canh giờ sẽ quay lại, bằng không hắn khó mà ăn nói với Đan Mã. Sau khi hắn trở về, nếu Đan Mã hoàn hảo không tổn hao gì, hắn có thể giả bộ như không có gì phát sinh. Hoặc Đan Mã bị ta gian dâm, nàng ấy chỉ trút giận lên đầu ta... A, ta quên chuyện này, nếu như nàng giận chó đánh mèo với ta, chẳng phải là sẽ muốn giết ta sao? Khả Bỉ gia tộc làm thịt ta mất!
- Đúng vậy! Ngươi nhanh nhanh làm chuyện đê tiện của ngươi đi! Loại tiện chủng đến tư cách xách giày cho tiểu thư còn không có, nếu như ngươi gian dâm nàng, không chỉ ngươi bị xử tử mà có lẽ ngay cả mộ phần của mẹ ngươi cũng bị hủy hoại…
- Mày nói cái gì, con đĩ? Mày khích tao sao? Cho rằng tao thật không dám đụng vào nàng ấy? Tốt! Tốt! Ngay bây giờ tao sẽ đi chơi toét lol ả, xem ả có dám giết ta không? Đừng nghĩ tao là đồ bỏ đi, từ lúc tám tuổi tao đã bắt đầu dựa vào bản thân mà sinh tồn, không đơn giản chút nào. Mày còn bị tao chơi qua hai lần, huống hồ tao thích chơi mày lúc nào chả được, mày làm gì tao được chắc?! Cút ngay, đừng ở đây vướng chân ông…
Bố Lỗ phẫn nộ đi về hướng nhà gỗ.
Mạn Toa đuổi theo ôm lấy hắn, khổ sở van xin:
- Ngươi đừng hại tiểu thư Đan Mã mà…
- Ả hôm nay vốn phải bị Mã Đa chơi, giờ bị ta chơi, đều như nhau cả thôi… Nói đi cũng phải nói lại, là ngươi hại nàng mới đúng. Hơn nữa ta vốn muốn rời đi, ngươi lại cứ lải nhải luôn mồm nên ta nhất định phải chơi được ả! Ngẫm lại thực sự là khó chịu, bình thường ta đến nhà ngươi làm nhiều việc như vậy. Một lần nọ ả cùng cô em họ đi ngang qua, em họ ả nói ta là thất bại của tạo hóa, còn bản thân ả dám ngang nhiên trước mặt ta nói ta ngay cả tư cách xách dày cho tiểu thư cũng không có! Ta ở nơi này làm việc, trêu chọc ai chưa? Các người tự cho mình là thanh cao, muốn ta làm việc quần quật, chỉ cho ta một bữa ăn, nếu một ngày ta không làm việc, ắt hẳn chết đói. Ta đã nói với ngươi, ta hiện chưa có đồ ăn, ta đói, ta sẽ ăn Đan Mã. Ngươi đi xa một chút… bằng không, ta trực tiếp đem âm mưu của ngươi và Mã Đa nói cho nàng biết, để xem các ngươi gặp hậu quả như thế nào?
- Ngươi… ngươi có thể khẳng định, Đan Mã sẽ không truy cứu ta và Mã Đa?
- Ta không dám khẳng định, nhưng ngươi tốt nhất là cầu cho ta có thể thành công… Bằng không mọi người đều không gặp may. Hiện tại ta thật tâm kiến nghị ngươi, đi càng xa càng tốt, đừng làm trở ngại chuyện của ta!
- Ngươi thực sự là một tên rắn rết! Toàn thân từ trên xuống dưới chảy dòng máu nhân loại dơ bẩn, vô sỉ…
- Cũng vậy!
Bố Lỗ cười lạnh, đi về hướng nhà gỗ
Mạn Toa ngơ ngác đứng một hồi, chán nản rời đi.
Bố Lỗ đi vào gian nhà gỗ của hắn, nhìn Đan Mã ngủ mê man trên giường, lại nghĩ đến những lời cay độc nàng từng nói với mình. Hắn đóng chặt cửa đi tới bên giường, lạnh lùng nói:
- Ta thật sự muốn thấy nhà ngươi rốt cục cao quí đến cỡ nào…
Dứt lời, hắn nhanh chóng cởi bỏ y phục của mình.
Thói quen sinh hoạt qua năm tháng dạy cho hắn một tâm tư kín đáo, cũng bồi dưỡng một tính cách quả quyết, bền bỉ. Vì vậy, lúc hắn nắm được nhược điểm của Mạn Toa và Mã Đa, hắn dứt khoát ra tay, không chết không buông.
....
