Vĩnh Sinh

Chương 1051 : Một đám biến thái

Ngày đăng: 04:15 22/04/20


"Phong Duyên, nếu gặp được đám quái vật này, chúng ta phải mau mau tránh né. Đám biến thái thần ngục liên tục phát huy ra mười lần chiến lực, chỉ sợ một kiếm có thể chém chết chúng ta."



Một đường dùng phi hành thuật tiến vào sâu trong mộ huyệt, Hư Mộ Vân vẫn còn kinh hồn chưa định, với tu vi của nàng, mà còn sợ đám biến thái của thần ngục như vậy, có thể thấy được mấy bóng ảnh kia kinh khủng cỡ nào.



"Ta lại muốn kiến thức một chút, các ngươi cũng không nên bị dọa thành cái bộ dạng này." Khóe miệng Phương Hàn khẽ cười: "Bọn hắn thật sự là nhân tài kiệt xuất trong đám Kim Tiên, có thể rèn luyện thần quyền của ta. Hơn nữa pháp tắc trong thân thể bọn họ rất thích hợp để ta ngưng luyện chí bảo. Bất quá trước tiên chúng ta nên đi tìm Vương cấp linh mạch đã."



Bích Ngư Nhi cũng nói: "Có một đạo Vương cấp linh mạch thì làm gì cũng được. Hiện tại Vương cấp linh mạch của Thiên giới, cũng không ở trong tay vương giả đại phái, chỉ có một số thế gia cổ xưa mới có, đương nhiên Thiên Đình chiếm đại bộ phân, thường thường một đạo Vương cấp linh mạch xuất thế sẽ dẫn tới rất nhiều thế lực ngoài Kim Tiên tới cướp đoạt, thậm chí thánh nhân cũng xuất thủ, rất hiếm có. Cơ hội lần này rất tốt, tuyệt đối không thể bỏ qua."



Ba người tiếp tục phi hành hướng xuống dưới.



Mộ huyệt của Quỷ Vũ Thánh Quân này còn lớn hơn nhiều so với một thế giới, thông đạo trong đó tầng tầng lớp lớp, dị thường đồ sộ. Vĩnh viễn không biết sâu bao nhiêu. Phương Hàn một đường phi hành trọn vẹn bay qua tối thiểu vài "triệu" Dặm, thế nhưng còn chưa thấy điểm cuối, phía dưới vẫn còn rất sâu.



Trên đường đi thần niệm của Phương Hàn cũng quan sát trong vách tường của mộ huyệt có rất nhiều mật thất, trong mật thất cũng có linh mạch, bảo tàng. Được một số cao thủ của các đại thế lực lớn đánh giết tranh đoạt. Thế nhưng hắn cũng không nhúng tay vào.



Hiện tại tài phú của hắn cũng đã hòm hòm, bốn mươi đạo linh mạch cấp một, còn có một đạo Hải Hầu Thánh Tuyền Nhãn. Nguyên khí cũng đủ để hắn duy trì mấy chục năm. Tuy linh mạch vĩnh viễn không thừa, thế nhưng vì lợi ích nhỏ nhoi này lãng phí thời gian cũng không đáng, hiện tại hắn muốn trực tiếp tới sâu trong mộ địa, tìm Vương cấp linh mạch, đánh bại Vô Thường.



Chỉ cần có thể thu được Vương cấp linh mạch, giá trị còn lớn hơn nhiều so với thu một vạn đạo linh mạch cấp một.



Trên đường đi hắn lại thấy được rất nhiều thế lực lớn, thậm chí còn thấy một số đệ tử của Thái Nhất Môn, một số đại môn phái, loáng thoáng thấy người của mấy môn phái xuất hiện ở thế tục như Thái Thượng Cửu Thanh Thiên, Đại Dịch Giáo.


"Cũng không hẳn là như vậy, có một số hậu duệ của Thiên Quân trong truyền thuyết cũng xuất động. Muốn tham gia tỷ thí lần này, dùng tài nghệ trấn áp quần hùng, được nghĩa nữ của Vĩnh Hằng Thiên Quân thưởng thức. Đương nhiên trong đó cũng có một số đại nhân vật do Thiên Quân âm thầm bố trí."



"Bất kể như thế nào đến lúc đó chính là cơ hội tốt để đệ tử chấp pháp thần ngục chúng ta đại triển thần uy."



"Trước tiên chúng ta không nên nói tới chuyện này nữa, tìm Vô Thường, liên thủ giết chết hắn, cầm đầu lâu của hắn về lĩnh thưởng rồi hãy tính."



"Căn cứ vào tình báo ghi lại, tòa điện phủ này là Quỷ Vũ Thánh Quân bố trí dưới cốt điện, tổng cộng có bảy bảy bốn mươi chín cây trụ, phù hợp với số lượng Đại Diễn."



"Đúng vậy, tòa điện phủ này ẩn chứa trận pháp cực kỳ lợi hại, bất quá chúng ta vận dụng Tổ Lôi Chi Độn hoàn toàn có thể né tránh. Ở chỗ sâu trong đại điện chính là vô số không gian, thúc dục bốn mươi chín cây cột xoay tròn, hóa thành đại trận cơ trụ. Muốn thúc dục tòa đại trận này, linh mạch cấp một là không có tác dụng, nhất định phải có Vương cấp linh mạch."



"Đúng, ta đã đã nhận ra, Vương cấp linh mạch đang chậm rãi phát sinh biến hóa, là Vô Thường đang thu! Tuyệt đối không thể để hắn thu đạo linh mạch này. Chúng ta trực tiếp lao xuống giết hắn, Vương cấp linh mạch chúng ta sẽ chia nhau. Lại kiếm thêm được một số tài phú."



"Đi...."



Bảy tám nhân ảnh nhảy lên rồi tan biến.



Vèo!



Sau khi bóng người biến mất, Phương Hàn liền hạ xuống đại điện, nhìn sâu vào bên trong, trên mặt lập tức hiện lên vẻ tươi cười: "Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ chờ sẵn."