Vĩnh Sinh
Chương 6 : Thực lực tăng nhanh
Ngày đăng: 04:05 22/04/20
"Sư phụ, sư phụ?" Thấy Bạch Hải Thiện ngã xuống, Phương Hàn vội vã hô lên vài tiếng nhưng không thấy hắn động đậy, Phương Hàn cũng không ngờ rằng vị sư phụ này nói chết là chết, tới cũng nhanh mà đi cũng nhanh.
Tuy rằng hai người gặp nhau chưa tới một canh giờ, nhưng dù sao Bạch Hải Thiện cũng truyền thụ không ít võ công và kinh nghiệm cho hắn, lý giải rất nhiều điều lý thú và bí ẩn của thế giới này.
Giúp hắn hiểu ra một điều cơ bản, hoàng đế rất vĩ đại, mỗi một quốc gia chỉ có một vị hoàng đế đứng trên đầu hàng tỉ lê dân bách tính, bất quá bọn họ cũng chỉ là đồ chơi trong tay những người Tiên Đạo môn phái mà thôi.
Lại khiến mình hiểu được trời đất bao la thế nào, con đường tu luyện ra sao. Cho nên đối với vị sư phụ này trong lòng Phương Hàn vẫn có chút cảm tình.
Chỉ có điều Bạch Hải Thiện muốn hắn làm mấy việc quá khó khăn, đến Vũ Hóa Môn trộm Vũ Hóa Phi Thăng Kinh dâng cho chưởng giáo Quần Tinh Môn, lập được công lao lớn sau đó sẽ cầu chưởng giáo cứu sống Bạch Hải Thiện.
Chưởng giáo Tiên Đạo thập môn, uy chấn thiên hạ, có khả năng xoay chuyển càn khôn, mỗi người đều có năng lực trong nháy mắt quét sạch một quốc gia, ngàn năm bất diệt, uy năng vô tận, muốn đi ăn căp đồ của bọn họ, nói dễ vậy sao? Một đệ tử chân truyền nho nhỏ cũng có thể biến mình thành tro bụi.
"Mặc kệ như thế nào trước tiên đem sư phụ mai táng đã. Miễn cho Phương gia phát hiện, bằng không liên lụy đến ta, lúc đó cũng chỉ có con đường chết. Thân thể luyện đến thập trọng thần biến cảnh giới, toàn thân giống như thép sắt, mai táng cũng sẽ không bị thối rữa, mình cũng không cần lo lắng thi thể này bị tổn hại, bớt được một chuyện phiền toái."
Phương Hàn đem thi thể Bạch Hải Thiện giấu đi, hắn vội vã tìm một cái cuốc, bí mật tại bờ sông đào một cái hố thật lớn, sau đó mai táng cỗ thi thể kia.
Thân thể Bạch Hải Thiện vẫn mặc áo choàng ám kim sắc, đó chính là một kiện bảo y "Kim tàm ti", rất chắc chắn, nước lửa không thể làm tổn hao, vừa lúc che kín cỗ thi thể tránh bị ngoại vật xâm hại.
Mọi chuyện đã sử lý xong xuôi, Phương Hàn rốt cuộc cũng thở dài một hơi.
Hắn là một tên tiểu nô chăm sóc ngựa tại Phương gia, tuy rằng địa vị rất thấp, buổi tối lại phải vất vả chăm ngựa, nhưng ban ngày lại có chút thời gian rảnh, chỉ cần nhị tiểu thư Phương Thanh Vi không dùng ngựa, vậy thời gian rảnh rỗi của hắn rất nhiều.
Bận rộn cả một buổi cuối cùng cũng làm xong việc, mặt trời đã lên cao ba cây sào, lúc này đã là buổi trưa.
Ngắn ngủi một buổi sáng, Phương Hàn đã có rất nhiều hiểu biết đối với thế giới này, thân thể của hắn đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, nếu không phải hắn cảm giác rất rõ ràng nơi trái tim không ngừng truyền đến một cỗ nhiệt lưu, trên tay còn cầm pho Giao Phục Hoàng Tuyền Đồ, hắn còn ngỡ mình đang trong giấc mộng.