Hắn bỏ đi quần áo trên người, xách theo hùng thương đang giương cờ ra trận…
- Đan Mã à, do cô tự chạy đến trên giường của ta, ta không thể nào buông tha cơ hội này.
Bố Lỗ quỳ trên giường ngắm nhìn khuôn mặt Đan Mã. Kỳ thực, Đan Mã trong TInh linh tộc chưa tính là xinh đẹp nhất, nhưng nàng cũng có những nét mỹ lệ không tầm thường, ngũ quan như điêu khắc mà thành, nhìn từ xa như bức tượng nữ thần, nhìn gần thì thanh khiết như minh nguyệt.
Khuôn mặt nàng thon dài (rất nhiều nữ tinh linh xinh đẹp đều có khuôn mặt dài, thanh nhã), hai gò má căng mọng, mũi cao thẳng tắp, kết hợp với khuôn mặt mềm mại tạo ra một vẻ cởi mở, dễ gần.
Miệng nàng hơi rộng, khóe môi vểnh lên lộ vẻ tinh nghịch. Đôi môi hồng nhuận sở hữu vẻ mỹ cảm đáng kinh ngạc, đôi mắt sâu thẳm như hai viên bảo thạch, khiến nàng mang theo chút vẻ đẹp cổ xưa.
Khuôn mặt đã như thế, ta có thể hình dung cơ thể nàng hoàn mỹ bậc nào.
Bố Lỗ không nhịn được nữa, hắn vươn bàn tay đang run rẩy, nắm lấy nút áo, trầm tư trong chốc lát, cuối cùng cắn răng cởi ra....
Có lẽ vì hôm nay nàng muốn dạo chơi bên ngoài nên không mặc lễ phục gì. Một thân y phục giản dị không cầu kỳ. Đối với Bố Lỗ mà nói, trang phục kiểu này khiến hắn hơi tốn calo một chút. Nếu như là lễ phục, hắn có thể trực tiếp xốc quần nàng lên, nhanh chóng đút cự vật vào giải đất thần bí giữa hai đùi của nàng.
Đương nhiên đây chỉ là một loại giả thiết, nếu quả thật là mặc lễ phục, hắn cũng sẽ không làm vậy, hắn có đủ thời gian để chậm rãi cởi quần áo nàng ra, chậm rãi thưởng thức từng bộ phận, nhấm nháp cơ thể mỹ lệ của nàng, có lẽ bởi trước đây hắn đã trả giá rất nhiều, nên bây giờ hắn phải đòi lại cho thỏa thích.
Chậm rãi giải trừ nửa trói buộc thân trên của nàng, đã thấy bộ ngực bộ ngực trắng noãn, hắn đoán không sai, vú nàng quả nhiên so với Mạn Toa còn phải lớn hơn một chút, hai quả tuyết lê trắng muốt bắt mắt, màu sắc núm vú không sậm và không lớn như của Mạn Toa.
Sau choáng váng ban đầu, hắn đưa nhanh tay đến trước ngực nàng mà xoa bóp, nghĩ thầm: "Vú xử nữ có khác, co dãn hơn vú con Mạn Toa kia nhiều."
Khi hắn hôn liếm Đan Mã vú là lúc, nghĩ đến của nàng vóc người này thể trước đây cũng không có bị nam nhân chạm qua, hắn là người thứ nhất thưởng thức đây đối với vú nam nhân, không rõ hưng phấn liền nảy lên trong đầu của hắn, có loại không phải vậy cảm giác thành tựu...
Trách không được Mã Đa đang suy nghĩ đến xử nữ lúc thật hưng phấn được bắn tinh, thì ra xử nữ cấp nam nhân xúc động gọi là người không cách nào tưởng tượng.
Càng làm cho hắn kích động đúng là, Đan Mã đúng là một người cao quý, xinh đẹp tinh linh xử nữ!
Tuy rằng hắn hôm qua mới kết thúc hắn xử nam cuộc đời, thế nhưng hắn cũng biết cái gì là xử nữ, chỉ là hắn cho tới bây giờ chưa bao giờ gặp xử nữ, khi hắn lý niệm giữa, nếu nói xử nữ chính là: Không có bị nam nhân từng đâm qua, lúc nam nhân cắm đi vào lúc, sẽ ngoan ngoãn chảy máu...
Hắn điên cuồng mà hôn Đan Mã vú, bởi vì hắn biết nàng sẽ không nhanh như vậy liền tỉnh dậy, khi hắn cùng Mã Đa song trọng dược hiệu dưới, cho dù là giống Đan Mã như vậy có cao quý chính là tinh linh huyết thừa nữ tính, chí ít cũng có thể hôn mê một đoạn thời gian.
