Vĩnh Sinh
Chương 117 : Ngũ ngục vương đỉnh
Ngày đăng: 04:06 22/04/20
Tòa tuyệt mệnh thần cung này nếu như ở trong thế tục thì tuyệt không kém gì phủ đệ của một vị tổng đốc, rộng lớn, hùng vĩ, xa hoa. Bất quá ở trong các môn phái Tiên Đạo thì cung điện này cũng không là gì, không có được khí tức thần tiên. Nhưng cái này lại rất phù hợp với thân phận tán tu của Tuyệt Mệnh đảo chủ. Một tán tu thì làm gì có thời gian, tinh lực để chế tạo một cung điện rộng vài trăm đến ngàn dặm chứ?
Chỗ ở của tán tu cũng rất đơn giản không thể so sánh với môn phái lớn như Vũ Hóa Môn.
Bên ngoài cung điện cũng không có trận pháp, cấm chế nào.
Bởi vì bố trí đại trận cần phải có đạt tới tầng thứ năm Thiên Nhân Cảnh mới được. Chỉ có cao thủ Thiên Nhân Cảnh mới có thể câu thông với thiên địa, hiểu được ý cảnh của nhật nguyệt, cỏ cây, phong thủy, triều tịch, mới có thể đem pháp lực kết hợp lại một chỗ, tuần hoàn không ngừng, gia tăng uy lực lên gấp trăm ngàn lần.
Tuyệt mệnh đảo chủ còn chưa đạt tới cảnh giới này, nếu không thì đã sớm giết chết mấy người Phương Hàn rồi.
Cũng bởi vì vậy Phương Hàn chỉ cần vận Mộc Hoàng chân khí đánh ra một chiêu liền phá được pháp thuật che mắt của Tuyệt Mệnh đảo chủ. Nếu như có thêm các loại đại trận phòng hộ thì Phương Hàn cũng không phá được dễ dàng như vậy.
Oanh long long! Oanh long long!
Thoáng cái đánh vỡ huyễn cảnh, lộ ra hình ảnh chân thực, thấy được sâu bên trong Tuyệt Mệnh Thần Cung loáng thoáng truyền ra khí tức pháp lực thì cười lạnh giơ tay lên, lập tức năm luồng thanh khí theo đầu ngón tay bắn ra hóa thành năm khối cự mộc đánh mạnh xuống, mạnh mẽ đánh sập mấy gian phòng. Mấy gian phòng này được xây dựng từ những vật phẩm xinh đẹp, có vàng bạc, trân châu, trang sức trang trí rất hoa lệ. Những thứ này trong nhân gian có giá trị liên thành nhưng đối với người tu đạo thì cũng không có ý nghĩa gì.
Phương Hàn cũng không có tiếc nuối khi phá vỡ những căn phòng này.
Vàng bạc trong thế tục không có chút ý nghĩa gì đối với người tu tiên, một không mua được một viên đan dược, hai không mua được pháp khí, linh khí. Vàng bạc chỉ ngẫu nhiên trong lúc luyện đan có thể dùng tới. Tiền tệ mà cường quốc mạnh nhất trong thiên hạ dưới trướng Thái Nhất Môn dùng cũng không phải là vàng bạc, mà là một loại Huyền Hoàng Tiễn, loại tiền này mới là tiền lưu thông trong giới tu đạo. Bất quá phân nửa giao dịch trong giới tu đạo chủ yếu vẫn là lấy vật đổi vật.
"A! Tên âm hồn bất tán nhà ngươi lại có thể tìm được Tuyệt Mệnh đảo!"
Phương Hàn trong thoáng chốc đánh sụp rất nhiều phòng ốc, Tuyệt Mệnh đảo chủ cũng không thể ngồi yên được, từ trong phòng luyện đan bay ra, nơi hắn bay ra là một căn phòng nhỏ.
Nhìn kỹ thì cả căn phòng kia chính là một lò luyện đan!
Không sai, chính là một lò luyện đan lớn như một căn phòng!
Lò luyện đan khổng lồ này tuy không bằng của Già Lam nhưng cũng không nhỏ, uy thế mạnh mẽ, cương khí quấn quanh, khí lưu không ngừng xoay chuyển, mang theo cương khí mãnh liệt, ẩn ẩn lấp lánh bảo quang, cũng không biết là đúc bằng cái gì, có dược khí cường đại, pháp lực ba động không ngừng, tựa hồ có trăm ngàn thớt mã đang lao đi.
Lò luyện đan này chính là một kiện bảo khí!
"Lò luyện đan cấp bậc bảo khí! Trời ạ! Thật khó trách một tán tu như Tuyệt Mệnh đảo chủ lại có thể tu luyện tới tầng thứ ba Nguyên Cương Cảnh, luyện thành cương khí! Nguyên lai là có một lò luyện đan cấp bậc bảo khí. Đồng dạng là bảo khí thì lò luyện đan lại vô cùng quý giá. Một lò luyện đan cấp bậc bảo khí thì bằng cả trăm phi kiếm, pháp y a!"
