Vĩnh Sinh
Chương 667 : Thiên Uy Hào Giác
Ngày đăng: 04:11 22/04/20
"Hử?" Độc Cô Phong giật mình hoảng sợ, lập tức quay đầu nhìn lại, ánh mắt một lần nữa nhìn về phía Phương Hàn, hắn quả thực không tin vào hai mắt của mình, Phương Hàn cư nhiên hô lên con số khủng bố mười ức như vậy.
Phải biết rằng giá một kiện hạ phẩm đạo khí bất quá cũng chỉ mấy trăm vạn Thuần Dương đan. Thoáng cái ra giá mười ức đan dược, có thể mua được mấy trăm kiện hạ phẩm đạo khí.
Mấy trăm kiện hạ phẩm đạo khí ném ra ngoài có thể làm cho thực lực của một môn phái cự đầu tăng lên không ít. Tối thiểu bất kì một môn phái nào trong tiên đạo thập môn ở Huyền Hoàng đại thế giới đột nhiên có được mấy trăm kiện hạ phẩm đạo khí, chỉ sợ thế cân bằng về thực lực sẽ ba động.
Chính là bởi vì như thế Luân Hồi Chi Bàn Phương Hàn lãng phí mười tỷ đan dược thúc dục Luân Hồi Chi Bàn, cho dù trong lòng Phong Bạch Vũ cũng mắng to tên đệ tử này đúng thật là phá gia.
Nhưng mà nếu không phải tại địa phương như Tu Chân đại thế giới này, cho dù có đan dược cũng không có chỗ mua nhiều đạo khí như vậy. Bình thường đạo khí cũng không dễ đem ra mua bán, tại trong Hoàng Huyền đại thế giới, chính là thứ vô giá.
"Một tỷ! Ta mua đầu Cửu Đầu Ngoan Sư này." Phương Hàn đứng lên khỏi ghế.
"Người kia là ai mà lại vung tay mạnh như vậy? Một tỷ Thuần Dương đan? Nói mua là mua, có thể điều động được số lượng tài sản thật lớn a?"
"Nhất định là cao thủ của đại môn phái nào đó. Thân phận khẳng định phi thường hiển hách, không thấy hai đại minh chủ của Cửu Đỉnh Hiên cùng Bạch Hoàng thương hội đang ở bên cạnh hắn sao?"
"Tu vi của người này cũng rất cao. Pháp lực bành trướng, chỉ cần cảm giác lực lượng trên cơ thể hắn cũng không kém gì chủ nhân của hai đại thương hội, nhưng mà cảnh giới tựa hồ như còn kém một chút."
"Làm sao có thể? Vô luận là Cửu Đỉnh Tiên Tôn hay Bạch Hi của Bạch Hoàng thương hội đều là cường giả Giới Vương Cảnh. Pháp lực tuyệt luân, nhất là Bạch Hi có thân phận cực kỳ thần bí, có người đã sớm hoài nghi hắn không phải là tu sĩ loài người. Pháp lực của hắn càng thêm mênh mông, pháp lực người này có thể so với bọn họ, cảnh giới thấp hơn một chút, vậy phải tích súc hùng hồn tới trình độ gì?"
Rất nhiều cao thủ đều nghị luận, những lời này đều truyền tới tai Phương Hàn.
"Một tỷ đan dược, có vị nào trả giá cao hơn hay không? Nếu không, vậy Cửu Đầu Ngoan Sư sẽ trở thành vật của vị đạo hữu kia!" Nữ tử trên đài rao hàng cũng lắp bắp kinh hãi, trong sát na ánh mắt nhìn về phía Phương Hàn, trong ánh mắt cư nhiên bộc phá ra thần quang trước nay chưa từng có. Nháy mắt này cũng khiến cho Phương Hàn biết, nữ tử này cũng là một vị cao thủ.