Quỵ ghé vào Đan Mã bên tay phải, tay trái của hắn nhiễu đang vú của nàng, tay phải thô lỗ, lung tung mà cỡi quần của nàng, khi hắn đem nàng quần cùng tiết khố đều cởi đến bắp đùi của nàng chỗ, tay phải của hắn liền không an phận mà xoa của nàng nơi riêng tư, cái này một cái, hắn thực sự là lại càng hoảng sợ, thì ra nàng nơi này dĩ nhiên như hồng thủy tràn lan, ẩm ướt được rối tinh rối mù.
Ăn cái này cả kinh, hắn giơ tay lên, nhìn nàng một cái phúc quần lót, lại quay đầu lại nhìn mặt của nàng, phát giác miệng của nàng nhi thực sự quá gợi cảm, liền cúi đầu hôn miệng của nàng, lần thứ hai ngẩng đầu, hắn liền nói: "Mạn Toa nói cái gì yêu nhau người mới có thể đủ hôn môi, nàng không thương ta, Đan Mã cũng không yêu ta, thế nhưng các nàng cũng không bị ta hôn? Mặc kệ có tính không hôn môi, hôn, chính là một không thể xóa sạch đổi chân thực."
Bố Lỗ cảm thấy, yêu nhau bất tương ái, đều là dư thừa. Ở chỗ này, không có có bất kỳ tinh linh nữ tính nguyện ý cùng hắn yêu nhau, hắn lại dựa vào cái gì cùng các nàng nói ái! Hắn chỉ là một bị các tinh linh coi thường bán tinh linh, đúng là một tạp chủng! Ở nơi này tinh thế giới thần linh trong, hắn không có tư cách theo đuổi bất kỳ một cái nào nữ tính tinh linh, có lẽ thu được các nàng tình yêu! Ái tình, ở thế giới của hắn, liền là một loại dư thừa!
Hắn muốn, chính là làm cho các nàng biết, tiện chủng cũng có thể cắm vào nữ tính tinh linh quý báu âm đạo!
Thưởng thức Đan Mã vú cùng miệng tuyệt vời, hắn cảm thấy không thể trì hoãn nữa thời gian, lập tức mở ra Đan Mã cũng chặt hai chân, ba ghé vào hai chân của nàng đang lúc, chuẩn bị tiến công của nàng tư bí bảo địa...
Bởi vì dâm hương tác dụng, Đan Mã mật huyệt sớm ẩm ướt như nước lượng sung túc rừng mưa, hắn vốn có thể một thương cắm vào, trực đảo Hoàng Long, thế nhưng trong lòng một loại khác kỳ quái xung động, lại để cho hắn tạm dừng loại này điên cuồng ý nghĩ, hắn thật là nhớ muốn khi tiến vào của nàng mật huyệt trước, hảo hảo mà thưởng thức âm hộ của nàng, bởi vì mỗi nữ nhân xử nữ chi dạ, chỉ có thể là một lần, hắn hẳn là quý trọng như vậy quý báu một lần.
Âm hộ của nàng thoạt nhìn rất sạch sẽ —— phàm xử nữ âm hộ, đều là sạch sẽ, chỉ là nơi này nói sạch sẽ, đúng là bởi vì nàng âm hộ thể mao không nhiều lắm, như nàng hơi quyển áo choàng tóc vàng giống nhau, của nàng âm mao đúng là kim hoàng sắc, cong vòng, nhưng cái này Mao nhi có vẻ rất nhỏ, chỉ là dùng phản tráo chung hình dạng, nhàn nhạt quyển cửa hàng ở của nàng âm phụ thượng bộ, tráo chung dưới đáy xuống tới chính là nàng đóng chặt, say lòng người âm liệt, cái này âm liệt thoáng mà so với Mạn Toa muốn trường chút.
Từ bên ngoài nhìn lại, dường như khó có thể tìm được khe —— chưa từng bị người khai khẩn từng ruộng hoang, tự nhiên cũng thì có nàng thiên nhiên trạng thái....
Đóng chặt to lớn âm thần long trướng ở hai chân phần gốc, nếu mà đem hai chân của nàng thoáng mà hợp chặt, giống như là hở ra bánh bao, nhưng bây giờ hai chân của nàng đúng là mở ra, bởi vậy thịt này túi liền biến thành thịt từng gò đất, to lớn âm thần mặt trên sinh ra một chút vàng óng ánh đạm mao nhung, khả ái mà sạch sẽ, chỉ là lúc này có chút ẩm ướt triều, dán tại của nàng thịt từng gò đất thượng, giống như là ở trắng noãn trên giấy bức tranh như vậy một tia hoàng đường cong nhi.
