Vĩnh Sinh
Chương 798 : Nghịch Thiên Đao Quyết
Ngày đăng: 04:13 22/04/20
"Thật sự là đáng tiếc, Thần Quân, Thần vương trong đám Thần tộc này có thể luyện thành bao nhiêu Thần Thông Quả, chân thần hạt giống?" Phương Hàn không khỏi thàm kêu đáng tiếc khi chứng kiến vô số Thần tộc héo rũ vẫn lạc bởi một quyền của Phong Bạch Vũ. Mỗi một đầu Thần Quân đối với hắn mà nói đều là tài phú, có thể tạo ra một đệ tử Thần Thông Bí Cảnh.
Nhưng mà hắn cũng cảm giác được Phong Bạch Vũ giết đám Thần tộc kia cũng không hề lãng phí.
Thần chi lực, chân thần hạt giống của đám Thần tộc kia trong nháy mắt bị Chư Thần Hoàng Hôn rút sạch, nhét vào trong Thiên Hoàng Kính, sau đó trải qua lưu chuyển của Thiên Hoàng Kính đều tiến nhập vào trong thân thể Phong Bạch Vũ, trong cơ thể Phong Bạch Vũ có phong ấn lực lượng cổ lão mạnh mẽ, lúc này cũng chậm rãi thức tỉnh.
Sau khi thoáng cái hàng phục Đại Trai Thần Tôn, Phong Bạch Vũ dường như thay đổi, loáng thoáng xuất hiện khí thế của đại nhân vật, đại nhân vật này cũng không phải cự đầu bình thường, mà là loại nhân vật từ thật lâu trước, sừng sững, đỉnh phong trong vũ trụ. Chỉ cần một ý niệm liền diễn hóa ra thiên địa.
"Đại uy Hoang Long!" Phương Hàn không dám chậm trễ, thân thể co rụt lại rồi bành trướng, thân thể Hồng Hoang Tổ Long khẽ chấn động, vô số Thiên Ma nổ tung, hàng tỉ Thiên Ma ngưng tụ thành Thần Ma cổ xưa lập tức giải thể, vô số thân thể Ma vương vỡ ra, thân thể một số Ma vương tu luyện đến Kim Đan Cảnh đều bị phá tan, vô số Kim Đan bay múa trên không trung, giống như ngàn vạn ngôi sao chói sáng trên bầu trời.
Hồng Hoang Tổ Long há miệng khẽ hấp, vô số Kim Đan bị hắn hút vào trong miệng, sau đó thân thể trầm xuống, trùng sát mà tiến.
"Sảng khoái, trọn vẹn nuốt được hơn năm ngàn viên Kim Đan."
Phương Hàn khẽ mở miệng đã hút được hơn năm ngàn viên Kim Đan, đều được phong ấn rồi cất giữ. Đạt tới cảnh giới hiện tại, cao thủ kim đan căn bản không thể tự bạo trước mặt hắn, ý niệm trong đầu còn chưa kịp phát đã bị gạt bỏ. Căn bản không có mảy may cơ hội đồng quy vu tận. Cho dù nhân vật Trường Sinh Bí Cảnh, Bất Tử Chi Thân cũng không có cơ hội tự bạo.
Nhanh chóng lao xuống, nếu tới muộn hậu quả sẽ cực kỳ nghiêm trọng."
Phong Bạch Vũ cầm trong tay Thiên Hoàng Kính chiếu xạ ra, Thiên Ma trong mảng huyết nhục hỗn loạn phía trước đều biến thành khói xanh. Hắn cũng bất chấp tất cả, không ngờ thi triển ra ánh sáng diệt thế trong Thiên Hoàng Kính, bị luồng sáng này chiếu tới sẽ bị thương tổn vĩnh viễn, biến thành tro bụi.
Người trẻ tuổi Thần tộc ban ra một đạo mệnh lệnh, bàn tay đặt trên đầu huyết y nhân thoáng cái tăng thêm lực lượng. Huyết y khí linh thống khổ rít gào, liều mạng giãy dụa. Trên mặt ô kim huyết kén xuất hiện rất nhiều vết rách.
"Dám xâm nhập vào đây, quả thực là tự chịu diệt vong. Thiêu thân lao đầu vào lửa."
Thần Tôn Chân Tiên Nghịch Tiên Thần Tôn cầm trong tay trường đao lên tiếng, vị Thần Tôn này trông thấy long trảo của Phương Hàn xé không gian lao tới, đột nhiên hắn hành động, đao quang nổ mạnh, từng mảnh bông tuyết ngân bạch sắc tràn ngập không trung, đao khí tung hoành.
Trong đao khí sáng như tuyết có vô số thi văn lưu chuyển, đao quang dao động, như khóc như ca. Trong ánh đao không có có một ti tà khí, cũng không có tư vị thống trị của Thần tộc, càng không có sắc thái sắc bén giết chóc của đao thuật, mà chỉ có nhiệt huyết, có thanh xuân, có mồ hôi, có phấn đấu.... Khích lệ vô số tình cảm con người, người trước ngã xuống, người sau tiến lên, đi lên con đường nghịch thiên.
Đây quả thực là một môn đao pháp thượng thừa trong thế giới võ học của Thần tộc.
Long trảo của Phương Hàn vừa tiếp xúc với đao mang cũng cảm giác được nhiệt huyết toàn thân sôi trào, có một loại cảm giác bị đao pháp khống chế.
"Phương Hàn, đây là Nghịch Thiên Đao Quyết, đao pháp giống như sử thi, ngàn vạn lần phải cẩn thận, không thể để đao ý xâm lấn, tuy ngươi không việc gì, thế nhưng rất có thể sẽ khiến đám người của Lục Đại Tiên Đạo, năm đại Ma Tông, rất nhiều Thiên Ma bị kích phát mà bạo tẩu, sinh ra náo động, càng không thể vãn hồi."
Bên tai Phương Hàn truyền tới thanh âm của Phong Bạch Vũ, Thiên Hoàng Kính của Thiên Hoàng Kính chiếu rọi, khiến cho rất nhiều nguyên khí trong thân thể Phương Hàn một lần nữa định trụ.
"Lợi hại vậy?" Phương Hàn chấn động, cũng ngưng luyện tinh thần, trí tuệ sáng rực, há miệng nhổ ra, Luân Hồi Chi Bàn xoay tròn chui vào trong đao mang.