Vĩnh Sinh

Chương 1516 : Lai lịch của Phương Hàn

Ngày đăng: 04:20 22/04/20


- Hả? Ngươi là Hoa Thiên Đô? Trên người quả nhiên có chỗ bất phàm.



Ánh mắt Chúa tể Càn Khôn quét qua người Hoa Thiên Đô từ cao xuống thấp, phát hiện ra tu vi cua hắn chỉ có mười Kỷ nguyên nhưng bên trong thân thể lại như ẩn chứa trọng bảo, tỏa ra từng luồng khí tức Tiên Vương.



Hắn đang muốn tiến tới nhìn Kỷ một một chút thì lập tức lại cảm thấy trong hư không có từng luồng ý niệm Tiên Vương uy hiếp, lập tức biến sắc, thu hồi ánh mắt nhìn trộm.



Hắn biết Hoa Thiên Đô là quân cờ trọng yếu nhất của Tạo Hóa Tiên Vương, phải đối phó với Phương Hàn, chia xẻ số mệnh của hắn, đối kháng với tu vi của hắn. Hiện giờ đã được Tạo Hóa Tiên Vương bảo hộ, căn bản mình không có khả năng tính kế làm thương tổn.



- Tạo Hóa Tiên Vương kia cũng quá biến thái.



Chúa tể Càn Khôn lạnh lùng thầm nghĩ trong lòng.



- Người này so với Phương Hàn thì tiềm lực còn mạnh hơn nhiều. Nếu là hạt giống trọng yếu để đối phó với Phương Hàn vậy thì ta liền không bỏ qua người này, trước tiên cứ vỗ về hắn, đợi thời cơ tốt nhất sẽ cắn nuốt luyện hóa hắn, khiến kế hoạch của Tạo Hóa Tiên Vương thất bại!



- Hừ! Tiên Vương tuy rằng là Tiên Vương nhưng dù sao cũng bị cánh cửa Vĩnh Sinh ngăn cản, chỉ có thể truyền ra thần niệm, chân thân không thể giáng xuống. Chẳng lẽ ta lại sợ hắn? Đợi tới khi ta thăng cấp một lần nữa thì đến lúc đó sẽ thực hiện kế hoạch, dù là Tạo Hóa Tiên Vương cũng sẽ bị ta cắn nuốt.



Chúa tể Càn Khôn là người có tu vi mười lăm Kỷ nguyên hùng bá Giới Thượng Giới, không ai là đối thủ của hắn, khí phách đã rất lớn, tuy rằng kiêng kị Tạo Hóa Tiên Vương mười phần nhưng cũng sẽ không kiêng kị một đám thần niệm của đối phương. Hắn chỉ cần hao phí căn nguyên là có thể đánh nát.



Hắn có quyết tâm thăng cấp Tiên Vương, tất nhiên sẽ không e ngại gì Tiên Vương.



Tâm niệm thay đổi thật nhanh, trong lòng hắn đã có chủ ý.



- Hoa Thiên Đô, ngươi đứng lên đi, ta sẽ thu ngươi làm đồ đệ. Tuy nhiên tu vi hiện tại của ngươi còn yếu, mới chỉ có mười kỷ nguyên. Ta sẽ truyền thụ cho ngươi một bộ công pháp, giúp ngươi luyện hóa khí tức của Tiên Vương trên người ngươi, tăng tiến tu vi. Bộ công pháp này có tên là Đại Thiên Càn Khôn Công.



Vừa nói hắn vừa búng tay một cái. Một đạo phù văn công pháp trực tiếp tiến vào bên trong thân thể Hoa Thiên Đô.



- Đa tạ sư tôn. Từ này về sau Hoa Thiên Đô ta sẽ là Thiên Lôi sai đâu đánh đó của sư tôn.



Hoa Thiên Đô cẩn thận cúi đầu.



- Trên người ta có không ít pháp bảo, muốn mượn Hồ lô Càn Khôn của sư tôn trợ giúp luyện hóa hoàn toàn để tăng tu vi, không biết sư tôn có thể cho ta mượn hay không?
- Thật không? Thanh Tuyết ngươi cùng quá đề cao ta rồi.



Phương Hàn cười ảm đạm, cũng không tỏ vẻ gì.



- Đúng rồi ta biết một tin tức, Tiên Vương cũng không phải hoàn toàn ngã xuống. Dù là Tạo Hóa, Chân Lý, Khởi Nguyên, Hồng Hoang Tổ Long, Thế Gian Tự Tại Vương Phật, Hồng Mông đạo nhân... Đều tiến vào bên trong cánh cửa Vĩnh Sinh. Dường như cứ mỗi lần kỷ nguyên chấm đứt, thiên địa đại hủy diệt thì họ lại trở về một lần nữa.



- Không sai, từ sau khi ta mang ngươi ra khỏi cánh cửa Vĩnh Sinh thì cánh cửa Vĩnh Sinh đã xảy ra biến hóa lớn. Rất nhiều Tiên Vương từ xưa tới nay đều tiến vào trong đó, thậm chí Tiên Vương ngủ say trong dòng sông thời gian đều thức tỉnh mà tiến vào trong đó.



Phương Thanh Tuyết nói.



- Cái gì? Là ngươi mang ta ra từ cánh cửa Vĩnh Sinh?



Phương Hàn cả kinh, hắn biết mình bất phàm. Mỗi người đều nói bên trong đại kiếp nạn là mấu chốt nhưng hắn lại không suy tính ra được kiếp trước của mình. Cho dù có suy tính cũng chỉ suy tính ra bản thân trong thế tục, vào thời điểm nhỏ yếu. Nói chính xác thì đó vẫn là kiếp này.



Dường như hắn không có kiếp trước.



Đây tuyệt đối là chuyện không thể tồn tại.



Hiện giờ nghe thấy mình được Phương Thanh Tuyết mang ra từ cánh cửa Vĩnh Sinh. Phương Hàn không khỏi dâng lên đủ loại suy nghĩ, trái tim loạn nhịp không thể bình ổn trở lại.



- Đừng hỏi ta. Ta hiện giờ chỉ nhớ duy nhất điều này, những cái khác đều không thể nhớ ra. Đại Mệnh Vận Thuật của ta cũng là do ngươi truyền thụ cho. Thời điểm ta ngã xuống, một đoạn trí nhớ tối cao đã hoàn toàn biến mất. Có lẽ chỉ có thăng cấp tới Tiên Vương mới có thể hoàn toàn biết được ngươi rốt cục có lai lịch gì, đồng thời thức tỉnh trí nhớ tiền thế của ta.



Phương Thanh Tuyết lắc đầu:



- Vốn ta cũng không xác định là mình mang ngươi từ trong cánh cửa Vĩnh Sinh ra. Nhưng ngươi lại lĩnh ngộ Đại Mệnh Vận Thuật nhanh như vậy, cuối cùng cũng có thể xác định. Bởi trừ ngươi ra thì không ai có khả năng lĩnh ngộ môn đạo thuật này. Dù là Tiên Vương cũng không được. Hồng Mông đạo nhân cũng từng muốn lĩnh ngộ nhưng bị cánh cửa Vĩnh Sinh phản phệ, suýt nữa là mất mạng, may mà bản thân hắn mạnh mẽ mới thoát được.



Vĩnh Sinh



Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