Vĩnh Sinh
Chương 341 : Một sợi tóc
Ngày đăng: 04:08 22/04/20
Trong ánh mắt khiếp sợ của Yên Thủy Nhất, từ trong hư không, một lực lượng vô hình xé rách không gian, một mỹ thiếu niên từ bên trong đi ra.
Mỹ thiếu niên này thân mặt cẩm y, nhìn kỹ có thể thấy rõ là nữ cải nam trang, nhưng mà lại có một cổ khí tức tự nhiên, thoải mái. Nam tử tuấn mỹ, phong lưu, ngọc thụ lâm phong, tiêu diêu tự tại. Mỹ thiếu niên này đi tới, nhìn thấy Phương Hàn thì mỉm cười nhẹ nhàng.
"Đây là Linh Lung Tiên Tôn danh chấn tiên đạo, ma đạo sao? Người mà ngay cả Thái Nhất Môn cũng không làm gì được, tự mình khai tông lập phái, mở ra Linh Lung Phúc Địa? Linh Lung Tiên Tôn?". Phương Hàn cơ hồ không tin vào hai mắt mình, nhìn mỹ thiếu niên do nữ cải nam trang đang dần đi tới kia, người là chưởng giáo chí tôn của một trong mười đại môn phái tiên đạo.
Người này cùng với hình tượng Linh Lung Tiên Tôn trong đầu hắn quả thực là khác biệt một trời một vực.
Trong tưởng tượng của hắn, vị chưởng giáo tiên tôn này là một người ở cao cao tại thượng, cúi đầu nhìn xuống chúng sinh.
Nhưng mà mỹ thiếu niên phiêu phù ở trước mặt, người phá tan được Hoàn Vũ Phù, đánh nát Lăng Ba Vạn Tiên Tố Nữ Kiếm Trận, nếu như không phải Linh Lung TIên Tôn, thì ai có thể chỉ cần giơ tay nhấc chân mà sinh ra lực lựong lớn như vậy?
"Không cần phải sợ! Chỉ là một hóa thần của Linh Lung Tiên Tôn mà thôi. Chân thân của Linh Lung TIên Tôn vẫn đang ở ngoại vực tinh không làm khách của Tổ Mã Giáo, căn bản không thể về được. Vừa rồi hóa thân của nàng phá vỡ Hoàn Vũ Phù cũng đã tiêu hao không ít lực lượng, chúng ta cũng không cần phải sợ nàng". Yên Thủy Nhất lập tức nhìn ra được điểm mấu chốt, tựa hồ vừa rồi bị người ta dọa làm cho sợ nên không thấy rõ được. Sau khi khiếp sợ qua đi, tinh thần trấn định lại, Thiên Tai Nguyên Thần cũng ổn định lại, lao về phía hóa thân của Linh Lung Tiên Tôn, động thủ.
Thiên Tai Nguyên thần hóa thành khôn cùng kiếp vân, bên trong truyền ra tiếng núi lửa phun trào, đại địa tan vỡ, có thể đả thương cả cao thủ Trường Sinh bí Cảnh. Mạt Nhật Thiên Tai là vô thượng thần thôgn của Thái Nhất Môn, cần phải có mười hai đại cao thủ Kim Đan Cảnh liên thủ mới có thể thi triển được, vô số ma vương tự bạo vẫn không thể làm gì được nó là có thể hiểu được uy lực của nó to lớn đến mức nào.
Thân hình Phạm Thanh Ảnh cũng lập lòa, mũi kiếm vung lên bắn ra Đại Hỗn Độn Lôi Pháp, Tâm Lôi Chính Pháp do tóc nàng phát ra vây khốn lấy Phương Hàn, đồng thời từ vòng sáng đằng sau đầu nàng xuất hiện một Thiên Địa Pháp tướng cường đại, quỷ mị quấn chặt lấy Phương hàn, không cho hắn đào tẩu.
Lúc này nàng mới xuất ra toàn lực, không bảo lưu lại một chút nào.
Thực lực của nàng còn trên cả Phương Hàn, nếu toàn lực thi triển ra thì Phương Hàn muốn thoát thân cũng phải dùng hết toàn bộ vốn liếng của mình.
