Vĩnh Sinh

Chương 1497 : Đánh chết Đa Bảo (Trung)

Ngày đăng: 04:20 22/04/20


Chín kiện Thiên Đạo Luân không ngờ bị Phương Hàn tung một kích phá nát tan.



Chín cổ tự "Lâm, Binh, Đấu, Giả, Giai, Trận, Liệt, Tại, Tiền", giờ này khắc này chân chính bày ra uy lực cường đại, Vận Mệnh Lực của Phương Hàn dường như có ảo diệu thần bí có thể tăng mạnh tất cả pháp thuật.



Nghe đồn, trải qua Đại Vận Mệnh Thuật thúc động, tất cả đạo thuật nhất là ba ngàn đại đạo, đều có thể phát huy ra lực lượng mà lúc bình thường không thể phát huy ra được.



Toàn bộ mảnh nhỏ Thiên Đạo Luân cường đại, đều bị Phương Hàn hút thu đi, tinh hoa của bộ Tiên khí thánh phẩm này trực tiếp bị Phương Hàn hấp thu, tiến vào thân thể trải qua Vận Mệnh Lực thanh tẩy, hấp thu, trong khoảnh khắc ở bên trong Kỷ Nguyên Thần Trận lại trở thành hình dáng chín vòng Thiên Đạo Luân như cũ, mỗi một kiện đều như mặt trời, mặt trăng, tinh mỹ tuyệt luân, uy lực cường đại, phối hợp cùng nhau, so với lực lượng của Bát Bộ Phù Đồ cũng không kém chút nào. Đây là một bộ Thần khí đắc ý một của Đa Bảo Thiên Quân, tuy nhiên hiện tại đã giang sơn đổi chủ, trở thành một cái mắt trận cho Kỷ Nguyên Thần Trận của Phương Hàn.



"Tốt lắm, tốt lắm! Tu vi mười ba kỷ nguyên của ta, càng thêm củng cố." Phương Hàn cảm nhận được biến hóa trong cơ thể, phi thường vui mừng.



Hắn tấn chức tới tu vi mười ba kỷ nguyên, có một chút phù phiếm, nhưng hiện tại liên tiếp cắn nuốt Thiết Hư Kiếm, chín vòng Thiên Đạo Luân, rốt cục củng cố tu vi, rảo bước tiến lên mười ba kỷ nguyên đỉnh phong.



"Ông!"



Ngay thời điểm Phương Hàn đánh nát Thiên Đạo Luân cắn nuốt những mảnh vỡ này, trong cơ thể trở lại hình dáng cũ, cô đọng lại thành mắt trận, Thái Thượng Thiên Quân điều khiển hai chữ Sơn Hải đổ ụp xuống, công kích xuống đầu hắn.



- Hai chữ Sơn Hải này thật thần diệu! Đáng tiếc là ngươi không có năng lực nắm giữ, tốt hơn là để cho ta dùng đi. Ta muốn thu thập tất cả cổ tự của cánh cửa Vĩnh Sinh, diễn biến hư vô chư thiên, phá vỡ càn khôn mãi mãi.



Phương Hàn đột nhiên ngẩng đầu lên, bàn tay lại thúc động tất cả cổ tự, toàn bộ cổ tự đều xoay tròn trên bàn tay, mười hai chữ Vu, chín chữ Đạo Bí, sáu chữ Chân Ngôn, hai chữ Phần Mộ, hai chữ Hư Không, hai chữ Nhật Nguyệt, hai chữ Lôi Điện, chữ Mẫu, Long, Nhân, Lục, Ngũ Hành... Thậm chí đủ loại cổ tự, toàn bộ đều hiện ra.



Phương Hàn đạt được bao nhiêu cái cổ tự? Ước chừng có bốn năm mươi cái, hiện tại trong khoảnh khắc đó, toàn bộ đánh ra, đầy trời đều là cổ tự, mỗi một chữ, đều to lớn như tinh cầu thái cổ, lấp lóe như tinh tú, phát ra hào quang và hơi nóng.



"Ầm!"




Lời nói của Phương Hàn thật sắc bén, từng chữ từng chữ một đều xé rách tâm can, tiến vào bên trong tâm linh của Đa Bảo Thiên Quân, Thái Thượng Thiên Quân, khiến cho hai đại Thiên Quân này xuất hiện dao động phòng tuyến tâm linh.



- Sát!



Rốt cục, Đa Bảo Thiên Quân biết cứ tiếp tục như vậy, không thể không hỏng mất, hắn quyết định thật nhanh, không thèm đáp lời mà lập tức ra tay, vận dụng khí thế của mình kéo lên tới Vô đạo đỉnh phong, tung một quyền đánh ra.



Trong khoảnh khắc đánh ra, trên thân thể Đa Bảo Thiên Quân liền hiện lên một kiện áo giáp. Toàn bộ áo giáp này đều một màu xanh sậm, dường như là luyện chế bàng ngọc thạch, ở mặt trên viết ra một chữ "Giáp"!



"Giáp" của áo giáp, chữ Giáp kia diễn sinh ra ngoài, không ngờ ngưng tụ thành từng phiến vảy, hoa văn dày đặc, càng thêm kiên cố vừng chắc không thể phá hủy. Hơn nữa, lực lượng của Đa Bảo Thiên Quân tăng lên vô tận, mỗi một quyền tung ra, đều kèm theo tiếng trời long đất lở, hỗn độn vỡ nát, bầu trời sụp đổ.



- Chữ Giáp từ giữa dòng cánh cửa Vĩnh Sinh truyền ra tới?



Phương Hàn cả kinh kêu lên.



- Không sai! Phương Hàn! Đây là vương của áo giáp, vô số kỷ nguyên trước đây một Tiên Vương chí tôn luyện chế bảo giáp. Thậm chí vượt qua Thiên Tôn Thần Y của Tạo Hóa Tiên Vương. Để ta cho ngươi nhìn xem, nội tình của ta là thế nào.



Đa Bảo Thiên Quân xuất ra thực lực chân chính của mình. Pháp bảo của hắn nhiều vô số kể.



Vĩnh Sinh



Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