Vĩnh Sinh

Chương 693 : Sự đáng sợ của Hư Tiên

Ngày đăng: 04:12 22/04/20


Trong thế giới Hỗn Động của Khô Vinh Chân Quân có rất nhiều pháp tắc xoay tròn. Mà Phương Hàn lại thi triển ra thế giới trong Hoàng Tuyền Đồ, phối hợp với pháp tắc thế giới giả tưởng do Thánh Tế sinh ra, Bát Bộ Phù Đồ ở trong thế giới Hỗn Động nghịch chuyển pháp tắc xoay tròn.



Khi nghịch chuyển thế giới, đồng thời Phương Hàn cũng ngồi xuống, hoàn toàn phóng thích ra Thánh Tế chi lực, thi triển ra Tiểu Túc Mệnh Thuật. Lần này hắn lại thiêu đốt mười vạn năm, số mệnh lực lập tức xuất hiện trong thế giới Hỗn Động, làm cho pháp tắc Hỗn Động của đối phương loạn thành một mớ.



Ở bên ngoài, Khô Vinh Chân Quân có thể nói là khổ không thể tả.



Trên đỉnh đầu, Thương Sinh Đại Ấn không ngừng áp bách. Mà trong cơ thể, Phương Hàn nghịch chuyển thế giới quấy rối quy tắc Hỗn Động, khiến cho pháp lực không được tiếp tế.



Lúc này hắn sừng sững đứng trong tinh không, áo giáp toàn thân không ngừng vỡ vụn, thân thể khô gày cũng bắt đầu bành trướng, sung huyết, xuất hiện màu đỏ tươi, mỗi một lỗ chân lông trên cơ thể đều xuất huyết, máu tươi chảy ra ngoài hư không, giống như mực lan tràn trong nước, làm cho một mảnh lớn tinh không đều bị phủ bởi biển máu.



Đại lượng nguyên khí trong cơ thể đang tiêu hao, thế giới Hỗn Động sắp sửa sụp đổ.



"Ta là cường giả tung hoành mười vạn năm, ẩn nhẫn đã lâu, há có thể để một tên tiểu bối ngươi giết chết!" Khô Vinh Chân Quân kiệt lực điều động lực lượng trong thân thể mình, Đại Khô Vinh Thuật, các loại thần thông trong ba nghìn đại đạo một lần nữa vận chuyển. Cả người hắn đều biến thành một cái búa, lại thi triển ra Quỷ Phủ thần công đại tiên thuật.



Hỗn Động pháp tắc trong cơ thể hắn điên cuồng vận chuyển, kiệt lực muốn trục xuất Phương Hàn ra. Phương Hàn ở trong đó tạo ra thế giới nghịch chuyển, khiến cho hắn bị tổn thương nghiêm trọng.



Thương tổn đủ có thể phá hư quy tắc trong cơ thể hắn, uy hiếp tới tính mạng của hắn.



"Cho dù ngươi có dãy dụa thế nào đi nữa cũng phí công thôi." Phương Hàn cũng cảm thấy Khô Vinh Chân Quân đang điên cuồn phản kháng, liều mạng dãy dụa, thế cho nên hắn cũng không hề buông lỏng, Tiểu Túc Mệnh Thuật, Thánh Tế chi lực vận chuyển càng thêm kịch liệt, cuối cùng tất cả Thánh Tế chi lực hóa thành Thánh Tế hỏa diễm, thậm chí còn mô phỏng ra hạt giống pháp tắc thế giới, toàn bộ đều biến thành lực lượng nghịch chuyển.



Hoàng Tuyền Đồ, Luân Hồi Chi Bàn đột nhiên trướng lớn như tinh cầu, trong thế giới Hỗn Động phát ra rất nhiều không gian U Minh, trong đó vang lên tiếng quỷ thần gào khóc, một cỗ Luân Hồi chi lực buông xuống. Bóng dáng của bảy mươi hai vị Ma thần trên đó càng thêm rõ ràng.
Là lần hô hấp quan trọng nhất, lần cuối cùng trong thời gian mười lần hô hấp!



Thân thể của Phương Hàn vừa biến mất, tại vị trí của hắn, một mảng lãnh thổ mấy trăm tinh cầu, bốn phương tám hướng bị một cỗ đại lực đè ép, ầm một tiếng, tất cả không gian, thời gian đều biến thành mảnh vỡ, vô số Lôi Hỏa, tinh mang, đao kiếm xen lẫn, còn có Ma thần, ma quỷ, quỷ thần, đủ loại hư ảnh ma đầu hiện ra trong Lôi Hỏa, ngoại trừ ma đầu ra còn có một số hư ảnh Phật Đà, một số hình thể tiên nhân, một số bản thể Thần tộc đều có ở trong đó, hàng tỉ đại quân diệt sát mà tới. Cũng không biết là bản thể hay hư ảo.



Một mảnh không gian tinh hà này hoàn toàn biến mất. Trăm khối tinh cầu hóa thành hư ảo, ngay cả tro bụi cũng không còn, biến thành ngày tận thế, sau khi thế giới bị hủy diệt.



Thế nhưng sau một khắc không gian bị hủy diệt này bắt đầu sụp đổ, áp súc, bốn bề không gian sinh ra đè ép, sinh ra một cái hắc động, lực lượng của hắc động thậm chí phóng xạ ra hàng nghìn tinh cầu.



Trong hắc động kia xuất hiện bóng dáng một người cao lớn, bàn tay tung ra một trảo liền bắt lấy hắc động này, chậm rãi thu nhỏ lại chui vào lòng bàn tay hắn, sau đó biến mất không thấy gì nữa, trong phiến tinh hà này lại khôi phục vẻ yên ả, thế nhưng trên trăm khối tinh cầu đã biến mất, sau đó bóng dáng lớn này ngưng tụ hóa thành một người cao chín thước, mặc cẩm phục bên hông buộc một sợi dây thừng màu xanh ngọc, hai tay rộng lớn, làn da sáng bóng, nắm giữ lực lượng tối đáng sợ của thế gian.



Trung niên nam tử này có hàng lông mi thô đậm, chòm râu hơi thưa, hiện ra vẻ tang thương của tuế nguyệt, nước da trên mặt tuy trơn bóng nhưng lại lộ ra vô số bể dâu xoay vần, chỉ một nụ cười nhìn phong vân trên bầu trời, hết thảy đều khiến gió kinh mây tản. Vì sao sinh diệt cũng không bằng tuổi thọ của hắn, nhìn từ đằng xa lại, người này tựa như nguyên khí vĩnh hằng của nhân gian, ý niệm luồn lách vào sâu trong mỗi ngõ ngách.



Bất kì cao thủ nào ở trước mặt của hắn cũng đều xấu hổ, ảm đạm.



Lại là một cường giả Hư Tiên!



"Muốn chạy trốn? Hừ! Trên người của ngươi có kiện pháp bảo gì đó khiến ta không tài nào thôi toán được quỹ tích đào tẩu, thế nhưng cái sai là vì ngươi quá tham lam, đã mang đi cả Vô Lượng Hằng Sa mà ta luyện chế. Để ta biết được quỹ tích mà ngươi phi hành, ở trước mặt ta, trừ phi ngươi bay tới Tiên giới! Nếu không không thể nào đào tẩu!"



Nam tử này nhắm mắt lại, hơi lẩm bẩm, bên người không gian phạm vi mấy trăm triệu dặm bắt đầu nhảy lên.