Vĩnh Sinh
Chương 975 : Rất nhiều thiên tài
Ngày đăng: 04:14 22/04/20
"Trường Bình tôn giả, năm đó ngài cùng cha ta, còn có các vi tiền bối truy sát một phương Hoàn Vũ Lục Quái, chính khí lẫm nhiên, trực tiếp dùng Hạo Nhiên thần cương đánh gục hai đầu lão quái trong đó, cách đối nhân xử thế của ngài chúng ta cũng đã được biết rõ, tuyệt đối sẽ không bởi vì quan hệ mà phá hư quy củ của Vũ Hóa Môn. Làm như thế nào thì sẽ làm thế đó. Lần này tới khảo hạch đều là thiên tài, mỗi người đều có tài hoa hơn người, tu vi cao thâm, thế nhưng ta cũng tịnh không để ý."
Trong rất nhiều bán Kim Tiên tới tham gia khảo hạch, một người trẻ tuổi không ngờ trực tiếp mở miệng đáp lại Trường Bình tôn giả.
Có thể trực tiếp không để ý tới quy củ, tiếp lời, hiển nhiên là người rất quen thuộc với Trường Bình tôn giả.
"Vị này chính là thiếu chủ của Cổ gia, tên là Cổ Tốn, nhà hắn có giao thiệp với Trường Bình tôn giả, năm đó Hoàn Vũ Lục Quái thành lập tà giáo đối kháng với Thiên Đình, làm loạn tại rất nhiều đại châu, cha của hắn là Cổ Tông cùng Trường Bình tôn giả, liên hợp với mấy vị đại nhân vật Kim Tiên tiếng tăm lừng lẫy khác chém giết một phen thảm liệt, rốt cuộc cũng tiêu diệt được Hoàn Vũ Lục Quái, nhưng mấy nhân vật Kim Tiên lại bị đám tà giáo sắp chết phản kích giết chết, cuối cùng chỉ còn lại Cổ Tông cùng Trường Bình tôn giả còn sống, cho nên cha hắn mới kết thành sinh tử chi giao với Trường Bình tôn giả."
"Bởi như vậy hắn có thể hoàn toàn thông qua khảo hạch sao?"
"Cũng chưa chắc, trước mắt bao người, Trường Bình tôn giả chẳng lẽ có thể vì việc tư làm trái luật? Mỗi lần Vũ Hóa Môn tuyển mười chân truyền đệ tử. Lần này chúng ta tổng cộng tới hơn một ngàn bán Kim Tiên đại năng, mà trong số này có ai không phải là hùng tài đại lược? Uy chấn Càn Khôn? Đến lúc đó ta sẽ đích thân đánh bại hắn. Để hắn rớt đài luôn."
Một nam tử liên tục cười lạnh.
"Cho rằng có quan hệ là có thể tiến vào Vũ Hóa Môn, thật sự là buồn cười."
Thiếu chủ Tiết Liệt của Tiết gia từ trong kiệu đi ra, bàn tay lại vuốt ve ngọc bội, ánh mắt mang theo vẻ trào phúng nhìn toàn trường.
"Hừ! Châm biếm ta! Tới lúc tỷ thí ta sẽ cho nguyên một đám các ngươi chết không có chỗ chôn! Ngày mai gia tộc của các ngươi sẽ tới Vũ Hóa Môn nhặt xác các ngươi mà về."
Nghe thấy lời bàn tán trào phúng, Cổ Tốn mạnh mẽ quay người lại, nhìn tới vị cao thủ thiếu chủ phát ra lời trào phúng, trong ánh mắt lóe lên sát khí không che dấu chút nào.
"Ta sẽ chờ."
"Nhìn xem ai chết, khi giao thủ, ngươi căn bản không sống quá một sát na đâu."
"Khiến thi thể của ngươi cũng không còn, sẽ bị ta trực tiếp tế luyện thành pháp bảo, Cổ gia các ngươi cũng khó có thể đòi lại công đạo."... Nguyên một đám thiếu chủ vô cùng cuồng ngạo, mỗi người đều tin vào thực lực của mình.
"Được rồi, ta biết các ngươi đều là hạng kiệt ngao bất tuần. Nhưng mà đã tới Vũ Hóa Môn ta, vậy phải tuân theo quy củ của Vũ Hóa Môn, nếu không sẽ bị xử trí theo môn quy." Trường Bình tôn giả tựa hồ rất đau đầu với đám kiệt ngao bất tuần, vô cùng cuồng ngạo này, thế nhưng tu vi của hắn là tuyệt đại Kim Tiên vẫn có thể trấn áp tràng diện. Tuy đám thiếu chủ này vô cùng cuồng ngạo, thế nhưng đầu óc kẻ nào cũng khôn khéo, cũng biết khi nào thì cuồng ngạo, khi nào thì không.
Hắn vừa lên tiếng, đám thiếu chủ lập tức yên tĩnh trở lại.
"Đem lai lịch, tính danh của các ngươi ghi lên thiếp tử rồi trình lên đây. Sau đó tiến hành rút thăm, đều tự đối chiến. Cuối cùng Vũ Hóa Môn ta sẽ lựa chọn ra mười người nổi bật tiến vào môn phái làm chân chuyện."
Trường Bình tôn giả vung tay lên.
Phương Hàn biết quy củ, cho nên sớm dựa theo kế hoạch của Hoằng Khí Lâu, ghi thân phận của mình lên thiếp, là thiếu chủ của Phong gia đã sớm diệt môn. Nằm gai nếm mật ở bên ngoài khổ tu chuẩn bị tiến vào Vũ Hóa Môn tu luyện trở thành nhân vật tuyệt thế sau đó báo thù.
