Vĩnh Sinh

Chương 895 : Hỗn độn chi tử

Ngày đăng: 04:14 22/04/20


Uy thế lúc này của Phương Hàn có thể nói là như mặt trời ban trưa. Đánh chết Mục Dã Thương Mang, luyện hóa toàn bộ huyết khí, tinh huyết, tiên đạo pháp tắc của hắn, hơn thế nữa còn đoạt được cả Chủ Tể Thánh Pháp và Tài Quyết Thất Thức hoàn chỉnh, pháp lực đã khó bề tưởng tượng, cho dù là huyền tiên trong truyền thuyết cũng không làm gì được hắn.



Tu vi Mục Dã Thương Mang đã lĩnh ngộ ý cảnh Huyền Chi Hựu Huyền, đã là vô hạn tiếp huyền tiên.



Phương Hàn triệt để luyện hóa, thì ý cảnh Huyền Chi Hựu Huyền cũng phải đạt đến. Ý cảnh như vậy cùng với pháp lực của hắn khi vận chuyển càng thêm thâm ảo, diệu kì.



Dưới tình huống như thế này, không ai nguyện ý đối nghịch với hắn. Cho dù là sứ giả thiên giới cũng chỉ còn cách trốn sâu trong đám cao thủ Trung Ương đại thế giới.



Thế nhưng, vẫn có người không phục, muốn tiến ra khiêu chiến.



"Ai? Kẻ nào dám không phục ta, bắt ta dừng tay, nói ta quá lắm. Ta muốn xem, là ai có lá gan lớn như vậy. Không muốn sống nữa sao? Muốn bị tru diệt cửu tộc sao?"



Ánh mắt Phương Hàn lạnh lẽo, nhìn về phía phát ra thanh âm. Không ngờ là Thần Châu Môn, môn phái cổ xưa thần bí nhất.



Đại thuyền cổ xưa của Thần Châu Môn huyền phù trên Minh Thổ, từng luồng khí tức thần bí tràn ngập, tựa như là kẻ không được phép trêu trọc. Môn phái thần bì này, thậm chí tính trên Trung Ương đại thế giới, mỗi người đều là thiên tài, có thể khiêu chiến đối thủ hơn cảnh giới. Tỷ như là thần thông bí cảnh kim đan có thể chiến thắng thiên địa pháp tướng chín tầng, ngang với Phương Hàn khi xưa.



Đại thuyền này, chính là niết bàn, mang theo mơ ước.



Phương Hàn khi nhìn đến đại thuyền, ý cảnh mơ ước tung hoành bùng lên.



"Bỉ Ngạn Thuyền, trung phẩm tiên khí… Trong đó ẩn chứa Bỉ Ngạn Chính Pháp, do chín mươi chín loại tam thiên đại đạo, năm ngàn sáu trăm loại thượng cổ vô thượng thần thông, bảy vạn loại đạo pháp kinh văn, mười vạn loại tiên giới kinh văn, thần tộc văn tự, phật tộc văn tự, long tộc văn tự, phượng tộc văn tự… cấu thành!"



Ánh mắt hơi chiếu đến đại thuyền, Chu Thiên Nghi liền điên cuồng vận chuyển, thôi diễn, cùng lúc, Thiên Mệnh Cầu cũng vận chuyển suy tính, lấy nguyên khí thuần dương không ngừng thiêu đốt, ghi nhớ.



Nguyên khí thuần dương của Phương Hàn hiện tại, đã có thể nói là nhiều vô kể. Bởi lẽ rằng hắn đã đạt đến cảnh giới thiên tiên, triệt để phát huy ra toàn bộ công năng của Hoang Thần Chi Thi, mỗi một khoảng khắc, đều có từng biển nguyên khí thuần dương cuồn cuộn rót xuống.



Hắn tùy tiện hô hấp một cái, liền tương đương với hơn trăm tên thiên tiên khổ tu cung cấp. Đây chính là năng lực thổ nạp của hắn. Còn Hoang Thần Chi Thi còn lợi hại hơn, gần như tương đương với mấy trăm tên thiên tiên thổ nạp.



Cho nên, vô luận là chuyển sang pháp bảo nào, đều vận dụng rất thuần thục, không có nửa điểm khó khăn.



Càng lợi hại chính là, trong không gian của Hoang Thần Chi Thi, sau khi hắn tiến vào cảnh giới thiên tiên, nguyên thủy khí cũng bắt đầu chậm rãi tràn ra ngoài, cung cấp cho hắn tu luyện, hơn nữa còn thôi động tiên khí giúp hắn.



Thôi động tiên khí, hiệu quả của nguyên khí thuần dương không quá rõ ràng, mà cần phải có nguyên thủy khí để thôi động.



Không có nguyên thủy khí, thiên tiên cũng vô pháp tu luyện thành thần tiên.



