Vĩnh Sinh

Chương 264 : Như Ý Tử

Ngày đăng: 04:07 22/04/20


"Viễn cổ ma tôn bị phong ấn trong Ngũ Hành Địa xuất thủ? Quả nhiên… khó trách sao Thái Hoàng Thiên lại cố kỵ như vậy, vẫn chưa đến đây cưỡng bức chúng ta. Có điều không biết đây là phúc hay họa đây." Một vị chưởng lão Trường Sinh Bí Cảnh khác chắc dhcawsc lưỡi nói, tựa hồ đang suy nghĩ, tìm hiểu chân tướng chuyện này: "Viễn cổ ma tôn nhất định có một kế hoạch gì đó. Hắn truyền thụ Ma Thai Ký Sinh Quyết cho Mạnh Thiểu Bạch, hiện giờ lại coi Phương Hàn như một quân cờ, rõ ràng là hắn có một âm mưu gì đó."



Lần hội nghị này, ngoại trừ Phong Bạch Vũ ra, tòn có ba vị đầu sỏ Trường Sinh Bí Cảnh khác là Thiên Hình, Khương Nhu Nhu, và nam tử vừa nói chuyện.



Nam tử này mặc toàn thân màu xám, trong tay cầm một cái ngọc như ý màu đen, sắc mặt có chút lạnh lẽo, nhắc tới Phương Hàn tựa hồ có chút bất mãn: "Tên Phương Hàn này cũng gây quá nhiều chuyện rắc rối, đắc tội với quá nhiều người. Hơn nữa không biết viễn cổ ma tôn đã làm cái gì trên người hắn. Ta đề nghị không nên lưu giữ kẻ này, vạn nhất sau này xảy ra đại sự thì Vũ Hóa Môn ta cũng không chống đỡ nổi."



"Như Ý Tử! Sao ngươi lại nói những lời này. Tu vi của Phương Hàn cũng không phải tầm thường, hiện giờ đã luyện thành bổn mạng phù lục, có được dị tượng Xuy Đại Pháp Loa, Kích Đại Pháp Cổ. So với căn cơ của Hoa Thiên Đô còn hùng hậu hơn. Buông bỏ một đệ tử như vậy? Có phải ngươi tu luyện lâu quá rồi nên hồ đồ hay không?"



Thiên Hình trưởng lão lạnh lùng nhìn nam tử này, mở miệng chỉ trích.



Người được gọi là Như Ý Tử trước giờ vẫn là trưởng lão ủng hộ Hoa Thiên Đô. Pháp bải Thiên Kế Chí Dương Tác chính là do hắn luyện chế được rồi cho Hoa thiên Đô.



Cho nên lúc này, khi thấy Phương Hàn trở thành uy hiếp rất lớn với việc tranh đoạt ngôi vị chưởng giáo của Hoa Thiên Đô thì hắn kiệt lực đòi đuổi Phương Hàn đi, lấy cớ là tránh đắc tội với Thái Nhất Môn.



"Thiên Hình, rốt cuộc là ta hồ đồ hay là ngươi hồ đồ. Đừng quên, hiện tại Hoa Thiên Đô vẫn đang tu luyện ở Thái Nhất Môn, muốn mượn tiên khí của Thái Nhất Môn để tu luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh. Bây giờ lại lòi ra chuyện này, nếu như không khu trừ Phương Hàn thì Thái Nhất Môn sẽ làm gì Hoa Thiên Đô đây?" Như Ý Tử lạnh lùng nói, "Một tên mới tu luyện tới tầng thứ sáu Thần Thông Bí Cảnh quan trọng hơn một cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh, đầu sỏ muôn đời sao? Hơn nữa hiện tại căn cơ của Hoa Thiên Đô cực kỳ sâu dày, đã tu luyện thần thông Bàn Vũ Đại Lực đến cực hạn rồi, sắp đột phá Trường Sinh Bí Cảnh. Chỉ sợ còn có thể trực tiếp lĩnh ngộ Bất Tử Chi Thân, đến lúc dó còn hơn cả ta và ngươi nữa. Ai nặng ai nhẹ? Hơn nữa Phương Hàn tuy có căn cơ hùng hậu nhưng mà có thể tu luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh hay không còn rất khó nói. Sự chênh lệch giữa các tầng cảnh giới như thế nào, có bao nhiêu gian nan, thống khổ, muốn vượt qua thì cần bao nhiêu kỳ ngộ, duyên phận ta và ngươi đều không phải là không biết rõ. Hiện tại không khu trừ Phương Hàn thì không tốt cho Hoa Thiên Đô, không tập trung vào cái đang có, mà lại quay ra bảo vệ một cái mơ hồ. Sao lại làm chuyện ngu ngốc như vậy?"




"Ý của ngươi là chúng ta vì lợi ích mà bán đứng đệ tử của môn phái?" Giọng nói của Thiên Hình trưởng lão rất không tự nhiên.



"Ta lấy đại cục làm trọng, chẳng lẽ mọi người đều muốn Hoa Thiên Đô làm phản, trở thành Linh Lung Tiên Tôn thứ hai sao? Ta nói cho các người biết, Hoa Thiên Đô tùy thời đều có thể tiến vào Trường Sinh Bí Cảnh. Một khi hắn bước vào Trường Sinh Bí Cảnh, trở thành đầu sõ muôn dời, dựa vào kho tàng mà Bàn Vũ Tiên Tôn lưu lại, thêm động phủ nữa, còn có Thái Nhất Môn chúng ta hỗ trợ thì có thể khai tông lập phái, trở thành một trong mười một môn phái Tiên Đạo.



"Như Ý sư đệ, ngươi đừng quên là khu trừ Phương Hàn thì Phương Thanh Tuyết cũng sẽ rời bỏ môn phái." Phong Bạch Vũ nhàn nhạt nói, "Tổn thất như thế này chúng ta không cách nào bù đắp nỗi. Nàng chính là điện mẫu chuyển thế, có liên quan đến một đại sự thời thượng cổ. Có tác dụng mấu chố có thể giúp các vị thái thượng trưởng lão của chúng ta đột phá cánh cửa Tiên Giới, chống đỡ thần lôi của Tiên Giới, phá mở được cánh cửa đó. Nếu mất đi nàng và Phương Hàn thì cho dù Hoa Thiên Đô cũng không thể bù đắp được. Huống hồ với tốc độ tu luyện của nàng, sợ là còn bước vào Trường Sinh Bí Cảnh trước cả Hoa Thiên Đô. Nói thế nào thì nàng chính là thượng cổ thần linh chuyển thế…"



"Cái này…"



Như Ý Tử thật không tính đến Phương Thanh Tuyết.



"Như vậy, nếu như Thái Nhất Môn bởi vì chuyện này mà không chịu để cho Hoa Thiên Đô mượn tiên khí tu luyện thì ta có thể thương lượng với vài vị thái thượng trưởng lão, cho Hoa Thiên Đô một ít chỗ tốt. Về phần Phương Hàn, chúng ta phải vì danh dự của Vũ Hóa Môn mà kiệt lực bảo vệ. Khu trừ hắn ngay cả một chút đạo lý cũng không có."



Phong Bạch Vũ nhẹ nhàng kết lại vấn đề.