Vĩnh Sinh

Chương 943 : Thiên tài Vũ Hóa Mông

Ngày đăng: 04:14 22/04/20


"Độc Ma thiên hạ!"



Tu vi của hắn là Huyền Tiên, độc thuật xuất thần nhập hóa, một thân độc công tham ngộ tạo hóa, nếu như trong thế tục, chỉ sợ có thể diệt sạch sinh linh của một đại thế giới.



Tại Thiên giới, độc công của hắn có thể phát huy ra uy lực lớn nhất.



Không hề cố kỵ ra tay với Phương Hàn.



Trong độc khí có vô số phù chú tàn nhẫn, huyết tinh, ác độc, còn có pháp tắc ăn mòn vạn vật. Độc công vừa ra, thiên địa đều vong. Độc công chính là một môn thần thông mà hắn tự ngạo nhất, rất nhiều Huyền Tiên cùng cảnh giới nghe thấy độc công của hắn đều sợ mất mật. Hiện tại Phương Hàn cư nhiên lại dám khiêu chiến với độc công của hắn, thật sự khiến hắn phẫn nộ không thể kiềm chế.



Đối mặt với kịch độc chi khí ùn ùn kéo đến, Phương Hàn há miệng, vô số vòng xoáy xuất hiện, cư nhiên thoáng cái nuốt những đoàn kịch độc này vào, đều được hút vào trong cơ thể.



Kịch độc cuồn cuộn ăn mòn hết thảy, ngay cả pháp tắc Huyền Tiên cũng không thể chịu được, thế nhưng khi vừa tiến vào thân thể Phương Hàn, đám kịch độc chi khí này cảm nhận được pháp tắc Kim Tiên, lập tức liền phục tùng, từng đầu từng đầu Kịch Độc Ma Vương phát ra tiếng kêu thảm thiết, triệt để bị luyện hóa dung nhập vào phù văn của Đại Kịch Độc Thuật.



"Không có khả năng, làm sao có thể dễ dàng hóa giải kịch độc của ta, sau đó thôn phệ xuống như thế, nếu là Huyền Tiên sẽ không thể nào hóa giải được kịch độc của ta."



Ánh mắt của Độc Thủ Dược Vương Kỷ Phong trợn tròn, tròng mắt thiếu chút nữa rớt ra.



"Hư không vạn huyễn, đại độc cổ xưa."



Phương Hàn động thủ, trong nháy mắt triển khai phản kích, Đại Kịch Độc Thuật cùng ngàn vạn loại thần thông kịch độc ngưng tụ thành một mảnh ảo ảnh kịch độc, trong ảo ảnh, rồng, cá, sơn thủy, thiên đường, địa ngục, đủ mọi loại kịch độc sắc thái rực rỡ được tạo thành, giống như thật lại giống như tự huyễn bao phủ khắp nơi.



Đây là tuyệt học của Dược Thần Cốc "Hư Không Vạn Huyễn Cổ Độc".



Phương Hàn giết thiếu chủ của Dược Thần Cốc, cùng rất nhiều cao thủ, đều nhất nhất luyện hóa, tự nhiên chiếm được bí tịch của Dược Thần Cốc, còn có rất nhiều pháp môn tu luyện thần thông.
"Thương công tử? Thương công tử nào?" Phương Hàn hỏi.



"Thương công tử chính là sứ giả Thiên Đình buông xuống, thiên tài tuyệt thế của đại phái Vũ Hóa Môn Trung Châu vương giả, lần này tới Mang Sơn là vì Thiên Đình mời chào thiên binh thiên tướng, cùng tác chiến với đám Thần tộc, Phật giới, Long giới, Ma giới tại hạ giới." Lại có một đầu Thần Tiên thân thể nhỏ gầy bước lên.



"Mở tiệc chiêu đãi ta? Cũng tốt, trên người của hưans có Thánh Linh Chi Huyết, hơn nữa ta muốn xem tuyệt thế thiên tài của Vũ Hóa Môn này rốt cuộc lợi hại tới trình độ này?" Trong lòng Phương Hàn lóe lên rất nhiều ý niệm, đột nhiên nhoẻn cười nói: "Thịnh tình không thể chối từ, ta tự nhiên sẽ đi dự tiệc, cư vị dẫn đường đi."



"Được! Xin theo chúng ta."



Hơn mười vệ đội Thần Tiên dẫn trước thoáng cái bay lên, chỉ chốc lát sau đã bay tới đỉnh tháp cao vút, cả tòa tháp bao la hùng vĩ có xu thế chống cả trời xanh.



Phương Hàn tự nhiên đi theo phía sau, tiến vào trong bảo tháp, tầng một, tầng hai...Tầng mười...tầng một trăm...Trong bảo tháp không có biết bao nhiêu ngàn vạn tầng, rất nhiều không gian song song, tầng cao nhất có vô số khí tức cường đại vãng lai qua lại như con thoi.



Dưới sự dẫn đường của đám người Thần Tiên, Phương Hàn liền đi tới tầng cao nhất của bảo tháp, thoáng cái xuất hiện một điện phủ thật lớn, trong điện phủ có thật nhiều vương tọa đặt song song, toàn bộ đều là đám cao thủ ngồi trên đó, đang thoải mái chè chén.



Đều là đại nhân vật của trăm ngàn môn phái Mang Cổ Minh, cường giả hùng bá một phương.



Trong đó đại đa số đều có tu vi Huyền Tiên!



Ở thế tục, cho dù Thần tộc cùng Thiên giới đại chiến, Phương Hàn cũng không được chứng kiến nhiều Huyền Tiên tụ tập tại cùng một nơi như vậy, xem ra thế tục mặc dù lớn, nhưng so với Thiên giới, thật sự chính là ếch ngồi đáy giếng.



Khi Phương Hàn tiến vào, rất nhiều Huyền Tiên đều đưa ánh mắt phóng trên người hắn, tựa hồ muốn nìn thấu hết thảy.



Nhưng mà Phương Hàn lại nhìn về phía thủ tọa trung ương, nơi tụ tập thật nhiều ánh sáng, nơi đó có một người trẻ tuổi