Vĩnh Sinh
Chương 128 : Ma Suất lại xuất hiện
Ngày đăng: 04:06 22/04/20
"Phía trước chính là đại lục Nam Hải, đã tới được Vạn Quy Hải Thị rồi." Ba đạo thân ảnh không nhanh không chậm bay vút tren không, giữa ánh mặt trời sáng rọi, biển vắng mê mông lấp lánh, loáng thoáng từ xa xa có khí tức mùa xuâ truyền tới. Với ánh mắt của Phương Hàn có thể nhìn thấy dại lục ở giữa biển rộng, trên đó tựa hồ có thành trì, dân cư, cửa hang…… Dọc theo bờ biển có vô số đội thuyền đang neo đậu, lui tới, so với đất liền thì phồn hoa hơn không biết bao nhiêu lần.
Trong những thuyền kia có lâu thuyền, thuyền buồm, còn có năm đại hạm. Ngày trước khi ở Long Uyên Hà, Phương Hàn cũng từng gặp không biết bao nhiêu đội thuyền, bởi vì Long Uyên Hà gần Ly Kinh, kinh đô của Đại Ly vương triều, có rất nhiều đội thuyền qua lại, dùng Long Uyên Hà để tiết kiệm chi phí vận chuyển.
Phương Hàn từng thấy được những tàu có trọng tải hơn mười vạn cân, hơn mười ngàn cân.
Nhưng mà trên cảng biển này, hắn bị dọa đến nhảy dựng lên! Bởi vì hắn thấy được không ít đại hạm khổng lồ như núi, trôi nổi trên mặt biển, người như kiến không ngừng tới lui, lên xuống các đại hại, những chiếc đại hạm khổng lồ đó có lẽ có trọng tải vượt quá trăm vạn cân, thậm chí ngàn vạn cân!
Phương Hàn cò chưa từng thấy qua đại hạm nào khổng lồ như vậy!
Hơn nữa hắn rõ rang cảm giác được những đại hạm này có mùi sắt thép, được đúc từ sắt thép mà thành.
"Những cự hạm kia là của đế quốc đệ nhất thiên hạ, Đại Huyền Đế Quốc. Đây là họ đang tiến hành giao dịch với thương nhân vãng lai. Vận chuyển, thu mua các loại thảo dược, kỳ trân dị bảo ở trên biển, thậm chí còn vận chuyển một kít pháp tinh. Loại đại hại bằng sắt thép này đi trên biển không sợ sóng gió, ngày đi ngàn dặm." Long Huyên thấy Phương Hàn kinh ngạc thì liền giả thích cho hắn biết.
"Pháp tinh, Đại Huyền Đế Quốc có thể buôn bán những thứ này sao?" Phương Hàn ngạc nhiên hỏi.
"Đại Huyền Đế Quốc nắm giữ tài nguyên, mạch khoáng của Thái Nhất Môn, nghe đồn Thái Nhất Môn ở ngoại vực thiên không tìm được một số ngôi sao có đại lượng pháp tinh, mở các mỏ khai thác ở đó." Long Huyên nói, "Không thì Thái Nhất Đạo so lại kiêu ngạo như vậy?"
"Mỗi đệ tử Thái Nhất Môn đều giống như sứ giả của thiên đình, thế thiên hành đạo. Sự tình gì cũng muốn cai quản, nếu như cứ tiếp tục như vậy thì các môn phái khác đối với bọn chúng sao không sinh ra bất mãn được? Ma Đạo cũng sẽ thừa cơ mà chọc phá." Phương Hàn nhớ tới Nghiêu Điển, Hạ U, Vũ PHần, còn có một đám đệ tử Thái Nhất Môn Trương Uy thì cảm thấy không được thoải mái cho lắm, hận không thể đánh giết một trận thống khoái.
Bất quá Phương Hàn minh bạch đây cũng chỉ ý muốn nhất thời mà thôi, không thể thực hiện được. Giết chết đệ tử Thái Nhất Môn thì đại họa cũng sẽ giáng xuống, không ai bảo vệ cho hắn.
Động đến đệ tử Thái Nhất Môn cũng giống như giết hại khâm sai, công nhiên tạo phản ở thế tục.
Cho dù Thái Nhất Môn tìm ngươi gây chuyện phiền phức thì cũng chỉ có thể nén giận. Nếu không dẫn đến động thủ thì ngươi sẽ đuối lý.
