Vĩnh Sinh

Chương 1509 : Kẻ nghèo hèn

Ngày đăng: 04:20 22/04/20


Giá cả Thiên Địa Huyền Môn này quy định là một trăm triệu đã là một con số kinh người vô cùng, có thể khiến vô cùng Thiên Quân nghe mà sợ mất mật. Nhưng hiện tại Phương Hàn không ngờ lại trực tiếp hô tới giá một tỉ.



Ước chừng tăng lên gấp mười lần.



Đây là khí phách tới mức nào?



Lập tức vào lúc này, tất cả cao thủ ở đây vốn đang như phát hỏa, hùng tâm vạn thế gia, chuẩn bị rất nhiều Tiên Vương Đan chuẩn bị cạnh tranh, giờ suýt nữa liền phun máu tươi.



Vốn tất cả mọi người đều nghĩ Phương Hàn đã tiêu hết Tiên Vương Đan vào Thái Hư Thần Thiết và chữ Thọ, cũng chẳng còn có bao nhiêu tích lũy nhưng hiện giờ giá cả một tỉ vừa được đưa ra liền khiển không ai dám tiếp lời.



- Ta không nghe nhầm đó chứ? Là một tỉ sao? Là một tỉ? Đây là cái giá thế nào chứ? Người này không phải là kẻ tới Càn Khôn Thành lừa gạt chứ?



- Không có khả năng. Cho dù là kẻ lừa đảo cũng sẽ chậm rãi tăng giá, sao có thể hô giá một tỉ như vậy?



Có người lập tức phủ định ý tưởng cho rằng Phương Hàn lừa gạt.



- Người này đúng là rất cần Thiên Địa Huyền Môn, có thể là muốn đột phát cảnh giới nào đó. Tuy nhiên trong Giới Thượng Giới này, người có một tỉ Tiên Vương Đan rất ít. Hắn lại có nhiều như vậy sao?



- Người này là vị đầu sỏ nào?



Thanh niên mặc hoàng bào, Thiên Phù công tử hơi nhũn ra, ngồi xuống ghế, sắc mặt hơi nhục nhã. Vốn hắn muốn tìm hiểu lai lịch của Phương Hàn nhưng hiện tại liên dập tắt tâm tư đó.



- Người có thể đưa ra một tỉ viên Tiên Vương Đan khẳng định không phải là tồn tại bình thường.



- Công chúa Huyết Linh, người này sợ là thể đắc tội nổi, không thể tiếp tục tìm hiểu.



Thần sắc của lão nhân Huyết tổ ở bên trong khu ghế của công chúa Huyết Linh khẩn trương:



- Người này tùy tiện hô lên cái giá một tỉ viên Tiên Vương Đan, khí định thần nhàn, khẳng định là một đầu sỏ viễn cổ siêu cấp. Nếu đắc tội với hắn chỉ sợ cả chúa tể Tiên Huyết cũng...



- Hừ! Thái Hư Thần Thiết của ta bị người mua đi thì thôi, chữ Thọ cũng bị người này mua. Hiện giờ tới hy vọng cuối cùng là Thiên Địa Huyền Môn cũng bị cướp đoạt, thật đáng giận.



Công chúa Huyết Linh giận dữ nhưng lại không làm gì được. Nàng tất nhiên cũng không thể cạnh tranh được. Con số một tỉ này hoàn toàn áp đảo nàng.




- Hừ! Ngươi là ai, không ngờ dám cạnh tranh với bổn tọa. Bổn tọa cho ngươi một cơ hội nữa, thu hồi lại lời nói đi.



Sát khí của chúa tể Âm Dương tràn ngập toàn trường, dường như có thể ra một đòn lôi đình bất cứ lúc nào, không để ý gì tới quy của của hội trường.



- Ngươi là cái gì, lại dám cạnh tranh với ta hả? Chúa tể Âm Dương, người khác sợ ngươi nhưng bổn tọa không sợ ngươi. Đợi bổn tọa đấu giá xong Thiên Địa huyền Môn thì sẽ giao thủ với ngươi một hồi, xem ai thắng ai thua. Ngươi cho rằng tu vi của ngươi là có thể không kiêng nể gì à? Một câu, ta ra giá hai tỉ. ngươi nếu có giỏi thì ra giá tiếp! Chúa tể Lý Chấn ngươi chủ trì hội đấu giá, có cho phép nhân vật như vậy phá hủy quy của của hội trường hay không? Muốn làm thanh danh của chúa tể Càn Khôn bị bôi xấu hả?



Phương Hàn đối lời đôm đốp.



- Giọng điệu của người này thật mạnh mẽ, rốt cục là nhân vật viễn cổ nào? Lại dám đối kháng với chúa tể Âm Dương?



Chúa tể Lý Chấn hết hồn nhưng ở trước mắt bao nhiêu người thế này, hắn chỉ còn cách bảo vệ uy nghiêm của Càn Khôn Thành. Tuy rằng chúa tể Âm Dương có đặc quyền nhưng ở một số phương điện vẫn không thể cho phép hắn làm ảnh hướng tới thể diện của chúa tể Càn Khôn.



- Chúa tể Âm Dương, Càn Khôn Thành chúng ta đích thực là ai ra giá cao thì người đó thắng. Ân oán giữa người và vị tiền bối này có thể giải quyết bên ngoài Càn Khôn Thành. Nếu không thì để ta mời sư tôn tới chủ trì.



Trong giọng nói của hắn có một tia cứng rắn.



- Hừ!



Chúa tể Âm Dương đột nhiên hừ lạnh, cũng không đại khai sát giới mà bình ổn lửa giận một chút rồi mới chậm rãi mở miệng nói:



- Nơi này là Càn Khôn Thành, ta đích thực nể mặt chúa tể Càn Khôn. Tuy nhiên con kiến ngồi trong khu ghế kia, ta chờ ngươi đi ra khỏi Càn Khôn Thành sẽ cho ngươi hiểu được, đối nghịch với ta sẽ có kết cục gì. Thống khổ vô biên vô hạn đang đợi ngươi đó. Đến lúc đó thì ngươi mới biết cái gì là sống không được, chết không xong.



- Nói nhảm. Ngươi còn ra giá nữa không?



Phương Hàn mỉm cười nói.



- Không ra giá thì ta đạt được Thiên Địa huyền Môn này. Một kẻ nghèo hèn cũng dám cạnh tranh với ta sao?



Vĩnh Sinh



Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