Một tí đạo môn cổ xưa, sỡ dĩ có đại nhân vật từ thiên tiên tu luyện thành thần tiên, cũng là vì âm thầm thu nạp nguyên thủy khí mà thiên giới ban cho. Tựa như là Mục Dã Thương Mang mang huyết mạch của Chiến Vương Thiên Quân, có thể câu thông được với gia tộc Mục Dã trên thiên giới, khiến cho gia tộc này trên thiên giới thông qua con đường bí mật, thu lấy nguyên thủy khí vào bản thân.



Hiện tại mặc dù Phương Hàn chiếm được toàn bộ huyết mạch của Mục Dã Thương Mang nhưng lại không có khả năng câu thông với gia tộc Mục Dã trên thiên giới, để họ ban cho nguyên thủy khí xuống.



Có điều thái cực thì hắn vẫn có thể hấp thu được.



"Phương Hàn, hành động của ngươi, thực sự quá mức kiêu ngạo và quá phận. Thần Châu Môn ta, tuy rằng không bao giờ để ý đến thế sự, nhưng thực sự nhìn ngươi xúc phạm ma đạo như vậy rất không vừa mắt. Ngươi so với thần tộc càng quá phận, càng cay nghiệt hơn, là cục thịt thối rữa của Huyền Hoàng đại thế giới. Phải trừ bỏ cục thịt ấy đi, thì đại kiếp thần tộc lần này chúng ta mới có thể bình yên vượt qua được!"



Trên đại thuyền cổ xưa của Thần Châu Môn, một giọng nói chợt truyền ra, là nam không phải nam, mà nữ cũng không phải nữ.




"Hỗn Độn chi tử! Lại là Hỗn Độn chi tử!"



"Nghe đồn tại hơn mười vạn năm trước, Hỗn Độn Thiên Quân bảo tàng xuất thế, vô số cao thủ, thậm chí còn có thần tộc tiến đến cướp đoạt, trận chiến bảo tàng này, liên lụy trăm ngàn tòa tinh vực, vô số đạo môn cổ lão, thậm chí còn có tiên giới tiên nhân, cuối cùng để cho một người trẻ tuổi có đại khí vận cướp đi. Người trẻ tuổi cướp được bảo tàng kia, đã được xưng là Hỗn Độn chi tử, không thể tưởng được lại là người của Thần Châu môn".



"Đúng vậy, cuộc chiến cướp lấy bảo tàng Hỗn Độn Thiên Quân nọ, thần tộc tựu cướp được một ít thượng phẩm đạo khí mà thôi".



"Cái Hỗn Độn chi tử này, thật so với Mục Dã Thương Mang càng lợi hại hơn, khó trách cũng chỉ có hắn có thể ngăn cản được hung uy của Phương Hàn. Người này khi cướp lấy bảo tàng Hỗn Độn Thiên Quân, vẫn là một tiểu nhân vật, nhưng mà chiếm được toàn bộ truyền thừa của vị Thiên Quân này, tất cả bảo tàng đều làm của riêng…"



Tất cả mọi người, tựa như cũng nhận ra người trẻ tuổi này là lai lịch thế nào.



Phương Hàn trong lòng khẽ động, hắn nguyên tìm được một cây Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm, thượng phẩm đạo khí. Uy lực vô cùng, truyền thuyết là thần tộc chiếm được bảo tàng Hỗn Độn Thiên Quân. Hiện tại xem ra lại là đồ thừa.



Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm, ở trong bảo tàng Hỗn Độn Thiên Quân, không biết có bao nhiêu vạn cây, bố trí thành đại trận. Cũng giống với Trọng Hoa Thiên Cổ. Hiện tại người này, mới là chân chính chiếm được truyền thừa bảo tàng Hỗn Độn Thiên Quân.



"Thần Châu môn, thật thần bí!! Thu nạp thiên tài, ngay cả loại cường giả có đại khí vận tuyệt thế như Hỗn Độn chi tử này, cũng thu nạp vào trong môn phái được. Môn phái này, rốt cuộc là địa vị gì?"



"Thiên giới sứ giả, ngươi là từ Thiên giới hàng lâm xuống, có biết lai lịch của Thần Châu môn này không?"



Ở chỗ sau trong phạm vi thế lực hạch tâm của Trung ương địa thế giới, một vị thần tiên cao thủ gia tộc Mục Dã đối với Thiên giới sứ giải dò hỏi.



