Vĩnh Sinh

Chương 37 : Theo ta tu luyện

Ngày đăng: 04:05 22/04/20


Phương Thanh Tuyết hừ lạnh một tiếng, nhiệt độ xung quanh bỗng nhiên giảm xuống, dường như không khí muốn đông thành băng vậy. Tuy rằng không giống như "Thiên Hàn Huyền Minh Kính" của Hoa Thiên Đô đã làm, thế nhưng lại khiến tinh thần cảm nhận được hàn ý bức người, không gian trong não hải như biến thành từng bông hoa tuyết bay tán loạn.



Dưới ánh mắt của vị tiểu thư, chân truyền đệ tử, nữ nhân cao thủ đạt tới Thần Thông Bí Cảnh này, Phương Hàn có chút hoảng hốt bất an, giống như bản thân bị lột trần đứng trong trời băng đất tuyết, hàn khí ngấm vào thật sâu trong xương cốt, đâm thẳng vào tinh thần, xâm nhập vào đại não, khống chế tư duy của hắn.



"Nguyên Thần Tinh Thần Thuật!"



Dưới tình huống này Phương Hàn vội vã thi triển ra công pháp trấn áp tinh thần của Vũ Hóa Môn, tâm thần tồn tại trong Thiên môn, một tòa thần thông chi môn có hoa văn theo phong cách cổ xưa trong đầu như ẩn như hiện.



Nhất thời trong lúc đó khí huyết toàn thân hắn kịch liệt vận chuyển hướng tới Thiên môn trong não bộ, nhằm loại bỏ tất cả mọi ảo giác trong tinh thần ra, thiên địa nguyên lai vẫn là thiên địa.



"A? Ngươi còn tu luyện được Nguyên Thần Tinh Thần Thuật, có thể dùng khí huyết thôi động tới đại não, loại trừ ảo giác, trấn áp tinh thần, đây là loại công pháp chỉ có nội môn đệ tử mới học được, là Hạc Tiên Tử truyền cho ngươi sao. Ngươi lại có thể loại trừ một tia tinh thần ảo giác của ta, như vậy cũng chỉ còn cách Thông Linh chi cảnh một đoạn ngắn nữa thôi... Tốc độ tu luyện nhanh như vậy đừng nói là Phương gia đệ tử mà ngay cả ngoại môn đệ tử Vũ Hóa Môn cũng không có mấy người so được với ngươi."



Phương Thanh Tuyết mặc dù ngạc nhiên nhưng âm thanh vẫn chậm rãi đều đều.



Trong lúc nói chuyện nàng lại dẫn theo một tia tinh thần áp bách thuật, nhưng không ngờ rằng Phương Hàn lại có thể nhanh chóng khôi phục lại tinh thần như vậy. Không bị áp bách, cũng đồng nghĩa với việc Phương Hàn sẽ nhanh chóng tiến tới nhục thân đệ cửu trọng Thông Linh cảnh giới.



Điều này càng khiến nàng kinh ngạc.



Bởi vì dựa theo tốc độ tu luyện như vậy, mặc dù không thể nói là xưa nay chưa tưng có thế nhưng cũng tuyệt đối quá nổi bật rồi.



"Ta còn phải tiếp tục cố gắng tu luyện nhiều, lần này tới Hãn Hải sa mạc chính là muốn chém giết vài tên đầu mục sa phỉ, tranh đoạt một danh ngạch nội môn đệ tử mà thôi."



Phương Hàn liếm liếm môi, đáp lại lời nàng.



Hắn vừa lớn mật gọi một câu "Sư tỷ" mục đích chính là chuyển hướng trọng tâm câu chuyện đi, mạo hiểm phân tán sự chú ý của Phương Thanh Tuyết, bằng không nếu nàng hỏi hắn một vài sự tình khác, nhất định sẽ khiến bản thân lòi đuôi ra, kiến bí mật của Hoàng Tuyền Đồ bại lộ.



Người khác không biết trên người hắn có bảo bối gì, thế nhưng Phương Thanh Tuyết dễ dàng có thể suy ra, bởi vì chính tay nàng đã đánh chết Bạch Hải Thiện. Vì một câu nói sư tỷ thà rằng hắn bị Phương Thanh Tuyết nghiêm phạt còn tốt hơn là chết khi nói ra bí mật của Giao Phục Hoàng Tuyền Đồ.



"Ngươi tiến vào trong Lam Nguyệt thành đi, cũng có rất nhiều ngoại môn đệ tử Vũ Hóa Môn ở đó." Phương Thanh Tuyết cũng không trả lời Phương Hàn mà quay sang nói với Hồng Di quận chúa.




Tử Điện Đại Xà mang theo Phương Hàn và Phương Thanh Tuyết trực tiếp xông thẳng vào khe nứt, quả nhiên! Vô số dơi từ bên trong khe nứt bay ra, tựa như châu chấu tràn ngập không gian.



"Đám...Đám dơi này..."



Lúc này Phương Hàn mới nhìn rõ đám dơi này đều to cỡ quạt hương bồ, răng nanh sắc như dao, mắt đỏ như máu, không ngờ ở đây lại xuất hiên loại dơi hút máu hiếm thấy này.



Bất quá đàn dơi này khi vừa tiến lại gần phạm vi ba trượng xung quanh Tử Điện Đại Xà đột nhiên như bị điện giật, toàn thân cháy xém khét lẹt, trong miệng liên tục phát ra tiến rít chói tai, rơi từng mảng xuống phía dưới.



Đại xà vẫn tiến thẳng xuống đáy khe nứt, đám dơi vẫn liên tục rơi xuống, không biết là đã chết bao nhiêu nữa.



Vù vù!



Đột nhiên trong lúc đại xà rơi xuống đất, Phương Hàn tựa như thấy mình rơi vào tâm của một ngọn núi lớn.



Liếc mắt mà nhìn trong lòng ngọn núi này rất rộng rãi, giống như một mảng bát ngát bình nguyên, đúng là đến thế giới dưới lòng đất rồi.



"Đây là thế giới Địa Để Thâm Uyên, là nơi sinh hoạt của vô tận yêu ma, quỷ dạ xoa, ác thú hung mãnh, chúng ta sẽ đi bộ thẳng tới tế đàn yêu thần. Nếu như phi hành sẽ phát ra tử điện rất dễ đả thảo kinh xà." Phương Thanh Tuyết chợt nói.



"Yêu thần tế đàn?"



Phương Hàn tò mò hỏi.



"Vương Mặc Lâm bị ta trảm thương, hắn phải về yêu thần tế đàn chữa thương. Ta tự nhiên là muốn giết hắn trừ hậu họa, đồng thời tế đàn yêu thần kia chính là nơi tụ họp quan trọng của đám ma nhân trong Địa Để này, bên trong có một tên Tu La đại thống lĩnh, chỉ cần giết được người này, đám đại quân ma nhân lập tức không chiến mà tan."



Trong lúc Phương Thanh Tuyết nói tử điện song xà nhè nhẹ hóa thành tử quang hòa vào thân thể nàng, chớp mắt đã biến mất, làm xong việc này nàng liền bước đi.



Phương Hàn cũng lập tức bám sau nàng, hai người một trước một sau bước sâu vào lãng địa của hắc ám.