Vĩnh Sinh

Chương 779 : Diễu võ dương oai

Ngày đăng: 04:13 22/04/20


Rầm rầm rầm!



Lập tức rất nhiều chân truyền đệ tử, đại trường lão có tu vi nông cạn của Nhất Nguyên Phái đều không chịu được khí thế áp bách của Phương Hàn, phốc một tiếng, thoáng cái quỳ xuống. Ngàn vạn đệ tử, trưởng lão của Nhất Nguyên Phái đều quỵ xuống, còn lại thái thượng trưởng lão vẫn đứng đó, bởi vì toàn bộ thái thượng trưởng lão đều là những người tham ngộ, lĩnh ngộ pháp tắc, khí tức liên miên, cũng không dễ dàng bị khí thế của Phương Hàn trấn áp quỵ xuống.



Thế nhưng Phương Hàn giận dữ ra oai, thanh thế lớn như vậy cũng khiến cho cao thủ Hư Tiên phải sợ hãi.



"Phương Hàn, ngươi muốn chết!"



Thái Hoàng Thiên một lần nữa tức giận, năm ngón tay chộp xuống, mỗi một ngón tay đều do tiên thuật tạo thành, quang mang chớp động, lập tức phá vỡ khí thế của Phương Hàn, công kích tới bản thể của hắn.



Phương Hàn lập tức đảo thân, thương mang lóe lên, mũi thương đối đầu với đại thủ.



"Thái Hoàng Thiên, sao ngươi phải tức giận như vậy? Tuy Vũ Hóa Môn ta đã xác nhập cùng Quần Tinh Môn thành Tạo Hóa Môn, thế nhưng vẫn còn là Tiên Đạo. Lần này tới tham gia Tiên Đạo đại hội cũng là do ngươi mời, nếu như ngươi trực tiếp động thủ, không khỏi làm trái với thân phận chủ nhà của ngươi, hơn nữa Nguyên Sơn Khâu trực tiếp đánh lén, bị Phương Hàn giết chết, chính là tài không bằng người, chúng ta không bằng bỏ qua chuyện này, thương lượng chuyện đại kiếp nạn, thế nào?"



Phong Bạch Vũ ở sau lưng Phương Hàn, đột nhiên động thủ, ngón tay như kiếm, một đạo kính quang bắn ra, vừa vặn bao lấy thân thể Phương Hàn, thân thể Phương Hàn biến thành hai người giống y như mình, mà ngay cả Liệu Nhật Kim Thương cũng biến thành hai, uy thế lập tức tăng lên rất nhiều.



"Hừ!" Trên đầu Thái Hoàng Thiên cư nhiên xuất hiện một đạo hư ảnh Tai Nạn Thiên Quân, cũng không biết là hắn tu luyện thế nào mà thành, hơi xoay tròn, một lần nữa công kích liền bao phủ hoàn toàn lấy thương ảnh của Phương Hàn, song phương va chạm, kình khí bắn ra tiêu diệt vô số thứ.



Một tay Phương Hàn nắm thương ảnh, tay còn lại trống trơn, gắt gao nhìn thẳng về phía Thái Hoàng Thiên.




"Hai mươi bốn thanh phi kiếm một nửa tuyệt phẩm đạo khí..."



"Giá trị này đã không cách nào đánh giá rồi."



"Thiên Đạo Pháp Vương ở Tu Chân đại thế giới bài danh trước trăm thương hội mới có thể miễn cưỡng lấy ra. Chớ nói chi là tặng người, cầm tới Phân Bảo Nham đấu giá, có thể bán được bao nhiên đan dược? Trên "triệu" Thuần Dương đan?"



"Tiểu tử này cư nhiên có nhiều bảo bối như vậy!" Trong ánh mắt của một vị nhân vật thần bí mà Thái Nhất Môn mời đến tỏa ra hào quang tham lam, kẻ thần bí này là một vị tăng nhân tuấn tú. Mặc một thân nguyệt sắc tăng bào, trên mặt có thêu rất nhiều nữ tính Bồ Tát. Cũng không biết có lai lịch gì, biểu hiện ra ngoài hắn chính là cao thủ Thiên Vị Cảnh. Thậm chí cũng không phải là Giới Vương Cảnh, nhưng bộ dáng lại rất thản nhiên.



Tất cả mọi người đều hoa mắt, Phương Hàn đột nhiên lại vẫy tay, hướng tới đám đệ tử mà Tiêu Phi mời tới: "Nơi này là "một triệu" Thuần Dương đan! Các ngươi mỗi người "một triệu" hảo hảo mà tu luyện. Nếu như tu vi không được đề thăng, vậy sao có thể làm được chấp pháp đệ tử? Đương nhiên ngoại trừ ban đan dược cho các ngươi, ta sẽ còn ban cho các ngươi phù lục của Hư Tiên nữa! Một người một đạo. Trấn áp vạn linh."



Trong lúc nói chuyện, Phương Hàn ban ra từng đạo phù lcuj, dung nhập vào thế giới trong cơ thể đám người, đồng thời còn ban cho mỗi người một kiện hoặc vài món thượng phẩm đạo khí.



Thoáng cái xuất thủ hào phóng như vậy quả thực làm cho ngàn vạn tán tu bên ngoài đều thiếu chút nữa bị hôn mê.



Mỗi người "một triệu" Thuần Dương đan! Phải biết rằng ngay cả cự đầu như Thái Nhất Môn, lượng đan dược tồn kho mới có hơn ba trăm "triệu"! Còn lại, tất cả tích súc của Quần Tinh Môn, Vũ Hóa Môn cũng chỉ có vài "triệu"! Nói cách khác Phương Hàn xuất thủ liền bỏ ra hẳn tích súc của một đại môn phái cự phách.



Ngàn vạn tán tu, vô số cao thủ đứng đầu tinh cầu ở bên ngoài há lại không nổi lòng hâm mộ, ghen tỵ?