Vĩnh Sinh
Chương 946 : Các ngươi xong rồi!
Ngày đăng: 04:14 22/04/20
"Không thành vấn đề, Thương công tử muốn thay Thiên Đình trưng binh, cao thủ cấp bậc Thiên Tiên không dám nói, thế nhưng Hư Tiên Chân Tiên lại rất nhiều, cả Mang Sơn chúng ta có mấy ngàn môn phái tu đạo, mỗi môn phái tu đạo ít thì có trên trăm Hư Tiên Chân Tiên, nhiều thì có tới mấy ngàn, thậm chí hơn vạn, về phần đám nô lệ Hỗn Động, Giới Vương, Thiên Vị, Tạo Vật, càng không biết có bao nhiêu, Thương công tử muốn bao nhiêu, ta sẽ an bài cho ngài từng ấy người."
Mạnh Hải Đình âm lãnh cười nói: "Nhưng mà, ta chỉ có thể điều động đệ tử bổn môn, đệ tử môn phái khác lại không dễ làm. Dù sao đầu nhập vào đại quân của Thiên Đình tác chiến cùng Thần tộc là việc làm khổ sai, không có môn phái nào hi vọng đệ tử của mình đi tới đó."
"Từ Hư Tiên Trường Sinh cửu trọng trở xuống là nô lệ, không cần nói, đám người này không có bất kỳ tác dụng nào. Muốn đầu nhập vào đại quân Thiên giới ít nhất đều phải là Hư Tiên." Thương Tử Lạc phất phất tay: "Về phần đệ tử môn phái khác, ta đây là lần đầu tiên tới Mang Sơn, phát hiện môn phái tu đạo quả thật là nhiều, cả Mang Sơn chỉ có ba nghìn sáu trăm tỷ dặm, có mấy vạn linh mạch, nhiều môn phái tu đạo chia cắt như vậy sẽ khiến tài nguyên phân tán, các ngươi cũng nên chỉnh hợp một chút. Tổng hợp tài nguyên lại, lúc đó mới có thể tạo ra cao thủ."
"Công tử nói chí phải!"
Nghe thấy Thương Tử Lạc nói như vậy, ánh mắt đám lão tổ tông Huyền Tiên của vài đại môn phái đều sáng ngời, bọn họ đã nghe ra ý tứ của Thương Tử Lạc, là để bọn họ đi tiêu diệt các môn phái các, cướp lấy linh mạch. Mà đệ tử của những môn phái bị diệt kia đều trở thành tù binh, sung vào trong đại quân của Thiên Đình.
Lập tức đám lão tổ tông Huyền Tiên của những môn phái có mặt tại đây bắt đầu thương lượng, sau khi rời yến tiệc trở về, làm sao tiêu diệt được một số môn phái tiểu nhược, cướp lấy căn cơ, thu lấy kinh mạch cùng bảo tàng tích súc của bọn họ.
Ánh mắt Mạnh Hải Đình cùng vài lão tổ tông của các môn phái lập lòe hung quang, chăm chú nhìn về phía Trần Yến, hiển nhiên là đang có chủ ý với Huyền Trọng Phái.
Huyền Trọng Phái không lớn không nhỏ, cũng có một chút tài nguyên, tự nhiên bị người coi là thịt trong miệng.
Trần Yến cảm thấy ánh mắt của đám người này không có hảo ý, dọa khiến sắc mặt của nàng tái nhợt, nhìn Phương Hàn
Nhưng mà bây giờ nàng hơi có chút thất vọng về Phương Hàn, bởi vì hắn lại trở thành khúm núm, cư nhiên ký kết khế ước với Thương Tử Lạc, làm người hầu của đối phương, khiến Phương Hàn vô địch trong nội tâm nàng tan vỡ.
Đúng lúc này Thương Tử Lạc đột nhiên vỗ vỗ tay làm thủ thế, khí thế mãnh liệt như thủy triều cuồn cuộn mà đến, truyền về phía đại sảnh, một số lão tổ tông Huyền Tiên đều cảm thấy uy hiếp thật lớn, thân thể căng thẳng ngồi trên vương tọa, sau đó người người đều đứng thẳng lên.
Đây là uy thế của "Bán Kim Tiên đại năng".
Bọn họ biết Phương Hàn là Huyền Tiên, cao thủ cấp bậc Huyền Tiên đều có tôn nghiêm, ít nhất bọn họ còn chưa quỳ qua người nào cả. Hiện tại chứng kiến một cao thủ bị tra tấn, vũ nhục tôn nghiêm của hắn, trong lòng cũng hết sức hưng phấn.
Trần Yến đỏ bừng mặt, thậm chí còn có ý nghĩ muốn liều mạng, thế nhưng nàng rất rõ, chính mình nếu liều mạng cũng không có tác dụng gì, chỉ trong nháy mắt sẽ bị đám cao thủ này biến thành tro bụi.
"Liều mạng!" Nhưng mà nhiệt huyết dâng trào, nàng chuẩn bị bước lên.
Thế nhưng trên vai của nàng bỗng xuất hiện một bàn tay đè xuống, khiến cho nàng không cách nào nhúc nhích. Nàng cả kinh, lại thấy mang trên mặt Phương Hàn mang theo nụ cười thản nhiên, tựa hồ hết thảy đều ở trong lòng bàn tay hắn vậy.
"Không có chuyện gì, ngươi không nên xuất thủ, hôm nay cả Mang Sơn nhất định sẽ có cảnh máu chảy thành sông." Phương Hàn vỗ vỗ vai nàng: "Ngày hôm nay qua đi, ngươi sẽ chấp chưởng Huyền Trọng Phái, cả linh mạch của Mang Sơn đều là của Huyền Trọng Phái ngươi."
Sau đó Phương Hàn lại dùng thanh âm rất nhỏ, tự nhủ: "Không thể tưởng được, ta tới Thiên giới, lần đầu tiên lập uy cư nhiên lại giết chết đệ tử của Vũ Hóa Môn. Chuyện này phải nói thế nào đây?"
Trong lúc nói chuyện, thân hình hắn chấn động, khí tức cả người như nước chảy, uy nghiêm của sát phạt quyết đoán từ trên thân thể xông ra, phong hoa tuyệt đại giống như Thiên Quân cái thế.
Đây là khí tức mà hắn giết chóc ở trong thế tục, giống như núi thây biển máu, thân trải vạn chiến, khắp nơi vô địch, không biết diệt sát bao nhiêu nhân vật cường đại, uy nghiêm tự nhiên tu dưỡng mà thành.
Trong một sát na, hắn thay đổi trở thành một người khác.
Đang lúc trong ánh mắt mọi người hiện lên vẻ vô cùng khiếp sợ, hắn đã đi về phía Thương Tử Lạc.
"Các ngươi xong rồi, có biết không? Toàn bộ các ngươi đều xong rồi." Thanh âm của Phương Hàn giống như thần chết vang lên