"Yên thủy Nhất, ngươi bất quá cũn chỉ là nguyên linh của thủy thần, cho dù ngươi là thái cổ thủy thần chân chính cũng chỉ tương đương với cao thủ tầng thứ bảy, thứ tám Trường SInh Bí Cảnh, sao có thể là đối thủ của ta được. mặc dù đây chỉ là hóa thân nhưn cũng không phải là người mà ngươi có thể chống lại".
Mỹ thiếu niên, hóa thân của Linh Lung Tiên Tôn thấy Thiên Tai Nguyên Thần đánh tới thì thân thể đột nhiên trở nên mơ hồ, lập lòe, không gian xung quanh xuất hiện những vết nứt, phong bạo từ bên trong mãnh liệt lao ra. Thiên Tai Nguyên Thần với lực lượng mạnh mẽ đánh về phía người nàng, nhưng vô luận là như thế nào cũng không thể thương tổn được thân thể của nàng.
"Cơ hội tốt!". Phương Hàn rốt cuộc đã thoát khốn, hai tay nắm lại, Bát Bộ Phù Đồ bay ra ngoài, Huyết Phật ở bên trong mở ra, chộp lấy thanh phi kiếm.
"Phong Ma Tổn THọ!".
Yên Thủy Nhất thấy một màn này thì liền lấy ra một viên đan dược, nuốt xuống, pháp lực lại tăng vọt lên. Thương Hải Thần Châu lại một lần nữa bị dẫn động, bành trướng đến cực hạn, thoáng cái nổ tung, hóa thành ngàn vạn đạo phù chú, mỗi một đạo phù chú biển ảo như long xà, toàn bộ thu vào trong thân thể.
"Thiên Địa Thủy Độn!".
Lúc này nàng khôgn chút do dự bỏ chạy.
Linh LUng Tiên Tôn lại nhấc tay lên, một cỗ lực lượng khổng lồ oanh kích vào hư không. Băng! Yên Thủy Nhất bị lực lượng chấn động đánh lên người, lại phun ra một ngụm máu tươi nhưng thân người vẫn không dừng lại, tốc độ tăng lên nhanh gấp trăm ngàn lần so với dùng huyết độn.
Thân hình Phạm Thanh ảnh cũng chớp nhóa, còn nhanh hơn cả Yên Thủy Nhất, trong khoảng thời gian ngắn, sát khí trong không gian toàn bộ tiêu tán, thủy vân bị gió mạnh thổi đi, tiêu biến hết.
Hiện tại mấy vạn thanh phi kiếm cùng trận đồ cũng muốn tự đọng bay đi nhưng mà Linh Lung Tiên Tôn đâu có để chuyện đó xảy ra. Nàng vẫy tay một cái, bàn cờ do Linh Lung Đại La Thiên hình thành phủ xuống, bao trùm lấy tất cả phi kiếm, vây hãm cả trận đồ trong đó. Sau một hồi lưu chuyển, tất cả phi kiếm đều dung nhập vào trong trận đồ, nháy mắt đã bị luyện hóa.
"Linh Lung Tiên Tôn, tiên phúc vĩnh hưởng, thọ dữ thiên tề, thiên thu vạn đại, tuyên cổ bất hủ".
Phương Hàn thấy Linh LUng Tiên Tôn ra tay đánh bại hai đại cao thủ thật nhẹ nhàng vô cùng thì trong tâm rung động đến cực điểm, cố lấy lại bình tĩnh tiến lên phía trước bắt đầu vuốt mông ngựa.
"Khôgn cần đa lễ, đây không phải là chân thân của ta. Chân thân của ta đang ở xa cả nghìn ức dặm... ở sâu trong ngoại vực tinh khôgn làm khách Tổ Mã Giáo. Ta cảm ứng được ngương mang thọ lễ đến cho ta mà gặp nguy hiểm nên rút một sợi tóc, mang theo ngàn năm tu vi của ta xuyên qua thời không tới đây. Ngươi bây giờ nhìn thấy chỉ là một sợi tóc của ta. Ngàn năm tu vi đã sử dụng hết, giờ phải hiện ra nguyên hình thôi...".
Linh LUng Tiên Tôn khoát tay, thân thể bắt đầu trở nên mơ hồ, nguyên khsi trên người trở nên mỏng manh, lộ ra một sợi tóc dài đen nhánh.