Vĩnh Sinh

Chương 1056 : Tào Chính Dương

Ngày đăng: 04:15 22/04/20


"Cái này...."



Hư Mộ Vân nói không ra lời.



Nguyên bản Vô Thường hung hăng đi tới, mọi người lại không chắc thắng, hiện tại đột nhiên có tám đệ tử chấp pháp thần ngục tới, dựa theo đạo lý liên hợp lại cùng nhau giết kẻ này mới đúng, Hư Mộ Vân rất nhiều chiến thuật hợp tung liên hoành, lập tức lên tiếng lôi kéo. Vốn là có hảo ý. Lại không ngờ rằng đám đệ tử chấp pháp thần ngục cư nhiên mở miệng nói mọi người là "Con kiến hôi". Căn bản xem thường chính mình.



Nàng lập tức á khẩu không trả lời được.



Nàng vẫn bị chấn nhiếp bởi đám đệ tử chấp pháp thần ngục này.



Bất kì một cử động nào của đối phương cũng có thể muốn lấy tính mạng của nàng. Tuy nàng là người nổi bật trong đám Kim Tiên, hơn nữa vừa rồi còn luyện hóa Tô Phi Dương, thực lực đạt tới tình trạng đăng phong tạo cực, nhưng vẫn còn xa mới có thể so sánh với đám thần ngục biến thái này.



Đối phương đã trải qua huấn luyện ma quỷ, mỗi ngày chém giết, phát huy ra mười lần chiến lực giống như ăn cơm uống nước vậy. Hư Mộ Vân cũng có một môn bí pháp, thế nhưng nhiều nhất cũng chỉ đủ phát huy ra gấp năm lần chiến lực.



Hơn nữa chỉ có thể phát ra ba lượt, nếu không pháp tắc Kim Tiên sẽ đứt gãy. Cả người bị phế.



Một chọi một, Hư Mộ Vân biết bất kì một tên đệ tử thần ngục nào cũng có thể một kiếm giết mình. Thực lực sai biệt to lớn như thế, tự nhiên nàng cũng không dám nhiều lời.



"Tào Chính Dương nói rất đúng, vài con kiến hôi này còn muốn liên thủ với chúng ta giết Vô Thường? Quả thực là chuyện cười, ta không muốn cùng đám kiến hôi này vây công giết Vô Thường. Tránh cho sau này truyền ra, thanh danh của ta sẽ bị vấy bẩn."



Một tên đệ tử chấp pháp thần ngục cũng cười nói.
Tào Chính Dương trông thấy Phương Hàn tay không đi lên, liền gật đầu nói.



"Ta chỉ dùng song quyền, nắm tay chính là pháp bảo mạnh nhất của ta." Phương Hàn cười nhạt nói tiếp: "Đây là do ngươi tự muốn khiêu chiến với ta, nếu xảy ra vấn đề gì, Thiên Đình cũng không nên tìm ta gây phiền toái."



"Ha ha ha ha ha!" Vài tên đệ tử chấp pháp thần ngục ha ha cười: "Đệ tử thần ngục Thiên Đình, tính mạng chính là vinh quang, cho dù chết, cũng tuyệt đối không có bất cứ người nào tìm tới ngươi. Bất quá chúng ta chúng ta giết ngươi, Vũ Hóa Môn sẽ không có bất cứ người nào báo thù giúp ngươi đâu. Không chừng ngươi lại chết vô ích. Hiện tại hối hận còn kịp, mau quỳ xuống dập đầu nhận lỗi. Chúng ta cũng sẽ không làm khó ngươi, chỉ phế đi tất cả công phu, để ngươi làm đầy tớ bình thường."



"Tay không? Tốt lắm, chưa từng có người nào dùng tay không đối chiến với Tào Chính Dương ta. Năm đó tại thời điểm bán Kim Tiên, có một tên Kim Tiên cũng đã nói với ta như vậy, kết quả bị ta chém thành hai mảnh. Ngươi muốn tự tìm chết, tự gây nghiệt, khó có thể sống." Tào Chính Dương lãnh khốc nói, bước ra một bước, roẹt một kiếm liền trực tiếp đâm tới cổ họng Phương Hàn.



Một kiếm này vặn vẹo như linh xà, lôi quang lóe sáng, một đạo Lôi Đình cự đại tỏa ra lực trường bao phủ xuống, tất cả mọi người lập tức xuất hiện cảm giác trôi nổi.



Sau lưng Tào Chính Dương nổi lên một pho tượng lôi tổ, phát ra nguyên một đám vũ trụ quốc gia Lôi Đình, toàn bộ đều rót vào trong kiếm thuật.



Một kiếm này đã có thể hủy diệt thế giới, lại có thể làm thế giới trọng sinh.



"Tổ Lôi Chi Kiếm, đại uy rất lớn." Trong ánh mắt Vô Thường lóe ra tinh quang, thế nhưng hắn chỉ cần khẽ động liền khiến bảy cao thủ còn lại tập trung lên người, không cách nào thoát thân.



Ầm ầm!



Hai tay của Phương Hàn chém mạnh, đánh ra Kỷ Nguyên Thần Quyền tự mình sáng chế, đón đỡ một kiếm kia, quyền kiếm trên không trung va chạm, trong nháy mắt đã giao thủ trăm ngàn chiêu.