Vĩnh Sinh
Chương 1103 : Tượng thần của Hoa Thiên Quân
Ngày đăng: 04:16 22/04/20
Truyền nhân Dạ Đế Hạng Nhất Chân, thiếu chủ Yến gia Yến Tây Quy, Xích Thủ Thiên Tôn Cố Trường Phong ba người nguyên bản tấn chức Tổ Tiên, trở thành "Quý tộc" trong Thiên giới, lại là Thánh tử của Vũ Hóa Môn, hẳn là đại triển hùng phong, vẽ ra kế hoạch, sự nghiệp hùng vĩ trong tương lai, không ngờ lại bị đánh phủ đầu cảnh cáo.
Bị Phương Hàn triệt để đánh bại, quỳ trước thánh miếu, tiếp nhận lời chỉ trỏ bàn tán của đám đệ tử.
Vô cùng nhục nhã bực này bao phủ tâm linh bva người, ba người không thể ngẩng đầu được lên.
Thế nhưng bây giờ bọn họ cũng không thể tự sát được.
Pháp lực của Phương Hàn đã hoàn toàn giam cầm, phong ấn bọn họ, hiện tại bọn họ chỉ có thể bảo trì tư thế quỳ, chỉ còn tâm linh hoạt động, ngoài ra, bất kỳ pháp lực nào cũng không thể thi triển ra được, đương nhiên không thể đứng dậy hoạt động.
Phương Hàn có ý làm nhục ba người, để tâm linh bọn vẫn còn hoạt động, có thể nói chuyện, càng có thể cảm nhận được sỉ nhục khi đám người vây xem kia không ngừng bàn tán chỉ trỏ.
"Ba người đều quỳ xuống, Phong Duyên đúng thật là nói được làm được."
"Ba người này vừa tấn thăng làm Thánh tử đã bị người khác răn dạy, sớm biết như vậy thì há tự rước nhục như vậy? Ở chỗ này ngăn cản Phong Duyên, kết quả là sống không bằng chết. Đáng tiếc a đáng tiếc, trên cái thế giới này không có thuốc hối hận."
"Xem ra sau này chúng ta cũng phải nịnh nọt Phong Duyên nhiều hơn, tạo quan hệ tốt với hắn mới được."
"Chỉ sợ với tu vi của người ta sẽ thấy chúng ta chướng mắt thôi."
"Vậy nói bóng nói gió nịnh bợ Hư Mộ Vân cũng không tồi, nhìn Hư Mộ Vân có lẽ đã là người của Phong Duyên, nịnh bợ nàng không phải có thể giống như gió thổi bên gối sao?"
"Ý kiến này hay đấy.".......
Phương Hàn thoáng cái lập uy, chính thức xác lập hình tượng vô địch trong môn phái, không còn có người dám khiêu khích hắn, thậm chí có rất nhiều người muốn nịnh bợ hắn, sau khi kéo quan hệ tới sẽ được hắn che chở.
"Đi thôi sư đệ, chúng ta đi bái kiến mấy vị thủ hộ giả. Sau đó đám người này sẽ ban cho ngươi thân phận Thánh tử, sau khi ngươi tới tượng thần của tổ sư Hoa Thiên Quân là có thể trở thành Thánh tử rồi." Thần Nhất Mi thái thượng trưởng lão đã sớm biết thực lực của Phương Hàn, cho nên cũng không cảm thấy kỳ quái, lúc này liền gọi Phương Hàn rời đi.
"Được." Phương Hàn gật gật đầu, đi vào chỗ sâu trong Thánh điện, biến mất trong ánh mắt mọi người.
Qua một hồi thôi toán, Phương Hàn cảm thấy những thứ này đều có liên hệ với nhau, khiến cho hắn có một loại cảm giác nắm giữ Càn Khôn, tính toán vạn dặm.
"Được rồi, Phong Duyên, ngươi hãy dâng hương trước mặt tượng thần tổ sư Hoa Thiên Quân của Vũ Hóa Môn chúng ta đi, sau đó sẽ chính thức trở thành Thánh tử của Vũ Hóa Môn ta, sau này nếu như trổ hết tài năng trong rất nhiều Thánh tử, liền có hi vọng trở thành phó chưởng môn của Vũ Hóa Môn ta, cức cao quyền trọng, trong trong Thiên Đình cũng có chút địa vị nho nhỏ."
Một vị lão giả lấy ra ba cây hương.
Hương khí của ba cây hương xộc vào mũi, chính là Thiên Vân La Hương Phấn Mạt hiếm thấy tại Thiên Vân La Hương Phấn Mạt.
Lúc này Phương Hàn mới chú ý tới sau lưng ba vị lão giả là một khố tượng thần cao cao sừng sững.
Tượng thần này không biết được rèn luyện bằng thứ gì, giống như trực tiếp đem một tòa thái cổ thần sơn, lại dùng Quỷ Phủ thần công tạo hình. Phương Hàn nhìn lên, tay áo của tượng thần Thiên Quân bồng bềnh, không ngờ giống như là dấu vết do Quỷ Phủ thần công đại tiên thuật tạo ra.
Dấu vết tạo hình mang theo tư vị viễn cổ Tạo Hóa thần khí.
Phương Hàn giật mình hoảng sợ, hắn biết rõ Tạo Hóa thần khí, đến nay mới có hai kiện, đệ nhất là Tam Thập Tam Thiên chí bảo. Một kiện khác là Vô Danh đại phủ của Thủy Tổ Thánh Vương đã chặt đứt Thế Giới Chi Thụ.
Tam Thập Tam Thiên chí bảo không có công năng tạo hình, như vậy duy nhất chính là Vô Danh đại phủ. Tượng thần này không ngờ được Vô Danh đại phủ tạo ra.
"Đây là chuyện gì vậy?" Phương Hàn kiệt lực nhìn tới măt tượng thần, thế nhưng tượng thần như xâm nhập vào trong trời cao, không cách nào thấy rõ khuôn mặt.
Người sáng lập của Vũ Hóa Môn, Hoa Thiên Quân này thủy chung được bao phủ bởi khôn cùng thần bí.
Không biết vì sao thời điểm Phương Hàn dâng hương ở trước mặt tượng thần Hoa Thiên Quân, ở bên trong Chu Thiên Nghi lại hiện ra bóng dáng của Hoa Thiên Đô.
Tượng thần của Hoa Thiên Quân mang theo khí tức lăng vân, không thấy rõ diện mục, còn có lưu lại dấu vết tạo hình của Vô Danh đại phủ, có thể che dấu hết thảy.
"Thủy Tổ Thánh Vương, Vô Danh đại phủ, tượng thần Hoa Thiên Quân, Hoa Thiên Đô... Trong chuyện này rốt cuộc có những dấu vết gì lưu lại?" Trong tâm linh của Phương Hàn tựa hồ như đã nắm được một số manh mối.