Vĩnh Sinh
Chương 379 : Ba điều kiện
Ngày đăng: 04:09 22/04/20
"Không xong! Không ngờ Tiêu Phi còn một chiêu này. Lại có thể triệt để dẫn động Phong Hỏa Đại Kiếp của ta, ngay cả Đại Nguyện Vọng Thuật cũng vỡ tan. Với đạo thuật của Linh Lung Tiên Tôn, nếu như muốn trợ giúp ta thì chắc chắn có thể dùng Đại Nguyện Vọng Thuật triệt để phong ấn Phong Hỏa Đại Kiếp. Vì cớ gì chỉ phong ấn ở mức đó, chẳng lẽ là có ý đồ gì? Muốn ta vượt qua Phong Hỏa Đại Kiếp trong khi chiến đấu sao?"
Tiêu Phi thất bại nhưng một giây cuối cùng hắn cũng phát động được Tâm Ma Chủng Tử, dẫn phát Phong Hỏa Đại Kiếp bị Đại Nguyện Vọng Thuật phong ấn ở sâu trong hạch tâm kim đan của Phương Hàn. Phong Hỏa Đại Kiếm không thể áp chế nữa, Phương Hàn kinh hãi thầm than.
Nhưng dù sao thì hắn cũng là người có trí tuệ cao thâm, trải qua vô số hung hiểm, kiến thức rộng rãi, tâm thần bất loạn, trong lúc lâm nguy đột nhiên tâm linh chớp động, hiểu được thâm ý của Linh Lung Tiên Tôn.
Kim đan của hắn vì theo đuổi uy lực, dung hợp tới chín mươi loại bổn mạng thần thông, hơn nữa không phân Tiên Ma, tâm ma rất lớn. Khi đến cánh cửa Phong Hỏa Đại Kiếp này thì rất khó có thể vượt qua, chín thành là thất bại, có thể nói là cửu tử nhất sinh. Nếu như dựa theo cách bình thường, tìm một địa phương bí mật tu luyện để độ kiếp thì Phương Hàn chắc chắn không thể vượt qua được Phong Hỏa Đại Kiếp.
Hắn biến kết cục duy nhất của mình chính là bị Phong Hỏa Đại Kiếp thiêu đốt thành tro bụi, biến mất khỏi thiên địa, toàn bộ huy hoàng đều hóa thành mộng ảo.
Linh Lung Tiên Tôn nhìn thấu điểm này nên cũng chỉ hơi phong ấn Phong Hỏa Đại Kiếp của hắn chứ không phải giúp hắn giải trừ mối ẩn họa này, ý là muốn hắn vượt qua Phong Hỏa Đại Kiếp trong khi chiến đấu, kích phát toàn bộ tiềm lực của bản thân để có thể độ kiếp thành công.
Thoáng cái suy nghĩ thông suốt vấn đề này, Phương Hàn cũng không lo lắng nữa, tâm thần lại có chút sáng láng, tâm ma bị áp chế đến mức thấp nhất.
Đồng thời hắn cũng nhìn thấu được Tâm Ma Đại Chú Kiếm của Tiêu Phi.
Ông!
Một trảo của hắn bóp nát Thông Thiên Kiếm Linh làm cho Tiêu Phi thổ huyết, sau đó lại quét ngang qua, đánh mạnh lên Sát Kiếp Kiếm, một trảo chế trụ được thanh kiếm này. Thanh kiếm tỏa ra sát khí mạnh mẽ, không ngừng nhảy lên nhưng không cách nào thoát ra được. Một kiện trung phẩm đạo khí thoáng cái đã bị hắn bắt được.
Vốn trung phẩm đạo khí có pháp lực cực kỳ cường hãn, có thể nói là sát thần chém quỷ. Có điều không luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh thì khó mà phát huy toàn bộ uy lực của một kiện đạo khí. Tiêu Phi này còn kém một bước nữa mới đạt tới Trường Sinh Bí Cảnh, huống hồ chi Phương Hàn có một nửa Bất Tử Chi Thân, kết hợp với kim đan, lực lượng đã đạt tới cực hạn của Thần Thông Bí Cảnh rồi.