Phàm là nữ tính âm hộ, đối với nam tính mà nói, đều là một loại mê hoặc, nhưng mà cùng Mạn Toa âm hộ so sánh với, Đan Mã âm hộ vừa một loại khác mê hoặc, đó là một loại đóng chặt, thần bí tính mê hoặc, gọi người muốn vẹt ra của nàng hai mảnh to lớn âm thần, thấy âm huyệt bên trong cảnh xuân.
"Cúi chào!"
Bố Lỗ hoan hô, trong lòng hắn sinh ra một loại kỳ lạ ý nghĩ, quỳ gối Đan Mã giữa hai chân, nắm to lớn con trym, hay dùng con trym nhẹ nhàng mà gõ lên của nàng âm phụ, tiếp theo, hắn càng làm quy đầu khinh để ở của nàng đóng chặt âm phùng thượng, nhẹ nhàng mà trên dưới trượt xuống...
"Hôn miệng của ngươi nhi, cũng dùng côn thịt của ta hôn nhẹ ngươi phía dưới tờ này miệng nhỏ, đáng tiếc đúng là, thượng, dưới hai cái miệng nhi đều đóng chặt... Hắc hắc, cùng đợi ta gõ quan mở rộng cửa."
Lẩm bẩm hoàn tất, hắn nằm úp sấp dưới thân đến, phun ra đầu lưỡi, liếm liếm Đan Mã mật nước tràn đầy tiếu huyệt nhi, khen: "Tinh linh nữ tính mùi vị thực sự là không sai, xử nữ mùi vị càng thêm hoàn mỹ. Thực sự là hẳn là cảm tạ Mã Đa, tiểu tử kia vì hắn người tác giá xiêm y còn không biết..."
Bố Lỗ như phát hiện tân đại lục như nhau sợ hãi than, hắn tại đây mười chín năm qua nhận hết cực khổ cùng sỉ nhục, vốn cho rằng đời này chính là như vậy mà sinh hoạt, nhưng không ngờ ở trong hai ngày này, cuộc đời của hắn phát sinh chuyển ngoặt tính biến hóa, dĩ nhiên trước sau có thể thưởng thức Đan Mã cùng Mạn Toa hai chủ, tỳ, thật là có loại "Hi vọng lại một thôn" kinh hỉ.
Lúc đã đến, không thể lại bần thần tiếp nữa!
Trước khi tiến vào, cuối cùng liếc mắt nhìn bảo huyệt dặm cảnh xuân đi!
Hắn hai ma trảo đưa về phía Đan Mã âm hộ, hai tay án niết ở của nàng hai mảnh quá mức không phải dầy to lớn âm thần, chậm rãi đem hai mảnh đóng chặt thịt rời môi tách ra...
Mạn Toa kinh nhiên quay đầu lại, thấy Mã Đa đang dẫn lĩnh Đan Mã đi hướng nhà gỗ, nàng ở một trận, u nhiên thở dài: "Hi vọng hắn sau này không muốn khí ta, tuy rằng ta đã đối với hắn bất trung, nhưng ta cũng vậy vì hắn. Ta bởi vì thương hắn, cái gì đều khẳng thay hắn làm..."
"Ngươi yên tâm, có ta ở đây, Mã Đa hắn đúng là sẽ không được như ý..."
"Ngươi nói cái gì? Ngươi có đúng hay không ở nhà gỗ làm cái gì tay chân?"
"Mạn Toa, ngươi thực sự là thông minh! Ngươi cho là Mã Đa sẽ đích thân đi hái thuốc? Hắn sở dụng phương thuốc, toàn bộ là ta thay hắn gọp đủ. Hắn tự nhận là hắn rất thông minh, cũng đã cho ta rất ngu, căn bản sẽ không hiểu được hắn sở thải những thuốc này chỉ dùng để tới làm cái gì. Đáng tiếc đúng là, này ta cuộc đời, sống ở nơi này, mỗi người cũng làm ta nô lệ vậy sai sử, ngay cả tinh Linh Dược ti cũng thường thường mà gọi ta tới hỗ trợ hái thuốc, bàn thuốc, mài thuốc... Mà Mã Đa làm cho ta thải thuốc, liền là một loại hưng phấn tính dược thảo. Ta vẫn không biết hắn dùng tới làm cái gì, thẳng đến ngày hôm qua nghe các ngươi nói đến kế hoạch, ta mới biết được thì ra là đối phó Đan Mã. Cho nên đây, ta ngày hôm nay ở phòng của ta vẩy một loại khác thuốc, có thể có thể dùng Đan Mã ở tình sóng triều di chuyển lúc lặng yên vựng ngủ, nói như vậy, ta liền có đầy đủ thời gian đến thực hành ta kế hoạch."