Long Huyên kêu lên, yết hầu nuốt nước miếng ừng ực, bộ dáng giống như bị sặc nước miếng, khiếp sợ vô cùng!
Đối với người tu đạo thì cái gì là quan trọng nhất?
Mà pháp lực của đối phương mặc dù có thể dùng nhưng đó là khi bắt giữ rồi chậm rãi luyện hóa. Mà Phương Hàn mặc dù có thể giết được Tuyệt Mệnh đảo chủ nhưng không có khả năng bắt lấy rồi luyện hóa đối phương.
Hoa Thiên Đô cũng vô pháp luyện hóa Đại Uy Đức Ma Vương, chỉ có thể để cho Ma Vương thi triển Thiên Ma Giải Thể Đại Pháp, tự bạo. Có thể bắt giữ là một chuyện, luyện hóa một cao thủ lại càng khó khăn hơn. Bắt được Hắc Thủy Vương Xà là nhờ lựa chọn đúng thời cơ, chiếm được ưu thế rất lớn. Loại cơ hội như vậy rất khó mà có được.
"Đầu!"
Giữa làn mưa máu này, Long Huyên thấy cương khí xung thiên bạo nổ thì vội vung tay, ngưng tụ một khối băng bảo vệ đầu của Tuyệt Mệnh đảo chủ.
Tuyệt Mệnh đảo chủ đã chết nhưng mà đầu của hắn rất trọng yếu bởi vì có thể mang đầu của hắn đi lĩnh thưởng.
Mà Phương Hàn cũng nhân cơ hội này vận Mộc Hoàng chân khí chụp tới Ngũ Ngục Vương Đỉnh!
Lò luyện đan lớn như một căn phòng, mất đi sự khống chế của Tuyệt Mệnh đảo chủ thì liền phiêu phù bay đi. Phải bắt lấy không để cho nó trôi đi.
Đúng lúc này đột nhiên xa xa có vài người bay vào trong hạp cốc: "Không thể tưởng được là có người nhanh chân đến trước! Đoạt lấy lò luyện đan!"
Rất nhiều phi kiếm, pháp bảo đồng thời oanh kích về phía Phương Hàn, mà có rất nhiều đại thủ hình thành từ pháp lực chụp về phía lò luyện đan Ngũ Ngục Vương Đỉnh!
"Như thế nào thoáng một cái đã có nhiều tu sĩ đến vậy? Muốn chiếm tiện nghi của ta sao? Đây là đạo lý gì vậy? Tuyệt Mệnh Đảo này bí mật phi thường mà! Ta lần đầu tiên trảm yêu trừ ma, tìm được lò luyện đan cấp bậc bảo khí, chả lẽ cứ như vậy đem dâng cho người khác? Những người kia là ai? Như thế nào lại đông như vậy?"
Phương Hàn trải qua thiên tân vạn khổ mới có thể đánh chết được Tuyệt Mệnh đảo chủ, chuẩn bị lấy được lò luyện đan cấp bậc bảo khí của đối phương thì thoáng cái nhảy ra một đống tu sĩ, không biết là từ đâu chui ra.
Phương Hàn thật sự muốn chửi ầm lên!
Bất quá lúc này cũng không phải là lúc để chửi mắng, bởi vì có rất nhiều pháp bảo đang đánh giết về phía hắn. Trong đó có vài pháp bảo uy lực cực lớn, đều là linh khí phi kiếm, không thua gì Âm Sát Ma Đao! Lợi hại nhất là một làn sương khói màu vàng kim, uy lực rất mạnh, phải tương đương với bốn trăm mã lực, thoáng cái đã đánh về Ngũ Ngục Vương Đỉnh, thiếu chút nữa là có thể cuốn lấy lò luyện đan mang đi!
Long Huyên, ma nữ thấy tình thế không ổn thì đều phát ra thần thông, chống đỡ trước người Phương Hàn, ngăng chặn các lưỡi phi kiếm đánh giết tới.
Mà bản thân Phương Hàn cũng thấy được nguy cơ, một lần nữa thể hiện thần uy, Mộc Hoàng chân khí tỏa ra, bao phủ phạm vi mười thước xung quanh, giống như một cái đầm lầy, thoáng cái làm những công kích kia chậm hẳn lại.
Đồng thời ngưng tụ Mộc Hoàng chân khí thành một bàn tay lớn, chụp lấy Ngũ Ngục Vương Đỉnh, lập tức đen làn sương vàng kim đánh tan.
Mộc Hoàng chân khí của hắn bình thường cũng có lực lượng ngàn mã lực, trong nháy mắt đã đánh tan làn sương khói màu vàng kim, kéo Ngũ Ngục Vương Đỉnh về bên cạnh mình.
"Uy lực của cầu vồng màu vàng kim này cũng không nhỏ, rất cứng chắc! Nếu như ta không hấp thụ được pháp lực của Hắc Thủy Vương Xà thì dù cho có liều mạng cũng không thể đánh tan được nó!" Phương Hàn trong lúc cấp bách thì thấy được hủ nhân của cầu vồng màu vàng kim là một thiếu nữ, cầm hồ lô trong tay. Chính là Phương Thanh Vi!