"Như vậy là ngươi thật sự muốn động thủ cùng với ta?" Phương Hàn ngạc nhiên nói.
"Không sai! Ta cũng muốn làm rõ một điều, để Phương Thanh Tuyết có thể thấy rõ, trong hai người chúng ta ai ưu tú hơn". Ma Suất nói, "Huống hồ ta nhất định phải đoạt được tam đại vô thượng thần công này. Chúng đối với ma công của ta có ích lợi tu luyện rất lớn. Nếu như ta đoạt được truyền thừa của tam đại vô thượng thần công tu vi của ta có thể tiếp tục tăng tiến nhanh chóng, chuyện đột phá Trường Sinh Bí Cảnh cũng không phải là không được. Mà đại kiếp nạn lại sắp giáng xuống, mọi người đều muốn tranh đoạt một đường sinh cơ. Nếu như có thể tu luyện thành Trường Sinh Bí Cảnh trước khi đại kiếp nạn giáng xuống thì sẽ có thêm cơ hội sinh tồn. Ta không tranh đoạt cũng không được".
"Đ ại kiếp nạn sắp giáng xuống? Chẳng lẽ Ma Suất cũng biết chuyện tám trăm ức Thần Tộc?" Phương Hàn vừa nghe Ma Suất nói thì tâm linh chớp động.
Hiện tại Huyền Hoàng Đại Thế Giới đang rất hòa bình. Mặc dù có ít xung đột nhỏ, nhưng cũng không có tranh đấu lớn nào. Rất nhiều tu sĩ đều không cảm giác được nguy cơ. Nhưng mà Phương Hàn biết rõ là có tám trăm ức Thần Tộc sắp xâm lấn Huyền Hoàng Đại Thế Giới. Đến lúc đó, mười môn phải Tiên Đạo, bảy mạch Ma Đạo, năm tông Yêu Đạo, các môn phái tán tu còn được bao nhiêu cái. Vũ Hóa Môn có tồn tại được hay không cũng là một vấn đề.
Tám trăm ức Thần Tộc là như thế nào?
Cái gì mà Trường Sinh Bí Cảnh, đầu sỏ muôn đời, chưởng môn một phái đứng trước dòng nước lũ đó cũng bị thổi tung, chết ngay lập tức. Phương Hàn nhắm mắt lại tưởng tượng bầu trời đông nghịt người của Thần Tộc, đủ các loại Thần Vương, Thần Hoàng với khí thế nghiêng trời lệch đất, lực lượng hủy thiên diệt địa, cảm giác vô cùng khủng bố.
"Ta lại không biết có đại kiếp nạn gì cả. Có điều ta cũng phải đoạt được tam đại vô thượng thần thông này. Nếu ngươi muốn động thủ thì sẽ phải hối hận thôi". Phương Hàn lắc đầu.
"Ta cũng đã nhìn thấu toàn bộ thực lực của ngươi, nắm chắc nên mới động thủ. Ta như thế nào phải hối hận chứ? Hơn nữa ta cũng đã nhìn ra Phong Hỏa Đại Kiếp ở trong hạch tâm kim đan của ngươi đã bắt đầu bạo phát rồi. Sau mấy hơi thở nữa là nó sẽ triệt để kích phát. Vừa rồi một kích cuối cùng của Tiêu Phi đã đánh tan hết thảy mọi áp chế của ngươi".
Trong lúc nói chuyện, mi tâm của Ma Suất mở ra một con mắt. Con mắt này phát ra một quang mang tà dị, trong nháy mắt Phương Hàn đã bị ánh mắt khóa lại, chỉ cảm thấy như toàn bộ thần thông, pháp lực, thậm chí cả Cây Thế Giới cũng bị con mắt này nhìn thấu hết.
"Đây là mắt gì? Sao lại có thể lợi hại như vậy? Uy lực không kém gì Thương Hải Thần Châu, Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm!" Phương Hàn khiếp sợ thầm nghĩ