Vĩnh Sinh
Chương 1172 : Trí Quyền
Ngày đăng: 04:16 22/04/20
Thủ đoạn của Phương Hàn cực kỳ tàn nhẫn, làm nhục đối phương tới tận cùng. Đầu tiên hắn đạp Tiểu Ngục Hoàng Hàn Ngục dưới chân, sau đó lại xuống tay với người của Hiên Viên thế gia, chặt đứt cổ tay của Hiên Viên Cực. Tiếp đó hắn lấy đi thần thông Hám Tâm Thần Chưởng của đối phương, rồi bắt Hiên Viên Xích Tiêu quỳ xuống, cuối cùng đánh cho đối phương một chưởng nát bấy, trực tiếp cắn nuốt.
Thủ đoạn liên tiếp này khiến mọi người đều bị dọa chết khiếp.
Bởi vì hắn tùy ý hành động, gần như không có đối thủ, cho dù là Thánh tử đứng đầu cũng căn bản không thể chống nổi hắn một hiệp. Cứ nhìn Tiểu Phủ Hoàng Hiên Viên Phá thì biết, Phương Hàn chỉ phất tay một cái lập tức khiến hắn phải cuống quít lui lại phía sau, chẳng phát huy được chút lực lượng nào.
- Người này quá lợi hại rồi, thủ đoạn cũng tàn nhẫn, căn bản không thể trêu chọc được. Ngươi xem đi, ngay cả Thánh Nhân cũng bị hắn bắt quỳ xuống, vậy thì hậu thuẫn của hắn với mạnh mẽ tới mức nào? Thậm chí hậu thuẫn của hắn có khả năng là Thiên Quân.
- Vậy thì phải làm sao bây giờ? Người này không nên xuống ta với chúng ta mới đúng chứ?
- Đều là do Hiên Viên Xích Tiêu kia, từ hôn thì từ hôn đi, cần gì phải làm lớn chuyện như vậy chứ? Làm hại chúng ta cũng bị nguy hiểm lây.
- Chết tiệt. Hắn đúng là chết tiệt!
- Bây giờ phải làm thế nào đây, có cần nói chuyện cẩn thận với Phong Duyên này không? Ta thấy thực lực của hắn chỉ sợ đã sớm vượt qua Nguyên Tiên, đạt tới cảnh giới Bán Thánh rồi.
- Bán Thánh! Điều này sao có thể chứ. Trí Quyền Mục Dã Chân của gia tộc Mục Dã lần này tu thành Nguyên Tiên, bằng vào tích lũy khổng lồ mới hóa thành Bán Thánh. Còn cả Võ Bá Hoàng Phủ Phi của gia tộc Hoàng Phủ cũng tu luyện tới Bán Thánh. Nhưng hai nhân vật kia đều được công nhận là bá chủ không ai sánh được. Chẳng lẽ Phong Duyên này có thể so với bọn họ sao?
- Đừng quên lại còn cả một Tiểu Thạch Hoàng Tống Đằng Phi đó.
Thần niệm của rất nhiều Thánh tử truyền đi, sắc mặt nhìn về phía Phương Hàn đã có biến hóa, hiện lên chút sợ hãi.
Bất cứ Thánh tử pháp lực cao cường nào trước mặt hắn đều trở nên hèn mọn đáng khinh.
- Thế nào? Phủ Hoàng huynh, ta thay Hiên Viên thế gia trừng phạt kẻ bại hoại, ngươi hẳn phải cao hứng mới phải chứ, sao lại có vẻ mặt đó? Chẳng lẽ muốn tuyệt giao với ta sao?
Phương Hàn giết chết Hiên Viên Xích Tiêu xong liền đảo mắt nhìn về phía Tiểu Phủ Hoàng Hiên Viên Phá.
- Đâu có đâu có.
Hiên Viên Phá giật nảy mình, vội vàng nói:
- Tiểu tử Hiên Viên Xích Tiêu này chết cũng chết rồi, gian ngoan lại không khéo léo, khiêu khích uy nghiêm của Phong huynh, chết cũng đáng tội. Tôn nghiêm Bán Thánh của Phong huynh làm sao có thể bị khiêu khích chứ? Nhưng Phong huynh à, chuyện này tới đây thì thôi đi, xin ngươi tha cho Hàn Ngục huynh đi. Dù sao thì lúc này cũng không phải là lúc nội đấu, mà là lúc đoạt Thiên Thiện Phật Vương Bảo Khố - bảo tàng của Phật môn mới đúng.
- Bán Thánh, hắn quả nhiên là Bán Thánh.
- Tu vi Bán Thánh đó. Trong môn phái chúng ta cũng chỉ có Trí Quyền Mục Dã Chân của Mục Dã thế gia, Võ Bá Hoàng Phủ Phi mới tu thành thôi. Không ngờ nổi Vũ Hóa Môn lại có thể xuất hiện một nhân vật cái thế như vậy.
Đột nhiên trong lúc này, một giọng nói truyền tới.
Không gian chấn động, một đám Thánh tử liền xuất hiện ở nơi này.
Tinh khí đám Thánh tử này vô cùng sung túc, pháp lực toàn thân cao cường như vô biên vô hạn. Những chuyển thế cường đại Hoàng đã tu thành Nguyên Tiên như Tiểu Phủ Hoàng, Tiểu Vũ cũng có hơn mười người.
Nhất là người cầm đầu là một thanh niên khuôn mặt mộc mạc, hai tay trống không, khí tức nhẹ nhàng, hai mắt lóe sáng ẩn chứa vẻ trí tuệ, khiến kẻ khác vừa nhìn vào là biết hắn là một người đại trí.
Người này không ngờ là một Bán Thánh đã đạt cảnh giới giống như Phương Hàn.
- Trí Quyền Mục Dã Chân của gia tộc Mục Dã!
Tiểu Phủ Hoàng cả kinh nói.
- Gia tộc Mục Dã chúng ta và Hiên Viên thế gia, Ngũ Nhạc Thần Tông đã sớm đạt hiệp nghị, cùng tiến cùng lui. Phong huynh ngươi xông tới một cái liền đại khai sát giới, không thèm hỏi qua gia tộc Mục Dã chúng ta một tiếng, thật sự là không có tình lý chút nào đâu.
Trí Quyền Mục Dã Chân cầm đầu nhóm người cười nói với Phương Hàn.
- Thì đã sao? Ta muốn giết người, chưa bao giờ cố kỵ chuyện gì.
Phương Hàn thản nhiên nói.
- Không tồi, gia tộc Mục Dã lúc này đã tới đây. Phong Duyên này không để ý tới quy củ, khiêu khích uy nghiêm của chúng ta, Mục Dã Chân sư huynh nên vì chúng ta mà ra mặt, giết chết Phong Duyên này đi.
Trong Ngũ Nhạc Thần Tông có một Thánh tử cao giọng kêu lên.
- Có đúng không?
Trí Quyền Mục Dã Chân nhìn về phía Thánh tử này, đột nhiên vung một trảo. Thánh tử này liền bị bắt ra khỏi đám người, rơi vào trong tay hắn, ánh mắt kinh ngạc nhìn hắn.
Rắc rắc!
Mục Dã Chân bóp một cái, Thánh tử này liền nổ tan thành bột phấn:
- Khí khái của Phong huynh ta rất coi trọng. Một Thánh tử như ngươi mà lại có gan chia rẽ ly gián, đúng là một con sâu làm rầu nồi canh.