"Nhiều linh dược quý hiếm như vậy! Hơn nữa đại đa số đều là để dùng để tu luyện thổ hệ pháp quyết, ta thấy sư huynh tu luyện Thiên Mộc Đại Pháp của Vũ Hóa Môn…..." Một đệ tử trầm tư nói, đệ tử kia vội huých hắn nói, "Sư huynh muốn những linh dược này hẳn là có công dụng riêng. Cái này chúng ta không có quyền hỏi. Những linh dược này Huyền Quy Các có đủ, có điều giá cả khác cao. Công Sư Huynh giết Tuyệt Mệnh đảo chủ không đủ để cân đối với giá trị của những linh dược này. Không biết sư huynh có thể dùng linh dược, linh khí gì khác để trao đổi không. Ước chừng mười kiện linh khí phi kiếm hoặc pháp y là được."
"Ta có mười kiện linh khí pháp y, không biết có đủ không?"
Phương Hàn khoát khoát tay, ma nữ ở phía sau liền đưa ra mười bộ phapsy, đều là đồ của Tuyệt Mệnh đảo chủ. Linh khí bình thường đều là món hang cần thiết đối với các môn phái. Một môn phái có tới hơn mười vạn ngoại môn đệ tử, ai cũng cần linh khí, nhưng linh khí chỉ có cao thủ thần thông tầng thứ năm, Thiên Nhân Cảnh mới có thể luyện chế, hơn nữa cần tài liệu trân quý nữa.
Cao thủ Thiên Nhân Cảnh luyện chế linh khí tốn rất nhiều pháp lực. Loại cao thủ này cũng không có khả năng lãng phi nguyên khí, thời gian để luyện chế linh khí cho nội môn, ngoại môn đệ tử sử dụng.
Mười kiện linh khí, cho dù có thừa thiên tài địa bảo cũng làm cho một cao thủ Thiên Nhân Cảnh tốn một hai năm thời gian mới có thể luyện chế ra.
Một hai năm thời gian quý giá đến cỡ nào? Không có thời gian để tu luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh thì ai lại đi lãng phí thời gian cho những chuyện này?"
"Quả đúng là mười kiên linh khí pháp y……" Hai đệ tử nhìn nhau, thầm tính toán một lúc rồi gật gật đầu: "Nhiêu này cũng đủ rồi, sư huynh thỉnh đến nội đường chờ, chúng ta mang những linh khí pháp y và đầu của Tuyệt Mệnh đảo chủ đi giao cho mấy vị sư huynh ghi vào sổ sách, sau đó sẽ mang dược liệu đến cho sư huynh."
"Phiền toái hai vị sư đệ, sau khi mang tới dược liệu còn phiền toái hai vị sư đệ sắp xếp cho ta một phòng luyện đan, ta muốn luyện chế một ít đan dược, vật dụng. Sauk hi luyện thành cũng sẽ không thiếu phần hai vị sư đệ." Phương Hàn nói.
"Chuyện này tự nhiên là được, ở Vạn Quy Hải Thị chúng ta không có tranh đấu, có rất nhiều tán tu lúc cần tu luyện đều đến đây ở nhờ, là một nơi rất an toàn." Đối với yêu cầu này của Phương Hàn hai người đệ tử kia lại không chút kinh ngạc.
Trên biển tùy thời đều có thể gặp nguy hiểm, Vạn Quy Tiên Đảo mở ra hải thị, có chỗ tu luyện an toàn nhất. Bởi vị ở hải thị cấm tranh đấu chứ không cần nói tới trong Huyền Quy Các. Ai muốn tranh đấu ở đây thì đầu tiên phải có sự cho phép của Vạn Quy Tiên Đảo đã.
Ở đay tu luyện cũng giống như tu luyện ở Vũ Hóa Môn vậy, vô cùng an toàn.
Trông thấy hai đệ tử mang pháp y cùng đầu của Tuyệt Mệnh đảo chủ đi rồi, Long Huyên nhìn Phương Hàn đang cười âm hiểm, không nhịn được hỏi: "Huynh có chủ ý gì vậy? Nghiêu Điển, Hạ U, Vũ PHần đều đang ở đây, theo đạo lý thì trong chốc lát sẽ biết chúng ta đã đến đây, nhất định sẽ không bỏ qua cho chúng ta. Bất quá ta không ngờ Ma Suất cũng ở đây."
"Ta có chủ ý này." Phương Hàn cười âm hiểm, "Chờ dược liệu đưa đến đây, chúng ta liền trốn vào trong vương đỉnh, tu luyện thần thông. Giúp muội cô đọng chân khí."