Vĩnh Sinh

Chương 677 : Tầng thứ tư của Hoang Thần Chi Thi

Ngày đăng: 04:11 22/04/20


Phương Hàn lại muốn cứng rắn luyện hóa đầu thần thú Bạch Hi này tiến vào trong Thương Sinh Đại Ấn làm khí linh, giống như Phong Bạch Vũ luyện hóa Hoang Thần Vương thành khí linh của Thiên Hoàng Kính.



Tuyệt phẩm đạo khí bình thường, tu vi của khí linh đều thuộc tầm Trụ Quang Cảnh đến Thiên Vị Cảnh.



Chỉ có tuyệt phẩm đạo khí viễn cổ, khí linh mới cường hoàn trên Giới Vương Cảnh, tỷ như Hỗn Loạn Nguyên Thai, Phân Bảo Nham... Thương Sinh Đại Ấn do Cực Đạo Đại Đế luyện chế lại càng lợi hại, trước kia đã từng là tiên khí, về sau tao ngộ gặp kiếp số trở thành tuyệt phẩm đạo khí.



Nhưng mà hiện tại nếu như Phương Hàn có thể luyện chế Bạch Hi tiến vào trong đó. Thương Sinh Đại Ấn sẽ một lần nữa phát ra công hiệu cự đại, nhất là tổ tiên của Bạch Hi chính là thống lĩnh thần thú trong vườn thứ trên Tiên giới.



Trong huyết mạch loại thần thú này có dính khí tức của Tiên Đạo tạo hóa, làm khí linh là chuyện rất phù hợp.



Hơn nữa thực lực của Bạch Hi, Phương Hàn đã được trải nghiệm. Thân thể chứa các loại đại đạo, tiên thuật, huyết mạch dị thường, dung nhập vào trong Thương Sinh Đại Ấn đúng thật không ai có thể bằng được.



Hơn nữa còn có một chỗ tốt nữa, chính là Phương Hàn lại lần nữa ngưng tụ thành khí linh cho Thương Sinh Đại Ấn, như vậy có thể làm chủ nhân một nửa Thương Sinh Đại Ấn, cho dù sau này khí linh của Thương Sinh Đại Ấn chuyển thế trở về cũng không thể cướp đoạt kiện pháp bảo này từ trong tay hắn.



"Bạch Hi!" Ngươi không cần dãy dụa nữa, làm khí linh của Thương Sinh Đại Ấn là kết cục tốt nhất của ngươi. Ngươi cũng không nghĩ xem, kiện bảo bối này cho ngươi sống nhờ ở trong đó, ngươi có được bao nhiêu chất bổ, nói không chừng sau này có thể kế thừa Tiên Đạo cũng không biết chừng." Trong lúc nói chuyện Phương Hàn vẫn chăm chú dùng thân thể Hồng Hoang Tổ Long quấn lấy Thương Sinh Đại Ấn. Thương Sinh Đại Ấn này mãnh liệt bành trướng, lớn cỡ một tinh cầu nhỏ, trên mặt không ngừng lóe lên phù văn, hiện ra thiên chương Thương Sinh uy chấn của Cực Đạo Đại Đế.



Thậm chí Phương Hàn loáng thoáng cảm thấy đại ấn này có chút câu thông với khí tức bổn nguyên của Vô Cực đại thế giới.



Hiện tại Phương Hàn ở trong tinh không Bàn Long Tinh, cách Vô Cực đại thế giới không biết bao xa. Nhưng mà khi phù văn của Thương Sinh Đại Ấn lập lòe, cư nhiên loáng thoáng xuyên suốt qua một thông đạo đến Vô Cực đại thế giới.



Hiển nhiên Thương Sinh Đại Ấn này giống như Hoàng Thư vậy, kết hợp chặt chẽ không thể phân cách với bổn nguyên của Vô Cực đại thế giới. Nếu như vận dụng đến cực hạn cũng có thể lấy bổn nguyên của Vô Cực đại thế giới ra mà đối địch.
Ở đây có thật nhiều pháp bảo, toàn bộ đều là đạo khí, có hạ phẩm đạo khí, trung phẩm đạo khí, thậm chí còn có một số thượng phẩm đạo khí ẩn dấu ở sâu bên trong, tản mát ra lực lượng cường đại, viễn cổ thượng phẩm đạo khí tiếp cận với một nửa tuyệt phẩm có thế giới chi lực. Phương Hàn thậm chí dùng thần niệm cảm giác được, có một số thượng phẩm đạo khí thậm chí vượt qua Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm, Thiên Uy Hào Giác, không biết là lão ngoan đồng phủ đầy bụi bặm bao nhiêu năm.



Vèo vèo vèo vèo!



Đám pháp bảo dày đặc này xông ra đánh chủ nhân của nó, có pháp bảo còn tụ tập lại thành đại trận đủ có thể giết chết Tạo Vật Cảnh, thậm chí còn có thể xúc phạm tới cao thủ Thiên Vị Cảnh.



"Hừ, đám pháp bảo các ngươi ngoan ngoãn để ta sử dụng, nếu như tạo phản ta sẽ để các ngươi chết không toàn thây!" Phương Hàn vẫn lù lù bất độn khi đối mặt với dòng xoáy khổng lồ đang đánh tới này, trên thân thể xuất hiện một tầng hộ thuẫn giống như mai rùa, chính là Đại Hộ Thân Thuật: "Hừ, một đám lão ngoan đồng ngu xuẩn, tưởng ta là Thiên Vị Cảnh bình thường sao, hiện tại lực lượng của ta ngay cả Giới Vương Cảnh cũng có thể giết!" Phương Hàn khinh thường nói.



Soạt!



Mấy trăm kiện hạ phẩm đạo khí tạo thành đại trận phi kiếm bay tới, quay tròn xung quanh Phương Hàn, chém xuống, tạo thành một đại trận kiếm khí oanh kích lên trên Đại Hộ Thân Thuật. Thế nhưng hắn vẫn không chút sứt mẻ, đại trận kiếm khí bị bắn ngược trở về. Ngón tay Phương Hàn giống như ảo ảnh búng ra, tạo thành mấy trăm sợi kình phong oanh kích lên trên đám hạ phẩm đạo khí.



Choang choang choang, choang choang choang, đám hạ phẩm đạo khí kiếm trận thoáng cái rơi xuống mặt đất, linh khí đều bị phong ấn, trong đó có khí linh phát ra tiếng rên rỉ thống khổ. Phương Hàn cũng không thèm quản, hắn đạp qua thân thể của bọn chúng, trên mặt hiện ra vẻ tươi cười mà lãnh khốc.



Vừa tập kích hắn là một tòa kiếm trận tên là "Mê Nguyệt Tam Bảo Kiếm Trận" Là trấn giáo chi bảo thuộc về một tông phái thượng cổ kiếm tu. Đáng tiếc bị một chiêu của Phương Hàn phong ấn toàn bộ, sau đó khí linh bị độc khí của Đại Kịch Độc Thuật xâm nhập vào khiến cho bọn chúng thống khổ, rồi lại hòa tan, sau khi cảm thụ uy hiếp của tử vong mới có thể hàng phục bọn chúng.



"Thiên Chùy mênh mông, chùy giết địch nhân, tìm lấy tự do!"



Rầm, trong hư không xuất hiện mười ba cái đại chuỳ, mỗi một đại chùy hung hăng nện xuống, cư nhiên là là Thái Bảo Phá Nhạc Chuy của thượng cổ "Thái Bảo Môn". Lực lượng có thể đập vỡ ngọn núi cự đại.