Vĩnh Sinh
Chương 368 : Hồng Mông Đại Nguyện
Ngày đăng: 04:08 22/04/20
Chưởng giáo chí tôn của Thái Nhất môn lại chờ khi Phương hàn dâng kim đan của Thái Nhất môn Tống Duy Nhất lên cho Linh Lung tiên tôn thì dùng vô thượng thần thông truyền âm, ban bố Thiên Đạo Truy Sát lệnh, dùng một trăm ức đan dược, một kiện trung phẩm đạo khí Hỗn Thiên Kiếm, Thái Thanh Hỗn THiên Đan, hiệu triệu đạo hữu trong thiên hạ đuổi giết Phương Hàn.
Đây chính là thị uy.
Linh Lung tiên tôn làm sao có thể để chưởng môn Thái Nhất môn, Hỗn Thiên đạo nhân thị uy một cách thoải mái như vậy được. Bàn tay nàng vừa nhấc lên, năm, từ khe hở của năm ngón tay bắn ra năm luồng tinh quang, mỗi một đoàn ánh sáng đều dài đến ngàn trượng, tản mát ra ánh sáng cắn nát hư không, thay đổi sự vận chuyển của thời gian, khôgn gian. Xung quanh tinh quang liên tục có tiếng tụng thiền vang lên, diễn hóa ra một cái thế giới, từ trong hư không đột nhiên bay ra rất nhiều hư ảnh của thiên long, những thiên long này đều có dáng vóc giống nhau, thành kính nhìn về phía Linh Lung tiên tôn, sinh ra một luồng nguyện lực vô cùng tinh khiết, đồng thời phát ra hàng tỉ thanh âm, chú ngữ cổ quái, chấn động khôgn gian.
Dường như Linh Lung tiên tôn nuôi dưỡng một thế giới riêng chỉ có thiên long, hàng phục bọn chúng, để chúng cầu nguyện cho nàng.
Ông...
Khi cỗ lực lượng này xuất hiện liền xé nát mây đen vờn vũ bên ngoài Linh Lung phúc địa, đánh tan thần thông Mạt Nhật Thiên Tai.
Mà tinh quang do Linh Lung tiên tôn phát ra quét ngang hết toàn bộ không gian xung quanh, biến thành trăm ngàn long hình du đãng khắp nơi, những long hình này há miệng phun ra tinh lôi, một cái lại nối tiếp một cái, làm cho cả thiên địa rung động dữ dội.
Ở đương trường, vô luận là cao thủ Trường sinh bí cảnh, đầu sỏ muôn đời hay là cao thủ Thần thông bí cảnh đều cảm giác như thế giới đang băng diệt vậy.
Chưởng giáo Thái nhất môn, Hỗn thiên đạo nhân đấu pháp cùng với Linh Lung tiên tôn!
"Vạn Long Luyện Giới Đại Tiên Thuật!"
Từ trong hư không truyền ra tiếng nói của Hỗn Thiên đạo nhân, tựa hồ có chút kinh ngạc khi thấy thần thông mà Linh Lung tiên tôn thi triển ra, đảo mắt một cái đã hóa giải được Mạt Nhật Thiên Tai của hắn.
Trong truyền thuyết, một vạn thiên long kết hợp lại bày ra đại trận có thể luyện hóa một thế giới. Thiên long nhất tộc thời thái cổ thường xuyên luyện hóa các thế giới.
"Đại Nguyện Vọng thuật của Linh Lung tiên tôn đã đạt tới cảnh giới của Nhân Hoàng năm đó, nếu như toàn lực ra tay thì ta và ngươi căn bản khôgn thể chống đỡ nổi. ngươi xem Hỗn Thiên đạo nhân ứng phó cũng rất gian nan!"
Thủy Kính tiên sinh chỉ về phía thời không ở xa xa, Hỗn Thiên đạo nhân ở trong Hỗn Nguyên Thế giới hoàn toàn bị Đại Nguyện Vọng Thuật bao trùm, tựa hồ cũng bị luyện hóa.
Hắn biết rõ Linh Lung tiên tôn muốn hàng phục Hỗn Thiên đạo nhân, chưởng giáo của Thái nhất môn, triệt để hàng phục, bắt người này trở thành tín đồ tế bái mình.
Đây là một hành động vô cùng điên cuồng, cho dù là tiên nhân ở trong truyền thuyết cũng chưa chắc dám nói là có thể hàng phục chưởng giáo chí tôn của Thái Nhất môn.
"Thái Hoàng Thiên nhất định sẽ nhúng tay vào!" Lục Đạo nói, "Dù sao thì Hỗn Thiên đạo nhân này cũng như Linh Lung tiên tôn đều là đệ tử đắc ý của hắn!"
Lục Đạo tán nhân vừa dứt lời thì một bàn tay khổng lồ tử trong hư không xuất hiện, hung hăng đánh mạnh lên kim quang do Đại nguyện thuật của Linh Lung Tiên tôn phát ra, Hỗn Nguyên thế giới của Hỗn Thiên đạo nhân mạnh mẽ thu nhỏ lại, thoán cái đã biến mất khôgn thấy đâu, mà bàn tay khổng lồ kia cũng lập tức tiêu tán.
Hai tròng mắt của Linh Lung tiên tôn chớp động, một đoạn chú ngữ nữa lại vang lên, diễn hóa thành hai sợi dây thật dài tiến vào trong hư không, thanh âm trầm hùng của nàng lại vang lên: "Ta phải vĩnh sinh, hết thảy ngoại đạo bất nhập thế gian. hết thảy chúng sinh đều không bị ngoại đạo xâm thực...".
Oanh long!
Một phiến hư không sụp đổ, đại thủ lại hiện ra, tan vỡ! Mà Hỗn Thiên đạo nhân cũng điên cuồng hét lên. Bàn tay khổng lồ và Hỗn Thiên đạo nhân bắn ra hai giọt máu tuơi.
Hai giọt máu từ hư không bay ra, rơi xuống tay của Linh Lung tiên tôn.
Tất cả ba động đều biến mất, không còn chút tăm hơi.