Vĩnh Sinh

Chương 47 : Ma suất

Ngày đăng: 04:05 22/04/20


"Phệ Kim Ngô Công là một loại thượng cổ độc trùng cực kỳ hiếm thấy, chuyên ăn các khoáng mạch kim loại dưới lòng đất, còn sinh sống trong vùng nước cực độc, cho nên rất nguy hiểm, dù cho cao thủ Thần biến cảnh giới thì có bị cắn một phát cũng chết ngay tức thì. Thất sát hồ lô chính là bảo bối thuần âm, Phệ kim ngô công được khí thuần âm bồi bổ, thể xác càng thêm cô đọng! Bích hỏa chỉ có thể làm chúng nó hơi bỏng một chút chứ không thể giết chết bọn chúng. Bất qua đây cũng là do tu vi Kim Thạch Đài còn kém, nếu như tu luyện chân khí thành cương khí thì những con rết này cũng phải chết thôi."



Mắt thấy một đội Phệ Kim Ngô Công bay ra ngoài, xông thẳng qua Bích diễm, mặc dụ bị đốt cháy nhưng cũng không có chết, giao long Diêm không khỏi cười lên khanh khách.



Sau đó lại một đội bốn mươi chín Mỹ Nhân Yêu Phong bay ra, những yêu phong này toàn thân đều là lông tơ vàng kim, phần đuôi giống hệt bản thu nhỏ khuôn mặt một mỹ nữ, đuôi dài và nhỏ, nhìn phần đuôi của nó Phương Hàn không hề nghi ngờ chuyện nó có thể xuyên thủng một tấm thép dày.



Mỹ Nhân Yêu Phong kịch độc!



Cũng là một loại độc vật hiếm thấy.



Tiếp đó lại bay ra một đám muỗi. Đám muỗi này là quỷ bí nhất, lúc vừa bay ra thì chỉ lớn cỡ ngón cái, toàn thân như được tạo thành từ huyết ngọc, nhưng chỉ khẽ hít vào một luồng khí thì cơ thể lớn lên, lớn hơn cả một nắm tay, trông rất khủng bố.



"Đây là Huyết trì độc văn, một trong thất độc, tương truyền chỉ sinh trưởng được ở luyện ngục huyết trì trong tông phái thần bí nhất của Ma đạo là Huyết Ảnh Tông. Chỉ cắn một cái lập tức có thể hút hết máu huyết toàn thân. Đây cũng không phải là chuyện kinh khủng nhất, kinh khủng nhất chính là…"



Diêm bỗng cười một cách quái dị.



"Kinh khủng nhất là cái gì?"



Phương Hàn vội hỏi.



Đáp lại hắn chính là một tiếng Ầm! Một tiếng nổ mạnh. Nguyên lai con muỗi đầu tiên sau khi lớn lên, xông qua Thiên Lang yên bị bích hỏa đốt, kêu lên một tiếng thê thảm giống như tiếng cú kêu đê.



Huyết Trì Độc Văn không phải không sợ hỏa diễm như Mỹ nhân yêu phong cùng Phệ kim ngô công. Nó sau khi bị đốt tổn thương nghiêm trọng trong Bích diễm, ra sức xông thẳng về phía trước một đoạn dài, đến gần Kim Thạch Đài thì hạ xuống, đột nhiên nổ tung!




"Hết thảy sự tình chờ Thanh Tuyết sư tỉnh tỉnh lại rồi nói sau. Đều là Vũ Hóa Môn đệ tử, không thể hảo hảo thương lượng sao?" Phương Hàn không chút buông lỏng nói.



"Tiểu tử, ngươi chỉ là một tên ngoại môn đệ tử mà dám ăn nói như vậy sao, rõ là muốn chết?" Kim Thạch Đài từ trên không hạ xuống, trên mặt lộ vẻ tức giận, tựa hồ muôn giết chết Phương Hàn ngay tức thì.



"Sư đệ, bình tĩnh một chút." Thạch Long Tử khoát tay nói: "Ta thật sự không muốn ỷ lớn hiếp nhỏ."



"Nhưng…" Kim Thạch Đài vội nói, trong ánh mắt lóe ra một tia âm lãnh.



"Không có nhưng nhị gì hết, cho dù đồ vật kia thật sự ở trong tay Phương sư muội ta cũng không hứng thú lắm. Ta sở dĩ nghe lời ngươi là vì muốn gặp một người khác ở bên cạnh Phương sư muội. Đó là thiên tài ngàn năm mới xuất hiện của Ma môn, con trai Tiên Thiên Ma Đế, Ma Suất ứng Thiên Tình."



Thạch long Tử lạnh nhạt nói, đột nhiên thanh âm đề cao gấp bội, hướng lên trời hét to, trong thanh âm mang theo kim sắc nhàn nhạt, đâm thẳng lên trời, truyền xa đến hơn trăm dặm.



"Ứng Thiên Tình, ta biết chắc ngươi sẽ xuất hiện, chỉ cần Phương sư muội gặp nguy hiểm thì ngươi sẽ xuất hiện. Ngươi còn không chịu ra mặt, chẳng lẽ đợi ta sử dụng Huyền Kim Kiếm Khí công phá Tử Điện thần thông của Phương sư muội sao?"



Thanh âm to lớn kéo dài, không ngừng truyền ra xa.



Một hồi lâu sau vẫn không có một tiếng nào hồi đáp.



"Đã như vậy thì ta động thủ!" Thạch Long Tử tiến lên một bước.



"Thạch Long Tử, ngươi dám động một ngón tay thì sẽ gặp cảnh vạn kiếp bất phục." Đúng lúc này từ trên bầu trời truyền đến một giọng nói lạnh lùng!