"Không biết, ta chỉ biết rằng, Thiên giới cũng có cổ lão Thần Châu môn, thế lực rất lớn, thuộc về một trong môn phái hàng đầu thần bí của Thiên giới, gần đây không xuất thế, Thiên giới Thần Châu Tịnh thổ, là an bình nhất, là cổ lão cấm địa, ngay cả loại tồn tại vô địch như Thánh Tiên, Chí Tiên này cũng không thể tự ý xâm nhập. Thiên giới có vô số tuyệt thế thiên tài, cũng đều được thu vào trong đó" Thiên giứi sứ giải hai mắt phóng xạ ra ánh sáng chói lọi: "Hỗn Độn chi tử, vị tuyệt thế thiên tài này, tại Tiên bảng Tiên giới cũng có tên hắn, ta cho là hắn đã phi thăng, không thể tưởng được, còn ở lại nhân gian, cũng là lần này hắn lại muốn trong thần tộc đại kiếp, lãnh tụ quần hùng, tìm được càng nhiều công lao, sau đó phi thăng thiên giới, sẽ làm nhân vật tuyệt thế, chứ không chịu làm hạng người bình thường".



"Cái Hỗn Độn chi tử này, năm đó thân phận tiểu nhân vật, cướp lấy bảo tàng của Hỗn Đọn Thiên Quân, chấn động một thời, danh tiếng muôn đời. Nhất định có thể đủ ngăn cản hung uy của Phương Hàn,đánh chết kẻ này, hơn nữa trong Thần Châu môn, nhân vật giống như vậy, cũng không chỉ hắn một cái. Thần Châu môn, quả nhiên vô địch!"



"Thần Châu vô địch!"



"Thần Châu vô địch!"



Vố số ngừoi đều nghị luận, đột nhiên không biết là từ thế lực nào, hô lên khẩu hiệu bốn chữ này, lập tức trong đó, vô số thanh âm, liên tiếp, hô lên khẩu hiệu Thần Châu vô địch, khí thế vang vọng thiên địa, một số thế lực đầu phục Phương Hàn, đều hai mặt nhìn nhau, trong lòng kinh hãi.



Hừ!



Phương Hàn đối mặt toàn trường khí thế chuyển đổi, đột nhiên phát ra một tiếng hừ lạnh! Như sấp sét giữa trời ngang, lôi đình phát ra từ vũ trụ. Lập tức tựu đánh tan thanh âm Thần Châu vô địch.



Ánh mắt của hắn, bắn phá tới đâu, cao thủ thế lực ở đó đều cảm giác được đầu ngứa, tựa như muốn bị tay hắn bóp nát vậy, người người đều như ve mùa đông, im lặng không nói một tiêng nào.



"Phương Hàn, người rất uy phong. Ta xem người đã lâu" Hỗn Độn chi tử đứng ở trên đại thuyền Bỉ Ngận cổ lão, "Đừng tưởng rằng người chiến thắng Mục Dã Thương Mang, là có thể hoành tráng một phương, thật muốn làm minh chủ của thiên địa vũ trụ, hàng tỉ môn phái, tam thiên đại thế giới. Nhiều nhất, ngươi chỉ là một thứ tôm tép nhãi nhép mà thôi".



"Mục Dã Thương Mang cũng nói ta là một tiểu nhân vật" Phương Hàn không chút nào tức giận: "Kết quả của hắn, người cũng thấy đấy. Người hiện tại, cũng giống như hắn, kết cuộc cũng như vậy, ta nhìn thấy vận mạng của ngươi, ngươi một câu nói kia nói ra, đã nhất định không có tương lai".



"Ta nói rồi, Mục Dã Vương Thương Mang chỉ là một hậu đại huyết mạch Thiên Quân mỏng manh mà thôi, mà ta là Hỗn Độn chi tử, ở trong bảo tàng Hỗn Độn Thiên Quân, chiếm được thay đổi thoát thai hoán cốt, ta hiện tại chẳng khác nào là con của Hỗn Độn Thiên Quân. Sự cao quý của ta, không phải người đủ khả năng giải thích. Thành tựu của ta, cũng không phải người đủ khả năng nhìn lên" Hỗn Độn chi tủ cười nhẹ một tiếng, hay tay chắp sau lưng, "Ta sở dĩ chờ người kiêu ngạo quá mức, mới đi ra ngăn lại người, chính là cho người điên cuồng mộ hồi. Người càng điên cuồng, thì càng cách diệt vong không xa. Chí bảo trên người của ngươi, Bát Bộ Phù Đồ, còn có Tam Thập Tam Thiên chí bảo khinh nhờn tạo hóa, ta cũng không thấy có gì là lạ. Ta sau khi bắt sống ngươi, sẽ đem những vật này đều đưa vào Thiên giới, để cho thiên giới đối với những hành vi mà người đã làm ra mà đưa ra sự trừng phạt cuối cùng. Cho nên người hiện tại cũng không lo lắng mình sẽ chết, bởi vì ta sẽ không giết chết ngươi, chỉ có bắt sống người. Thật ra nhận vật như người, khó mà gặp được một người, sau khi bắt sống ngươi, đùa bỡn mệnh vận của ngươi, càng có một loại đặc biệt thú vị".



Hỗn Độn chi tử ánh mắt nhìn Phương Hàn, thật giống như đang thưởng thức một con cá trong chậu, một con chim trong lồng