Vĩnh Sinh

Chương 1216 : Đi vào tròng

Ngày đăng: 04:17 22/04/20


- Được, chuyện của người này sau này hãy nói. chúng ta đi cửa vào Đan giới trước, đánh mở ra phong ấiỊ tiến vào trong cướp được đan dược vô tận mới là đúng đắn. Nói không chừng Chưởng giáo có thể tìm được Tạo Hóa Thần đan trong truyền thuyết. một bước thăng cấp đến cảnh giới Thiên Quân. Lúc đó. Vũ Hóa Môn chúng ta sẽ chân chính diễu võ dương oai. không còn chịu Thiên Đình trói buộc, giống như Mục Dã thế giới. Thần Châu tịnh thồ Hoàng Phủ thế gia.



Đến lúc mấu chốt này. Hoa Văn Xương cũng bất chấp hạ lạc của Phương Hàn, trước tiên đẫn Vũ Hoàng vào tròng rồi tính tiếp.



Lúc nói lời này. năm lão giả Hoa gia Hoàng giả Chí Tiên đều liếc nhìn nhau, thần niệm giao lưu đẩy khí tức âm mưu. nhưng bọn họ vẫn ẩn giấu rất sau.



Vũ Hoàng dường như không có chút phát hiện.



Điều này làm cho trong lòng bọn họ âm thầm mừng rỡ.



"Quả nhiên ra tay trước thì được lợi. chạy chậm chân thì rước họa vào thân, Vũ Hoàng nằm mơ cũng không ngờ tới lúc này người Hoa gia lại âm mưu ám toán hắn muốn đẩy hắn vào chỗ chết. Hừ! Chẳng qua ta cũng không ngốc đến thế, lúc vây công, khẳng định phải để đám người Ám Hoàng. Nanh Hoàng gánh oan ức. khẳng định Vũ Hoàng sẽ chém giết bọn hắn trước, đến lúc đó chúng ta ngư ông thu lưới! Đợi sau đó chúng ta luyện hóa Vũ Hoàng, ta có được tinh túy hạch tâm của hắn có thể trực tiếp hóa thành cường giả Thiên Địa Đổng Thọ. để Nanh Hoàng kia công đã tràng xe cát. về phần đám người Liệt Hoàng. Yến Hoàng. Ám Hoàng. Tâm Hoàng, toàn bộ đều phải chết, một người cũng không để lại! BỊ chúng ta luyện chế thành con rối."



Trong lòng Hoa Văn Xương cũng có tính toán ác độc. hắn mưu kế rất sâu, tuyệt đối sẽ không ngây ngốc đi theo bước chân Nanh Hoàng, mặc cho Nanh Hoàng bảy bố.



Hắn đã sớm tính toán một bộ âm mưu, mọi chuyện đều kín kẽ.



"Đệ tử Hoa gia chúng ta. thừa hường huyết mạch Hoa Thiên Quân, làm sao có thể chịu người bảy bố được?"



"Đúng thế, cho dù là Tai Nan Thiên Quân, cũng không thể bảy bổ chúng ta. Chúng ta chấp Chưởng đại quyền Vũ Hóa MÔIỊ có thể bài trừ đối lập. trắng trợn cướp đoạt tài nguyên, chiếm đoạt các môn phái khác, là vì nghênh đón Hoa Thiên Quân trở về. làm tốt chuẩn bị trọng yếu."



"Đúng thế. năm người chúng ta tu luyện đã âm thầm cám ứng được Hoa Thiên Quân sắp trở về, chỉ cần vừa trở về, Tai Nan Thiên Quân cũng không cách nào ra tay với chúng ta."



"Tất cả đều vì vinh quang Hoa gia ta. Vũ Hoàng không thức thời. dù cho hắn là cường giả Thiên Địa Đồng Thọ. chưởng giáo Vũ Hóa Môn chúng ta. cũng không thể tránh khỏi vận Mệnh bị tiêu diệt. Hoa gia chúng ta mới là chúa tể chân chính, chân chính thọ cùng trời đất. tương lai sẽ vượt lên thế gian, thành tựu truyền thuyấ mãi mãi bất diệt."


- Chưởng giáo, sắp đến di tích kia, ờ ngay phía trước.



Hoa Văn Xương dường như cảm giác được sắc mặt Vũ Hoàng ngưng trọng, sợ sẽ xảy ra chuyện, đột nhiên vươn tay chỉ về một ngọn núi ở phía trước. loáng thoáng truyền ra khí tức dược chương kỳ lạ.



"Qụả nhiên là mùi đan dược."



Thần sắc Vũ Hoàng khẽ động, nhìn sang đó. vận chuyển cảnh giới độc hữu của Thiên Địa Đồng Thọ. đã nhìn dãy núi mơ hồ kia hĩnh thành một tòa trận pháp thiên nhiên, ở sâu trong nơi hạch tâm trận pháp, là một tế đàn xa xưa, hiện rõ lịch sử tang thương. Trên tê đàn xa xưa có cấm pháp mạnh mẽ. không ai có thể tới gần. thế nhưng có thể cảm giác được tế đàn xa xua này nối liền với một quốc gia Thần bí. dược hương nồng đậm truyền ra từ trong quốc gia Thần bí đó.



Tất cả đều thể hiện rõ. tòa tế đàn này nổi liền với Đan giới, chỗ phong ấn hiện giờ hơi thả lòng, mới khiến cho dược khí từ Đan giới thẩm thấu ra.



"CỒ dược khí này..."



Trong lòng Vũ Hoàng chân chở một chút:



"Rất xa xưa, dường nhu không phải khí tức đan được hiện tại. lẽ nào thật là di chỉ Đan giới?"



"Chưởng giáo sư huynh, không cần phải nghĩ nhiều, khẳng định đây là quỷ kế của Nanh Hoàng, để cho sư huynh roi vào đại trận mà thôi."



Phương Hàn liên tục cười lạnh:



"Cái này cũng không có gì. băng thân phận của Nanh Hoàng, làm ra chênh lệch xa như thả cũng không tính là gì. Tiếp theo, chúng ta phải cận thận tùng bước."



0O0