Vĩnh Sinh

Chương 1131 : Độc Cô thế gia

Ngày đăng: 04:16 22/04/20


"Nam tử này là ai?"



"Cư nhiên có thể chiến đấu với Hỗn Thế Ma Vương do trên trăm vạn con Cổ Ma Tâm Viên tạo thành…"



"Thực lực Hỗn Thế Ma Vương này, hoàn toàn có thể sánh ngang Nguyên Tiên, người có thể giao thủ với hắn, thực lực sẽ đến mức nào? Không sai biệt cùng tiểu Thạch Hoàng Tống Đằng Phi lắm. Nam tử này, sao tới bây giờ vẫn chưa thấy qua?"



"Nhiều Cổ Ma Tâm Viên như vậy, sợ rằng hắn cũng cố hết sức rồi, huống chi trong Cổ Ma Tâm Viên ở đây, cũng có nhân vật lợi hại".



"Xem kia, hắn ra tay rồi? Thật là lợi hại".



Chúng thánh tử nhìn thấy nam tử giống như thiên thần cổ đế xuất thủ, đại chiến Hỗn Thế Ma Vương, đều xôn xao nghị luận, áp lực đến bọn họ đã dịu đi.



Nam tử giống như thiên thần cổ đế kia chính là Phương Hàn, lúc này hắn trùng kích đến trung tâm đại quân, nhìn thấy Hỗn Thế Ma Vương khổng lồ, lập tức xuất thủ công kích, đầu tiên một chiêu đánh vỡ miệng đối phương, nhưng mà không ngờ tới, Hỗn Thế Ma Vương này lại lần nữa tu bổ, phản kích.



"Ước chừng một trăm bốn mươi vạn con Cổ Ma Tâm Viên tạo thành Hỗn Thế Ma Vương, lực lượng ngưng tụ thành một chỗ, thật là cường đại". Đối mặt với con Hỗn Thế Ma Vương này, ánh mắt Phương Hàn đảo qua, liền thấy rõ biến hóa trong đó, thậm chí ngay cả những Cổ Ma Tâm Viên thống lĩnh trong đó cũng thấy rõ ràng.



Ở trong Cổ Ma Tâm Viên này, Cổ Ma Tâm Viên thống lĩnh có cấp bậc tương đương với Tổ Tiên, pháp lực vô cùng cao cường, ý chí mạnh mẽ.



"Vù vù…."



Hỗn Thế Ma Vương tay cầm Hỗn Thế Ma Bổng, lần nữa huy vũ, trong miệng phát ra thanh âm trầm đục: "Hỗn Thế Ma Công, điên đảo càn khôn".



Một bổng bổ xuống, đánh tới Phương Hàn.



Phương Hàn thân thể bất động, hai tay ngầm chứa chí thiên chân khí, một chưởng bổ ra, lập tức lúc này, đầu đầu cự long bay lên, tạo thành dị tượng vạn long thăng thiên, liền ngăn cản đại bổng kia ở không trung.



"Chết đi".


"Đa tạ chư vị đạo hữu Vũ Hóa Môn tương trợ, ngày sau tất đền đáp". Người trẻ tuổi Tinh Nguyệt Hoa này nhìn Tôn Thi Họa, cuối cùng đưa ánh mắt lên người Phương Hàn, bất tri bất giác, hắn cảm nhận được khí độ của mình so với Phương Hàn, vô hình trung thấp hơn một bậc, biết mình xa xa không phải đối thủ của Phương Hàn.



"Phong huynh, vị này là Tinh Nguyệt Hoa đạo hữu, từng là Tinh Thánh chuyển thế, kiếp trước cũng là một thánh nhân, đạo thuật mạnh mẽ, là thánh tử số một số hai trong Diễn Thần Hầu Môn".



"Hảo, Tinh Thánh chuyển thế, quả nhiên là một đại nhân vật". Phương Hàn gật đầu: "Ta với Bích Ngư Nhi có giao tình sâu đậm, nàng cũng tấn thăng thành thánh tử, còn tham gia lần thí luyện huyết sắc này, ta thấy các ngươi bị Cổ Ma Tâm Viên vây khốn ở trong, cho nên xuất thủ đánh giết".