"Tốt, đạo hữu không hổ là người chiếm được bảo khố của Bàn Vũ Tiên Tôn, tiền tài hùng mạnh. Lần đại hội đấu giá này nhất định có thể phát uy rồi." Cửu Đỉnh Tiên Tôn tán thán nói: "Lần này ngươi đã dọn sạch bảo khố của Cửu Đỉnh Hiên ta rồi, Cửu Đỉnh Hiên ta trong khoảng thời gian dài kế tiếp có khi phải dừng buôn bán a."
"Còn kêu ca nỗi gì, lần này Phương Hàn đạo hữu đã mua sắm, làm một số sinh ý với ngươi, tiêu tốn khoảng chừng ba nghìn ức đan dược, thượng phẩm đạo khí cũng bán được ba kiện, vô số các loại bảo bối. Cộng thêm khối giáp rùa vô dụng lần trước ta đưa cho ngươi, cũng bán được một trăm triệu đan dược. Sinh ý lần này chỉ cần làm một lần, ngàn năm sau không cần làm nữa. Nếu như truyền đi, đám thương hội khác nhất định sẽ ghen tức mà nổi giận đấy, cuộc mua bán ba nghìn ức đan dược, một năm trong Tu Chân đại thế giới cũng không có được bao nhiêu đơn hàng như vậy."
"Sáu mươi mốt tỷ." Phương Hàn cũng không ưa thủ đoạn liều mạng đối chọi tài phú với cao thủ Hỗn Động Cảnh, thế cho nên hắn chỉ trả hơn một tỷ.
"Bảy mươi tỷ!" Công Dương lão nhân dựng thẳng lông mày, phun ra vài chữ, sau đó thanh âm vang vọng: "Người trẻ tuổi, Thương Long Chi Giác này rất có tác dụng với ta, mà đan dược trên người ngươi kiếm được không dễ, tốt nhất là không nên tranh giành làm gì."
"Vậy sao? Bảy mươi mốt tỷ." Phương Hàn nhàn nhạt trả lời một câu: "Bảo bối này cũng có tác dụng cự đại với ta. Trái lại trên người ta cũng có một chút đan dược, nếu như ngươi cảm thấy có nên tranh đoạt, vậy cũng có thể. Ta sẽ không bỏ e sợ đâu."
"Không nghe người già nói, tất sẽ chịu thiệt thòi." Công Dương lão nhân lắc đầu, ánh mắt lóe lên một tia lạnh lẽo, trong miệng phun ra ba chữ: "Tám mươi tỷ!"
"Tám mươi mốt tỷ!" Phương Hàn liếm liếm môi.
"Hừ! Người trẻ tuổi, không biết trời cao đất rộng!" Công Dương lão nhân ha ha cười, trong nụ cười còn có vẻ khinh thường, như người trẻ tuổi không biết sâu cạn vậy: "Một trăm tỷ!"
"A! Một trăm tỷ!"
"Không ngờ kiện thượng phẩm đạo khí này bán được con số kinh khủng là một trăm tỷ!"
"Công Dương lão nhân này chính là cường giả chí tôn Hỗn Động Cảnh, hoàn toàn có đủ lực lượng thúc dục tuyệt phẩm đạo khí, tùy ý hô hấp một cái, cũng không biết bao nhiêu nguyên khí Tiên giới tạo thành Thuần Dương đan, liên tục không ngừng mà sinh ra, liều mạng đấu tài phú với hắn đúng là tự tìm chết! Huống chi vài vạn năm trước hắn đã là phong vân một cõi rồi."
"Lần này chỉ sợ tiểu tử kia tịt rồi."
"Đương nhiên là tịt rồi, một trăm tỷ! Con số khủng bố loại này tương đương với tổng giao dịch một ngàn năm của một đại thương hội đó."
Nghe thấy ba chữ kia, toàn thân rất nhiều cao thủ ở đây đều run rẩy.
Đúng lúc này Phương Hàn chậm rãi vươn hai ngón tay ra, đồng thời thốt lên ba chữ: "Hai trăm tỷ!"