"Của ngươi kế hoạch? Ngươi có cái gì kế hoạch?"
"Mạn Toa, nếu mà các ngươi là ở địa phương khác làm, ta mặc kệ các ngươi. Nhưng là các ngươi muốn ở mẹ ta trong nhà gỗ làm loại chuyện này, ta phải đề phòng. Nếu mà sau Đan Mã khó chịu, nàng liền san bằng ta nơi ở; nếu mà sau Đan Mã thích, nàng sẽ cảm thấy đây là nàng và Mã Đa tốt đẹp chính là hồi ức nơi, nàng sẽ vô lý mà cản ta rời đi, chiếm dùng địa bàn của ta. Ta và mụ mụ vì né tránh các ngươi, tìm được cái này phiến tĩnh đất, mà lại bởi vì sự tồn tại của ta, bình thường rất ít người tới nơi này, cho nên, ta cũng có thể lặng yên ở chỗ này sinh hoạt. Nơi này có mụ mụ hồi ức, ta sẽ không đem nơi này tặng cho bất luận kẻ nào..."
"Bố Lỗ, ai cũng sẽ không đến đoạt ngươi nơi này! Cái này phiến u lâm quá lớn, mà chúng ta tộc nhân chỉ có bát hơn trăm chúng, không có ai sẽ với ngươi chen cái chỗ này. Ngươi nói, của ngươi kế hoạch rốt cuộc là cái gì?"
"Nghĩ như vậy nghe? Tốt lắm, ta sẽ nói cho ngươi biết, dù sao cũng cái này kế hoạch cũng phải ngươi tới giúp ta hoàn thành, nếu như không có hổ trợ của ngươi, ta đây kế hoạch chỉ là nói suông. Mạn Toa, ngươi cùng Mã Đa trước đó nhất định có chuẩn bị, do ngươi ở bên ngoài coi chừng, nếu mà phát sinh cái gì đột nhiên tình huống, các ngươi sẽ dùng ám hiệu liên lạc. Ta nghĩ cho ngươi đem Mã Đa gọi ra, nói ta đang ở đi trở về, làm cho hắn tách ra ta..."
"Điều đó không có khả năng, Mã Đa tính đúng ngươi ngày hôm nay muốn đi có thể so với gia mới an bài như vậy, nếu mà ngươi đột nhiên quay lại, hắn sẽ giết ngươi!"
"Đa tạ quan tâm! Thế nhưng, ta không thể không nói, ngươi ở đây bạch lo lắng, Mã Đa hắn không dám giết ta. Hắn ngày hôm nay chuyện làm, đúng là đủ để làm cho hắn chết một trăm lần, làm cho người nhà của hắn hổ thẹn. Ngươi đừng quên, này ta cái địa phương tuy rằng yên lặng, thế nhưng nếu có động tĩnh gì, phụ cận tinh linh cũng sẽ tới. Ở đây, ta có thể cuồng vọng mà nói một câu, cho dù các ngươi muốn giết ta, cũng phải sử dụng cao cấp tinh linh ma pháp, các ngươi cảm thấy ta là rất dễ dàng đã bị giết chết sao? Các ngươi mắng ta là tạp chủng, tiện chủng, nhưng các ngươi cũng có thể rõ ràng, ta có nhân loại Thánh Chiến sĩ cùng tinh linh tốt đẹp huyết thống..."
Mạn Toa thật lâu mà ngưng mắt nhìn Bố Lỗ, ở trong lòng trớ chú hắn thiên biến vạn biến, thế nhưng nàng không phải không thừa nhận, cái nhà này khỏa tâm cơ đúng là rất nặng...
"Mã Đa sau khi rời đi, ngươi muốn đối với Đan Mã tiểu thư làm cái gì?"
Bố Lỗ cười lạnh nói: "Nếu mà ngươi hiểu được thay Đan Mã lo lắng, cũng sẽ không như vậy mà hãm hại nàng. Ta nghĩ, ngươi hay là thay chính các ngươi lo lắng đi. Đan Mã, hắc hắc, nàng đã từng nói ta ngay cả cho nàng xách giày tư cách cũng không có..."
Mạn Toa chậm rãi đứng lên, cúi đầu nhìn hắn liền kinh khủng, thẳng cứng côn thịt: "Ngươi đồ vô sỉ kia... Nếu mà ngươi sau này còn dám uy hiếp ta, ngươi liền không chết tử tế được... Ta hôm nay liền nghe theo ngươi một lần!