Vĩnh Sinh

Chương 161 : Tàn nhẫn

Ngày đăng: 04:06 22/04/20


"Quả thật là ma khí có uy lực cực lớn trong truyền thuyết, Ma Đao Huyết Thương Khung."



"Lại có thể rơi vào trong tay tiểu đệ tử Vũ Hóa Môn này a!"



"Người này cũng không thể xem thường! Ngươi thấy không, kiện pháp bảo kia của hắn gọi là Ngũ Ngục Vương Đỉnh, cũng là tuyệt phẩm bảo khí đó! Là lò luyện đan có thể luyện ra cực phẩm đan dược đó, có cái lò luyện đan này để luyện chế đan dược thì tu luyện sẽ thuận buồm xuôi gió!"



"Nghe đồn trong Huyết Nhục Nê Đàm còn có mười tám Thiên Ma Vương, trong đó có một vị Ma Quân là con của Cửu Âm Ma Thần, tên là Thất Diệp Ma Quân, rất nhiều đệ tử đi tới đó lịch luyện đều bị tên này đánh bị thương nặng, không thể tưởng được là lại bị hắn chém chết! Thực lực của người này sao lại cao như vậy? Nhìn bộ dạng của hắn, cương khí khô khan, tuyệt đối chưa luyện tới Âm Dương Cảnh! Chỉ mới luyện tới tầng thứ ba Thần Thông Bí Cảnh, là một hạt cát trong mười môn phái Tiên Đạo chúng ta mà thôi. Sao lại có thể giết chết Thất Diệp Ma Quân được chứ?"



"Chớ xem thường hắn, người này tuy chỉ mới tu luyện tới Nguyên Cương Cảnh, thế nhưng xem ra pháp lực rất mạnh! Cũng không biết đã gặp được kỳ ngộ hay ăn được đan dược gì? Ngươi xem pháp lực ba động quanh người hắn kìa, chỉ sợ có lực lượng tới mấy vạn mã lực! Tu sĩ Nguyên Cương Cảnh, sao lại có pháp lực mạnh như vậy chứ?"



"Dù gì đi nữa thì Vũ Hóa Môn lại có thêm một nhân tài. Trong đại hội quần tiên ba năm sau, sợ là người này sẽ là kình địch của chúng ta đó..."



Phương Hàn đồng thời xuất ra ma đao Huyết Thương Khung, cùng với tự tuyên dương công tích trảm yêu trừ ma của mình, đã chém chết Thất Diệp Ma Quân, khiến cho toàn trường khiếp sợ, rất nhiều cao thủ đang vây công Ma Suất cũng chú ý tới động tĩnh bên này.



Thậm chí kể cả người có lực lượng ngang với Ma Suất, đã luyện thành kim đan, Thái Nhất Môn Triệu Huyền Nhất cũng phóng ánh mắt tới, hắn cũng không phải bởi vì mấy câu nói của Phương Hàn, mà là do khí tức tà ác, khát máu vô cùng vô tận của ma đao Huyết Thương Khung truyền tới làm tinh thần của hắn rung động.



"Triệu Huyền Nhất! Trong lúc giao thủ cùng ta mà ngươi cũng dám phân thần!"



Ma Suất vốn bị mọi người vây ở chính giữa, tả xung hữu đột cách nào cũng không thoát ra, với lực lượng đơn độc một mình hắn mà đấu với hơn một trăm người cũng là rất lợi hại rồi. Bảo vệ được tính mạng của mình đã là cố hết sức, chuyện thoát thân chỉ là mộng tưởng mà thôi.



Đương nhiên, trong đám người vây công hắn cũng không có mấy người thi triển toàn lực, đều lưu lại một phần lực lượng để tự bảo vệ mình. Nếu tất cả mọi người liều mạng đánh lên thì hắn cũng không thể chống đỡ nổi.



Bất quá trong những người vây công có nhiều đệ tử đến từ nhiều môn phái khác nhau, đánh đuổi một hồi thì còn có thể, chứ liều mạng báo thù cho đệ tử Thái Nhất Môn thì tuyệt đối không. Dù vậy nhưng kiến nhiều cắn chết voi, đặc biệt là khi có thêm cao thủ như Triệu Huyền Nhất. Ma Suất cũng cảm thấy rất không thoải mái, Đại Băng Diệt Thuật cũng không dám tùy tiện thi triển, tránh tình trạng pháp lực bị tiêu hao quá độ bị mọi người lợi dụng.