Giao Phục Hoàng Tuyền Đồ chính là di vật của ma đế Hoàng Tuyền, là một kiện pháp bảo không tầm thường. Chỉ có điều hiện tại Phương Hàn cũng không biết cách sử dụng, thậm chí ngay cả Bạch Hải Thiện cũng không biết sự ảo diệu bên trong đó, tạm thời cũng chỉ có thể giấu đi...
Đêm khuya yên tĩnh không một bóng người.
Lên!
Thân thể hắn tu luyện ngày tiến ngàn dặm, Cửu Khiếu Kim Đan nơi trái tim chậm rãi vận chuyển bị máu cọ rửa càng kích phát ra dược lực cường đại...
Cùng lúc đó.
Chiêm Địa Thiên Mẫu, là nơi xa hoa nhất trong nội phủ Phương gia, giống như long nữ trong long cung, như nguyệt trung tiên tử, người đã dùng Tử Điện Âm Lôi Đao giết Bạch Hải Thiện, tiểu thư Phương gia Phương Thanh Tuyết chính là đang ngồi lặng lẽ, bên cạnh nàng là một người trung niên có khuôn mặt uy nghiêm đôi mắt sáng quắc, bờ vai rộng như hùm như gấu.
Trung niên nhân này chính là gia chủ Phương gia Phương Trạch Đào, hiện tại là tổng đốc Long Uyên tỉnh, cũng là phụ thân của Phương Thanh Tuyết. Thân thể đã tu luyện tới cảnh giới thập trọng thần biến.
Ở tuổi của hắn thân thể cũng bắt đầu suy yếu, thời gian trôi qua lại càng thoái hóa, trừ phi có kỳ dược hỗ trợ, bằng không tu vi sẽ thụt lùi không tiến bộ được nữa.
Lúc này Phương Thanh Tuyết ngồi ở trước mặt hắn, hắn cũng không có vẻ mặt uy nghiêm của một người cha đối với con cái, dù sao vị nữ nhi này chính là cường giả tuyệt thế đã bước vào hàng ngũ thần thông bí cảnh.
"Phụ thân, con đã trở thành đệ tử chân truyện của Vũ Hóa Môn rồi, chưởng giáo tại Vũ Hóa Tiên Sơn đã ban thưởng một tòa hành cung độc lập, con cần mang theo một nhóm gia nô trung thành đến đó để quét tước cung điện, nhóm lửa trông lò luyện đan, chăm hoa cắt cỏ, nuôi dưỡng linh thú." Phương Thanh Tuyết nói.
"Thanh Tuyết, ngươi thực đã trở thành đệ tử chân truyện của Vũ Hóa Môn? Thật tốt quá, thật tốt quá...Điều này càng củng cố địa vị của Phương gia chúng ta, dù là hoàng thượng cũng phải dựa vào chúng ta a. Đem theo một đám nô tài trung thành cũng không có vấn đề gì, ngươi cứ tùy tiện chọn đi."
Phương Trạch Đào kinh hỉ nói, hắn biết đệ tử chân truyền có bao nhiêu phân lượng.
Tổ tiên Phương gia cũng không phải là đệ tử chân truyền, chẳng qua chỉ là một ngoại môn đệ tử mà thôi.
"Còn nữa, bởi vì con trở thành chân truyền đệ tử cho nên Thiên Hình trưởng lão có để mấy danh ngạch đệ tử ngoại môn cho con lựa chọn, đó cũng là cơ hội hiếm có, con sẽ tuyển mấy đệ tử hạch tâm trong gia tộc đi theo." Phương Thanh Tuyết nói.
"Danh ngạch đệ tử ngoại môn!" Phương Trạch Đào hít một hơi lương khí, kinh hô.
"Thưa tổng đốc đại nhân cùng tiểu thư, triều đình đưa thánh chỉ tới sắc phong đại tiểu thư làm công chúa! Bây giờ đã tới của rồi!" Vừa lúc đó bên ngoài cửa truyền đến một thanh âm.
"Biết rồi, mời người truyền thánh chỉ vào uống trà, ta hiện tại có chút chuyện lát nữa sẽ gặp."
Phương Thanh Tuyết phất phất tay.