Vĩnh Sinh

Chương 75 : Oan gia ngõ hẹp

Ngày đăng: 04:06 22/04/20


Trong phòng luyện đan, ngọn lửa hừng hực không ngừng làm thiêu đốt, ánh lửa đỏ phủ khắp phòng, không khí bị đốt nóng đến vặn vẹo, có thể thất nhiệt độ trong phòng hiện rất cao. Lò luyện đan của nội môn đệ tử ở Vũ Hóa Môn có thể ngưng tụ Thái Dương Chân Hỏa, cộng thêm sự tăng cường của Địa Hỏa dưới lòng đất, ngọn lửa có thể lớn nhỏ tùy ý, nhiệt độ cao đến mức có thể trong nháy mắt làm cho tinh cương bị nung chảy.



Chỉ không có khả năng biến sắt thép thành thể khí mà thôi.



Để luyện sắt thép thành khí thì chỉ có lò luyện đan đạt cấp bậc linh khí mới có thể làm được.



Bất quá nếu như để luyện chế một người thì cũng không cần nhiều như vậy.



Cả người Phương Hàn chìm trong lò luyện đan, Hoàng Tuyền Thánh Thủy sôi trào không ngừng xoay chuyển quanh cơ thể hắn, từ các lỗ nhỏ trên lò luyện đan không ngừng phát ra những âm thanh ô ô ô.



Cả người hắn chìm trong Hoàng Tuyền Thánh Thủy, không ngừng luyện thể, ngay cả hô hấp cũng như có như không, máu lưu chuyển chậm rãi thong thả, bất quá nếu là người tu luyện đến Thông Linh Cảnh ở đây thì sẽ phát hiện ra rằng hắn không có bị nấu chín mà ngược lại sinh cơ trong cơ thể càng ngày càng tăng lên, áp súc lại, độ ngưng kết của máu huyết, xương cốt cũng không ngừng tăng lên.



Kinh khủng hơn chính là, da hắn giờ đây lờ mờ ánh vàng, thoạt nhìn rất bền chắc, dù đao kiếm cũng không thể phá được.



Trừ những điều đó ra, thì vẻ mặt của Phương Hàn cũng có vẻ lạnh lùng, hết sức quỷ dị. Người bình thường bị nấu trong nước sôi thì gương mặt sớm đã đầy vẻ đau đớn, tràn ngập oán khí như ma đầu, oán hồn nhưng trên mặt hắn lại có vẻ thoải mái dễ chịu, giống như không phải đang ngồi trong lò nước sôi, trên ngọn lửa hừng hực mà đang ngồi dưới ánh trăng sáng, gió mát thổi hiu hiu, thưởng trà ngắm trăm a.



"Mọi thứ là do tâm, ý động, biến khổ thành vui, khổ hải khôn cùng, quay đầu lại là thấy được miền cực lạc mơ ước……" Phương Hàn lúc này quả thật đang rất thoải mái, bởi vì hắn dựa theo công pháp tu luyện Diêm La Kim Thân, biến thống khổ thành vui sướng, sau đó vận chuyển khí huyết trong cơ thể đi khắp toàn thân, lắp đầy gân mạch, xương cốt, hắn có thể cảm giác mỗi một điểm nhỏ trên cơ thể mình càng ngày càng trở nên cứng rắn hơn, mạnh mẽ hơn, hoàn mỹ hơn.



Tu luyện liên tục suốt hai mươi lăm ngày, không chút gián đoạn trong sự sôi trào của lò luyện đan, mỗi một lần lại hấp thu một lượng lớn dược lực của Huyết Đan cùng Bích Lạc Đại Đan, số lượng đan dược luyện chế được cũng gần như hết sạch rồi, còn không tới hai mươi viên.



Bất quá tiêu hao lượng lớn như vậy cũng phi thường đáng giá, Phương Hàn cuối cùng có thể thành công vận chuyển tinh thần, quên đi những chuyện không quan trọng, ghi nhớ những việc cần phải nhớ.



Lúc này đây, tinh thần trong đầu hắn đã ngưng luyện thành một chất lỏng mòng vàng, tỏa ra quang mang lấp lánh, tựa như muốn qua Thiên Môn mà bắn lên trời cao, xuyên thủng mây trời.
"Cô cũng thành nội môn đệ tử rồi?"



Hồng Di Quận Chúa đang mặc bộ Thủy Hỏa Đạo Bào, pháp kiếm đeo ở sau lưng, gọn gành, xinh xắn, cho thấy là một nữ tử hào sảng, nhưng Phương Hàn vẫn có thể cảm giác được sát khí ẩn giấu của nàng, thậm chí còn có thể cảm thấy được sâu trong mi tâm của nàng dường như có một tia sắc bén, tùy thời có thể rút kiếm giết người, tuyệt không nương tay.



"Nếu được chỗ tốt như vậy mà còn không thể trở thành nội môn đệ tử thì ta là kẻ vô dụng rồi."



Chỗ tốt mà Hồng Di Quận Chúa nói ở đây chính là Chân Lam Kiếm, đây là đại bí mật mà chỉ có hai người biết. "Bất quá ta nghe nói anh ở Thiên Ma Chiến Trường đắc tội với Hoa Thiên Đô Đại sư huynh, đệ nhất chân truyền đệ tử. Đừng nói là chúng ta, cho dù là cao thủ trên Sơn Hà Bảng cũng không đỡ được một cái búng tay của hắn. Chỉ sợ là Thanh Tuyết sư tỷ cũng không giúp anh được, hơn nữa trong các chân truyền đệ tử, có không ít người chịu đại ân của Hoa Thiên Đô Đại sư huynh, anh tính chống lại cả Vũ Hóa Môn sao, cuộc sống sau này sẽ rất khó khăn đó?"



"Ít nhất thì ta có thể an tĩnh tu luyện trong mười năm."



"Hay a! Nguyên lai các ngươi ở chỗ này."



Một tiếng quá lớn truyền đến, xa xa xuất hiện vài bóng người quen thuộc. Người vừa lên tiếng mặc Kim Bích La Sam, là pháp y có thể sánh cùng với Huyết Miên Ma Y.



Người đứng thứ mười trên Sơn Hà Bảng, Ngân Xà Kiếm Nguyên Kiếm Không.



Bên cạnh Nguyên Kiếm Không còn có Mạc sư tỷ cùng với mấy nội môn đệ tử bị mất phi kiếm, còn có mấy người Bảo Thân Vương nữa.



"Nguyên lai là Nguyên Kiếm Không sư huynh và Mạc sư tỷ, không biết có gì chỉ giáo?" Phương Hàn nhìn những người này, cũng không có chút e ngại, mặc dù hắn cướp đoạt phi kiếm của họ, nhưng hắn cũng không sợ bọn họ, Hoa Thiên Đô mà hắn còn dám đắc tội, huống chi là mấy người này?



"Ngày ấy chúng ta bị trúng Lục Dục Âm Lôi, nghe nói ngươi dựa vào bảo khí mà có thể chạy thoát được." Nguyên Kiềm Không âm trầm cười nói: "Đã như vậy ngươi hẳn là biết Ngân Xà Kiếm của ta ở đâu. Bây giờ ta yêu cầu ngươi nói ra."