Vĩnh Sinh
Chương 766 : Uy thế
Ngày đăng: 04:12 22/04/20
Ba đại Hư Tiên.
Vũ Văn gia của Thánh Quang đế quốc, Hoàng Phủ gia, Mục Dã gia, tổ tông của ba đại gia tộc cư nhiên đồng thời đánh lén Phương Hàn, đều tự tin thi triên ra thủ đoạn ẩn giấu, trên bàn tay ba lão tổ tông này phát ra pháp tắc hủy diệt, ăn mòn, hỗn loạn, chuyên môn công kích vào điểm yếu "Nghịch lân" của Hồng Hoang Tổ Long.
Phanh!
Hồng Hoang Tổ Long do hóa thân Phương Hàn thành bị đánh trúng nghịch lân, toàn thân lay động, cả thân thể lại biến thành hình người. Thoát ly khỏi trạng thái nhân bảo hợp nhất.
"Cơ hội tốt." Ba đại lão tổ tông vui mừng quá đỗi, biết mình đã đánh lén thành công. Mặc dù nói ba đại Hư Tiên đối phó với một người, còn dùng phương thức đánh lén nữa, nếu truyền ra ngoài quả thật là dọa người, nhưng mà cứ giết chết Phương Hàn rồi tính tiếp, Bát Bộ Phù Đồ, Hoàng Tuyền Đồ, các loại tuyệt phẩm đạo khí đều có sức hấp dẫn phi thường lớn đối với bọn họ.
"Đánh tan trạng thái nhân bảo hợp nhất của hắn, hắn không không thể hóa thân thành Hồng Hoang Tổ Long, thực lực sẽ giảm hẳn."
"Đúng vậy, phong ấnm trấn áp, giết hắn, đem pháp lực dung nhập vào trong thế giới của hắn."
"Phá pháp tắc trong thế giới của hắn, tuy hắn đã tu luyện đến Hỗn Động bí cảnh, thế nhưng thế giới của hắn lại không thể so với đám Hư Tiên chúng ta. Ba lão tổ tông chúng ta mà không giết được tên tiểu bối này, nếu để truyền ra ngoài thể diện đều mất hết."
"Ba người hợp nhất, không quản Bát Bộ Phù Đồ, thi triển ra đại chiêu nhiếp không, trực tiếp chế trụ thế giới trong cơ thể hắn, phá Hỗn Động pháp tắc của hắn."
"Tốt, diệt! Thánh Vương nhiếp không."
Ba đại cao thủ vừa đánh lén thành công, cũng không ngừng tay, trên mặt hiện ra tà quang, hung quang, độc quang, đồng thời thúc dục lực lượng, đột nhiên không ngờ không thèm quan tâm tới phòng hộ của Bát Bộ Phù Đồ, trực tiếp hướng tới thế giới trong cơ thể Phương Hàn, đem lực lượng có tính phá hoại dung nhập vào trong thế giới của hắn, muốn oanh phá thế giới của hắn.
Thế nhưng lực lượng của ba đại lão tổ tông này vừa mới tiến vào thế giới của Phương Hàn, sắc mặt bọn chúng lập tức thay đổi.
Nhưng mà cho dù là hư ảnh Hằng Tinh, uy thế cũng đủ rung động thiên địa.
"Liệt!" Một chữ từ trong miệng Tổ Long vang lên, long trảo duỗi về phía trước, không ngờ bổ ra ba đạo cương khí về phía ba đại Hư Tiên, trực tiếp chụp tới trái tim của ba người.
Tuy chỉ là một trảo vô cùng đơn giản, thế nhưng ba đại Hư Tiên đều có cảm giác một mình thụ địch, bị cô lập, ngàn vạn chiến mã cũng không bảo vệ được mình, vô cùng cô độc, chỉ có thể đơn độc thừa nhận long uy khủng bố này.
Ba đại Hư Tiên lão tổ tông vô cùng kiếp sợ, thân thể áp súc lùi lại phía sau, lại muốn co rút vào chỗ sâu trong Thiên Không Chi Thành.
Xì, hai tiếng vang truyền tới, Mục Dã Đao, Hoàng Phủ Vân cư nhiên lùi vào sâu trong hạch tâm của Thiên Không Chi Thành, không bị lọt vào công kích.
"Thì ra là ảo cảnh! Công kích của tiểu tử này không phải nhằm vào chúng ta, thế nhưng cũng giống y như thật vậy, chúng ta đều bị mê hoặc, tưởng là công kích tới mình thật."
Mục Dã Đao, Hoàng Phủ Vân hai đại lão tổ tông nhìn nhau. Đều minh bạch giờ phút này Phương Hàn công kích chính là Vũ Văn Ky.
"Mục tiêu của hắn chính là Vũ Văn Ky."
"Không tốt! Vũ Văn Ky." Hai người phục hồi lại tinh thần, sau đó sắc mặt đột nhiên cuồng biến, chuẩn bị lướt đi, thế nhưng đã muộn. Một tiếng kêu thảm thê lương truyền tới lỗ tai hai người, hai người lập tức ngẩng đầu nhìn lên, đã thấy trên Thiên Không Chi Thành, một đạo long trảo của Phương Hàn đâm vào trái tim của Vũ Văn Ky, mà long trảo còn lại bắt lấy cái đầu của lão tổ tông Vũ Văn gia, pháp lực không ngừng trực tiếp tiến vào đả phá cơ thể đối phương.
Trên mặt vị lão tổ này hiện ra vẻ mặt vô cùng thống khổ, giống như bị đọa xuống vô gian vực sâu.
"Tiểu tặc, ngươi muốn chết!" Trở tay Phương Hàn thoáng cái bắt được Vũ Văn Ky, đột nhiên trong chiến trường thái cổ, một vị Chân Tiên đã thấy được tình huống bên này, hắn trở tay tung ra một chưởng, thủ chưởng cự đại bao phủ tới, mang theo lửa giận của Chân Tiên, mỗi ngón trên thủ chưởng này đều là do một đạo đại tiên thuật tạo thành.