Vĩnh Sinh

Chương 97 : Băng Phách Thần Lôi

Ngày đăng: 04:06 22/04/20


"Phương Hàn, ta xin chúc mừng huynh đã đột phá Thần Thông Bí Cảnh, từ nay về sau có thể tiêu diêu tự tại, tiền đồ sáng lạng. Lần này chỉ cần huynh thắng được ta thì sẽ có được Âm Dương Vạn Thọ Đan, thuần dương pháp bảo Kim Quang Liệt Hỏa Kính, thực lực sẽ càng mạnh mẽ hơn."



Nữ tử áo vàng đang đứng trên đài chính là Long Huyên, người liên tiếp xếp hạng nhất trên Sơn Hà Bảng. Nàng nhìn Phương Hàn cười nói nhẹ nhàng, tựa hồ không hề chút khẩn trương.



"Ha? Long sư muội còn muốn cùng ta động thủ sao? Thực lực của ta muội cũng đã thấy qua, chỉ sợ là không có phần thắng a." Phương Hàn có chút sững sờ, hắn không ngờ rằng Long Huyên lại muốn đấu với hắn, nhìn dáng vẻ của nàng thì không có vẻ là sẽ chủ động nhận thua. Xem ra nàng nếu không phải là một người kiên cường thì hẳn còn có thủ đoạn nào khác.



Dựa theo đạo lý thì đáng lẽ Phương Hàn phải gọi Long Uyên là sư tỷ mới đúng, nhưng mà hắn tu thành thần thông thì liền trở thành sư huynh. Vũ Hóa Môn cũng là dựa vào tu vi cao thấp mà phân sư huynh, sư đệ. Nếu không để một cao thủ Thần Thông Bí Cảnh gọi Long Huyên là sư tỷ thì bản thân nàng cũng không dám tiếp nhận.



"Pháp lực Phương Hàn huynh sung mãn, vận dụng xảo diệu, hiển nhiên là đã sớm bước vào Thần Thông Bí Cảnh. Diệp Nam Thiên có La Sinh Môn cùng Bát Hoang Thần Kiếm mà vẫn không phải là đối thủ của huynh. Bình thường thì ta cũng tự biết khó mà lui bất quá ta nhất định phải lấy được Âm Dương Vạn Thọ Đan, bởi vì hiện tu vi của ta đã đến cực hạn, chỉ còn một bước cuối cùng, ngưng tụ tinh thần, thuế biến thành pháp lực. Dùng Âm Dương Vạn Thọ Đan có thể giúp ta lập tức đột phá Thần Thông Bí Cảnh, nếu không thì còn phải khổ tu, tích ũy thêm ba năm, năm năm nữa."



Đạo y màu vàng của Long Huyên phất phơ, nói chuyện với thái độ bĩnh tĩnh, thân thiện, âm thanh êm ái, nhẹ như tiếng suối chảy, làm cho nội tâm của người nghe cảm thấy nhẹ nhàng, thoải mái.



"Rất là tự tin! Có thể nói bản thân trong vòng ba đến năm năm có thể đột phá Thần Thông Bí Cảnh thì quả thật không đơn giản a!" Phương Hàn nghe lời nàng nói thì biết rằng Long Huyên không phải đơn giản, bởi vì nàng đã biết rõ bản thân chỉ thiếu một phần tích lũy nguyên khí đủ cường đại là có thể đột phá.



Nếu như đổi lại là Diệp Nam Thiên thì chắc chắn không dám nói như vậy.



Loại người như thế này, tâm tình, tư duy, kinh nghiệm đều đã ngang ngửa với cao thủ Thần Thông Bí Cảnh, chỉ còn thiếu nguyên khí đủ để bổ sung cho tinh thần, giúp tinh thần thuế biến thành pháp lực.
"Cầm nã!" Hắn vận chút pháp lực, thân thể di động với tốc độ cao, trên võ đài đâu đâu cũng có huyễn ảnh của hắn, thoáng cai đã tránh thoát nhát chém của Hàn Ly Kiếm, đồng thời pháp lực ngưng tụ thành một bàn tay lớn, chộp về phía Long Huyên.



Muốn nhanh chóng bắt được Long Huyên, bức bách nàng nhận thua kết thúc trận đấu, lấy được Âm Dương Vạn Thọ Đan cùng Kim Quang Liệt Diễm Kính.



Dù sao Long Huyên tuy lợi hại nhưng Hàn Ly Kiếm cũng không thể so với La Sinh Môn, Phương Hàn ứng phó cũng không tốn quá nhiều sức. Về phần Long Huyên, bản thân nàng chưa có thần thông, tinh thần vẫn chưa chuyển hóa thành pháp lực, chỉ bằng vào tu vi của thân thể thì uy lực của phi kiếm cũng chỉ có hạn.



Nào ngờ, khi thấy Phương Hàn đánh ra một bàn tay lớn chộp về phía mình, trên mặt Long Huyên lại xuất hiện một nụ cười mỉm, "Hàn Ly Long Hồn, Băng Phách Thần Lôi!"



Phanh!



Tốc độ Hàn Ly Kiếm lại tăng lên, long hồn trên thân kiếm trở nên rõ ràng, há miệng phun ra một quang cầu màu trắng lớn bằng quả trứng gà. Khi quả quả bóng va chạm vơi pháp lực của Phương Hàn thì đột nhiên nổ mạnh, khí lưu xung quanh liền rối loạn.



Ca sát ca sát ca sát!



Vô số âm thanh nứt gãy của băng vang lên, bàn tay lớn hình thành từ pháp lực của Phương Hàn bị đánh vỡ nát, bông tuyết đầy trời hợp lại tạo thành một khối băng, vây lấy Phương Hàn ở bên trong.