"Phong Duyên sư huynh, pháp lực huynh cái thế, đã đạt tới bực trình độ này rồi". Bích Ngư Nhi bước ra, nhẹ xá: "Nơi này vô cùng hung hiểm, nếu như Phong Duyên sư huynh có thể thông hành, vậy bất cứ chuyện gì cũng có thể hóa hiểm thành an".



"Lần này ta vì đối phó một ma đầu, chính là ma đầu tiểu Thạch Hoàng Tống Đằng Phi, hắn là tiên khí vương phẩm Phong Thần Thạch Bi chuyển thế, một khi tu thành Nguyên Tiên, sẽ đánh chết thánh tử tất cả các môn phái, luyện ra một ma công, khiến cho toàn thân hoàn toàn khôi phục đến uy lực tiên khí vương phẩm tuyệt thế, cho nên chúng ta phải đồng tâm hiệp lực, đánh chết yêu nghiệt tiểu Thạch Hoàng này".



Phương Hàn vừa mở miệng, đã là một tin tức long trời lở đất.



"Cái gì? Thật có chuyện này?" Tinh Nguyệt Hoa toàn thân rung lên: "Ta biết Tống Đằng Phi là tiên khí vương phẩm chuyển thế, lần này tiến vào thí luyện huyết sắc trong Thái Cổ Chi Khư, chính là tìm kiếm bản thể mình, đồng thời trùng kích vào cảnh giới Nguyên Tiên, bất quá hắn sao có thể đánh giết thánh tử tất cả môn phái? Chẳng lẽ muốn nhất cử vô địch sao?"



"Không sai, Tống Đằng Phi dã tâm không nhỏ". Tôn Thi Họa cũng đệm theo Phương Hàn: "Mặc kệ ra sao, trong thí luyện huyết sắc, xuất hiện một nhân vật như vậy, quả thật làm cho người ta bất an. Cho nên chúng ta cùng nhau liên hợp, tìm ra hắn, ngăn cản hắn tấn thăng".



"Hừ". Đột nhiên, nơi xa truyền đến một tiếng hừ lạnh, một lĩnh tụ trong đám thánh tử kia nói: "Tôn Thi Họa, ngươi không cần ăn nói càn rỡ, lần này Vũ Hóa Môn các ngươi ngẫu nhiên tiến vào trong Cổ Ma Tâm Viên, đánh tan Cổ Ma Tâm Viên, rồi nói là giải cứu chúng ta. Bất quá chuyện này chúng ta không để ý, coi như chịu nhân tình của các ngươi, tương lai sau khi ra ngoài, Độc Cô thế gia ta dễ dàng một chút với đệ tử Vũ Hóa Môn là được, xem như báo đáp lại. Nhưng mà ngươi đừng cuốn Độc Cô thế gia ta vào trong tranh đấu với Thái Nhất Môn, chuyện đó là không thể nào. Ai cũng biết, Vũ Hóa Môn các ngươi cùng Thái Nhất Môn như nước với lửa, lần này lại nói tiểu Thạch Hoàng Tống Đằng Phi muốn giết mọi người? Ta sao có thể tin nổi, nói muốn giết tất cả thánh tử Vũ Hóa Môn các ngươi mới không sai biệt lắm. Phương diện tranh đấu, chúng ta không muốn tham dự. Tự các ngươi đi đấu với Thái Nhất Môn đi".



"Đi, chúng ta đi".



Nhóm thánh tử này, là cao thủ Độc Cô thế gia.



Bọn họ liền muốn bay đi.



Người người liên hợp chung một chỗ, phóng lên cao.



"Muốn đi? Sao dễ dàng như vậy, vong ân phụ nghĩa, ta giải cứu các ngươi, các ngươi lại muốn đi?" Phương Hàn rống to một tiếng.