Nếu Ma Suất bị một cao thủ thần thông nho nhỏ giết chết hắn, chuyện người này nhất cử thành danh là không cần phải bàn cãi nữa rồi, ngoài ra còn được Thái Nhất Môn ban thưởng hậu hĩnh.



Mà khi khí tức nguy hiểm của ma đao Huyết Thương Khung khiến cho mọi người mất tập trung, Ma Suất lập tức nắm lấy cơ hội, cười lạnh một tiếng, song chưởng giơ lên. không ngờ lại dùng Đại Băng Diệt Thuật lần nữa.



Đại Băng Diệt do Ma Suất đánh ra lúc này mạnh hơn rất nhiều so với khi giao chiến cùng Nghiêu Điển, Hạ U, Vũ Phần, một chiêu đánh ra cũng đủ khiến Phương Hàn cảm thấy trước mắt tối sầm, lấy Ma Suất làm trung tâm, không ngờ không gian xung lại bị sụp đổ, linh hồn của hắn rung động như muốn sụp đổ, trái tim như ngừng đập.




"Các ngươi vu hãm ta trước, sau đó giết người diệt khẩu! Ta xem các ngươi mới chính là người của Ma Đạo." Phương Hàn rống còn to hơn, "Có bản lĩnh thì đừng cùng ta tranh cãi, mà hãy đi giết Ma Suất kia kìa! Xem ai đắc thủ trước! A! Các ngươi còn muốn động thủ! Xem ra các ngươi quyết muốn giết người đoạt bảo!"



Trong lúc gầm rú, Phương Hàn cũng toàn lực thi triển Mộc Hoàng cương khí, tinh thần cảm ứng với hai kiện pháp bảo cũng gia tăng đến mức cao nhất. Oành! Ma đao phá vỡ phong ấn trước, bay ra, huyết quang lập loè đón lấy Đại Trạch Kiếm của Phúc Thọ chân nhân.



Mà ngay sau đó Ngũ Ngục Vương Đỉnh cũng phá vỡ phong ấn.



Đột nhiên hắn gầm rú, khiến toàn trường kinh động, đám người vây công Ma Suất đều thối lui, chỉ còn lại có Triệu Huyền Nhất vẫn tiếp tục đối chiến với Ma Suất, nguyên bản có ưu thế đông đảo áp chế, bây giờ hai phe bên đã ở thế cân bằng.



"Thái Nhất Môn thật sự là hung ác ngang ngược! Dám trực tiếp sử dụng sát chiêu... Cho dù ám trợ Ma Suất, rốt cuộc cũng là chân truyền đệ tử Vũ Hóa Môn, nói giết liền giết, chẳng lẽ Thái Nhất Môn là lãnh đạo tất cả các môn phái trong thiên hạ sao?"



"Ta xem chưa chắc là vì nguyên nhân ám trợ Ma Suất, mà là vì người này đã trót khoe khoang ma đao, cho nên bọn người kia nổi lên dã tâm. Rất có thể là người Thái Nhất Môn vu hãm, giết người đoạt bảo."



Một đám đệ tử vừa lùi ra ngoài liền sôi nổi nghị luận.



Trong đám người vừa vây giết Ma Suất, có một số đệ tử là từ môn phái khác, chỉ là đi xem náo nhiệt, nếu Ma Suất phát uy bọn họ sẽ lùi lại, cho nên đám người không bị tổn thương gì. Vừa rồi mấy kẻ bị chết dưới Đại Băng Diệt Thuật, đều là đệ tử của Thái Nhất Môn, bọn họ cũng không có gì phải tiếc hận cả.



Nhìn thấy Phương Hàn chiến đấu với Phúc Thọ chân nhân, Lộc Mệnh thì bọn họ đều thầm run sợ.



"Trường Xuân! Đại Phương! Khôn Nguyên! Khảm Ly! Ta sẽ toàn lực ngăn Ma Suất lại, các ngươi đi vây giết người kia, nhất định phải giết chết hắn! Không để hắn mở miệng vu oan chúng ta!" Triệu Huyền Nhất cũng nghe được những lời này, vội vàng ra lệnh cho bốn vị chân nhân bên cạnh.



Bá!



Bốn Đại chân nhân cũng hướng về phía Phương Hàn giết tới.



Sắc mặt Phương Hàn khẽ biến! Cảm thấy áp lực đang cuồn cuộn mà đến!



Đúng lúc này, một đạo thiểm điện từ thông đạo Quy Hư phóng ra.