Vĩnh Sinh
Chương 235 : Truy đuổi Cửu Quỷ Nguyên Thần
Ngày đăng: 04:07 22/04/20
Kim đan tự bạo!
Vậy mà vẫn không thể giết chết được Quỷ Đế!
Chuyện này đã nằm ngoài dự tính của Phương Hàn.
Sinh mệnh lực của Quỷ Đế thật là cường đại, Thiên Địa Pháp Tướng Cửu Quỷ Nguyên Thần của hắn thật là lợi hại làm cho Phương Hàn kinh hãi không thôi. Kim đan nổ ở cự ly gần như vậy, nếu như là cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh không chết thì còn chấp nhận được. Đằng này Quỷ Đế chỉ mới tầng thứ mười Thần Thông Bí Cảnh mà lại không chết, điều này cũng chứng minh ma công của hắn rất mạnh.
Kim đan nổ khi Quỷ Đế đang cầm nó trong tay, cũng có nghĩa là hắn đứng ngay vị trí trung tâm của vụ nổ chứ không phải ở vùng biên. Vậy mà vẫn không chết!
Nếu như Phương Hàn phóng thẳng kim đan về phía Quỷ Đế rồi mới kích nổ thì Quỷ Đế có thể trong nháy mắt thoát đi, nhiều lắm cũng chỉ là một vết thương nhỏ mà thôi. Nhưng mà kim đan nổ khi hắn cầm trên tay thì lại hoàn toàn bất đồng.
Có điều tuy Quỷ Đế không chết nhưng cũng có thể thấy là nguyên khí của hắn đã bị đại thương. Nếu không với tính cách của Quỷ Đế hẳn sẽ không bỏ qua cho Phương Hàn, mà hiện tại hắn lại bỏ chạy, nói lên sự thật là hắn không đủ sức đối phó với Phương Hàn nữa.
Nếu lúc này không tranh thủ cơ hội giết chết Quỷ Đế thì còn chờ đến lúc nào?
"A Tỳ Môn! Thu!" Quỷ Đế bị thương nặng, uy lực của các pháp bảo, thần thông của hắn cũng yếu đi. Diêm vốn bị khốn trong Hắc Vũ cũng đã thoát ra được, thi triển A Tỳ Môn, khiến nó mở lớn ra, thu lấy tất cả Hắc Vũ rồi nhanh chóng chuyển hướng truy kích Cửu Quỷ Nguyên Thần.
Mà Tinh Vân Bảo Bảo cũng bị tiếng nổ của kim đan đánh thức!
Hắn toàn lực vận dụng Nhật Nguyệt Ngũ Tinh khống chế pháp bảo Già Thiên Ma Thủ, đồng thời phóng ra tinh quang bắn lên các lệnh kỳ ở trên không, thu hết tất cả những lá lệnh kỳ này vào trong.
Quỷ Xà Kiếm cũng bị Huyết Dạ Vương trấn áp.
"Vu trưởng lão, vừa rồi có người dám giết đệ tử chúng ta ngay tại sơn môn của Hoang Dã Ma Tông. Không biết có phải là người Thái Nhất Môn hay không? Hơn nữa còn có âm thanh của một vụ nổ lớn! Tựa hồ là……" Một lão giả thân hình cao lớn nói.
"Đó là do cao thủ Kim Đan Cảnh tự bạo!" Một lão giả khác nói, nhìn mặt đất hoang tàn xung quanh thì không nhịn được mà rung mình một cái. Cao thủ Kim Đan Cảnh tự bạo có uy lực mạnh mẽ như thế nào, tưởng tượng đến bản thân mình nếu ở trong vụ nổ như vậy thì ngay cả hài cốt cũng không còn làm cho mấy người này đều không lạnh mà run.
"Đệ tử của chúng ta bị chết trong vụ nổ?"
"Không phải, cao thủ kim đan tự bạo trước, sau đó đệ tử của chúng ta đến xem xét thì bị người ta giết chết."
"Chuyện này vô cùng kỳ quái, các đệ tử nghe lệnh! Tìm kiếm toàn bộ khu vực xung quanh, phát hiện dấu hiệu gì khả nghi thì báo cáo lại ngay lập tức."
"Vâng!" Mấy trăm đạo quang hoa thoáng cái tản ra xung quanh, rất chỉnh tề, đồng loạt, tựa như quân đội được huấn luyện nghiêm khắc vậy. Bất quá những đạo quang hoa này lại không bay về hướng sâu trong rừng tùng, nơi thần miếu hoang phế, tựa hồ sâu trong nơi đó ẩn giấu một tuyệt thế ác ma không nên đến gần.
"Người của Hoang Dã Ma Tông thật là chỉnh tề. Vốn cho rằng bọn họ phải là một môn phái hoang dã, không ngờ lại ăn mặc hoa lệ, huấn luyện nghiêm chỉnh như vậy. Bọn họ có lẽ đã luyện thành một đại quân tu đạo. Nếu như tiến hành quân, với sự chỉnh tề, chấp hành mệnh lệnh của bọn họ thì sợ là Vũ Hoá Môn cũng không phải đối thủ……" Phương Hàn đứng ở trong toà thần miếu bên dưới nhìn lên, thấy được các đạo quang hoa chỉnh tề hành động ở bầu trời xa xa thì không nhịn được mà cảm thán.
Đệ tử của Hoang Dã Ma Tông cứ năm người một đội, cho dù không phải là cao thủ Thần Thông Bí Cảnh thì trên tay của bọn họ đều phi kiếm, kết hợp với công pháp tu luyện Ngũ Hành Tinh Khí của bọn họ hợp lại thành một tiểu Ngũ hành Trận, khi đối địch có thể tạo thành tăng uy lực lên rất nhiều. Đây cũng là một phương pháp huấn luyện quân đội rất nghiêm khắc trong thế tục.
"Hoang Dã Ma Tông tuy ở nơi hoang dã nhưng lại không phải tầm thường. Khó trách Hoang Dã Đại Đế thoáng cái có thể xuất ra mười triệu viên đan dược……" Diêm nói.
"Tốt lắm, xem ra khu vực Hoang Dã Thần Miếu cũng là cấm địa đối với người của Hoang Dã Ma Tông. Chúng ta ở trong này cũng có thể thoái mái thăm dò một phen. Chúng ta đã từng ở trong Thái Nguyên Tiên Phủ thì còn phải sợ cái gì nữa!" Phương Hàn không có chút kiêng kị gì đối với Hoang Dã Thần Miếu.
Bởi vì hắn đã từng bị vây khốn mười tám năm trong Thái Nguyên Tiên Phủ rồi, còn phải e ngại cái gì nữa.