Trước khi tới tham gia khảo hạch, đám thiếu chủ cũng biết quy củ này, cho nên lập tức viết xong thân phận của mình lên thiếp giao cho đám đệ tử kia, đám người này đều thu lấy rồi giao lên, Trường Bình tôn giả dùng ánh mắt quét qua những thiếp tử này xem là thật hay giả.
Nhưng mà sắc mặt của hắn lại không chút biểu tình, sau khi xem xong liền đem toàn bộ thiếp đặt vào trong một cái rương lập lòe kim quang. Để những người kia tới rút, nếu rút trúng ai, vậy sẽ là đối thủ cạnh tranh của mình, trải qua vô số lần sàng lọc, đào thải, cuối cùng chỉ còn lại mười người, chính là chân truyền đệ tử.
Đây cũng là quy củ tuyển đệ tử lâu đời của Vũ Hóa Môn.
Hơn nữa càng thêm tàn khốc chính là, trong lúc tranh phong, có thể hạ tử thủ giết chết đối thủ. Chẳng khác gì là sinh tử bác đấu. Đám gia tộc kia đem đệ tử của mình tới, cho dù đệ tử nhà mình chết cũng không dám tìm Vũ Hóa Môn gây phiền toái.
Cho nên mỗi lần Vũ Hóa Môn tuyển nhận chân truyền đệ tử đều phi thường tàn khốc.
Đây cũng là cách tôi luyện ý chí, tại Thiên giới tranh đấu vốn là thập phần tàn khốc, nếu như ngươi sợ chết không muốn tham gia khảo hạch, tốt nhất đừng có tới đây.
Phương Hàn bước lên rút thăm, kết quả ngẫu nhiên vơ lấy một cái thiếp, trên đó viết: thiếu chủ Chính Châu Chính Dương Môn, Trương Chính Huy.
Roẹt!
Hỗn độn tan đi, Phương Hàn sải bước từ trong đó đi ra, mà "Trương Chính Huy" lại bị hắn xách như chó chết, quẳng xuống dưới lôi đài.
Hắn mang theo khuôn mặt cứng nhắc đi xuống lôi đài, tìm một địa phương yên tĩnh ngồi xuống, tựa hồ như đang điều tức nguyên khí.
Nhưng mà ánh mắt của mọi người nhìn hắn đã hoàn toàn thay đổi. Đã đem hắn liệt vào phạm vi cao thủ tuyệt đỉnh.
"Không thể tưởng được lại lòi ra một thớt hắc mã." Lâm Phi Vũ đi tới gần tuyệt đại Kim Tiên Trường Bình tôn giả: "Tôn giả, căn cứ vào tình báo mà chúng ta nắm giữ, Trương Chính Huy có đủ điều kiện trúng tuyển, thế nhưng không tưởng được lại bị loại bỏ. Tên Phong Duyên này đã bị diệt môn, muốn tài nguyên cũng không có, tại sao có thể tu thành thần thông như thế? Vừa rồi hắn đã thi triển ra loại đạo thuật gì? Cư nhiên ngay cả ta cũng không nhìn ra."
"Ta đều nắm rõ lai lịch những người tới tham dự tuyển chọn lần này, tên Phong Duyên này cũng không ngoại lệ, ta đã nhận được tin tức của Hoằng Khí Lâu, hắn chiếm được rất nhiều kỳ ngộ, tiến vào Vũ Hóa Môn là muốn tấn thăng làm Kim Tiên sau đó báo thù rửa hận. Một chiêu vừa rồi thật là hỗn hợp của rất nhiều sát chiêu, có thể thấy được hắn học rất nhiều loại võ thuật hỗn tạp, nhưng cũng chưa trải qua tinh luyện, còn một số chỗ thiếu hụt." Trường Bình tôn giả nói: "Trên cơ bản tin tức của Hoằng Khí Lâu truyền tới đều đáng tinh, thân phận của người này trong sạch, không có quá nhiều dây dưa."
"Hừ, muốn tấn chức thành tuyệt đại Kim Tiên, há có thể dễ dàng như vậy."
Lâm Phi Vũ khẽ hừ lạnh, cũng không nói nữa.
"Tiết huynh, ngươi xem pháp lực của người này thế nào?"
"Tiêu Thiểu Vân" đột nhiên truyền thần niệm tới, hỏi "Tiết Liệt".
"Không được tốt lắm. Chỉ dựa vào một kiện pháp bảo thần kỳ trong cơ thể mà thoi, ta cũng đã nhìn ra hình dạng của kiện pháp bảo kia, hình như là một đôi cánh gì đó." Tiết Liệt nói: "Thực lực của bản thân hắn phi thường lộn xộn, một chiêu vừa rồi thật ra là rất nhiều đại tiên thuật gom góp lại, chỉ đẹp ở bề ngoài, đây cũng là do Trương Chính Huy ngu xuẩn khinh địch, nếu như ngay từ đầu thi triển ra quốc gia bao phủ xuống, không sợ hắn đào tẩu trở mình."
"Con mắt của Tiết huynh quả là cao." Tiêu Thiểu Vân nói: "Nhưng mà trong cơ thể tên Phong Duyên này ẩn chứa rất nhiều pháp tắc Đại La, thậm chí còn mang theo một tia khí tức Kim Tiên, dường như là pháp tắc Kim Tiên bị người cưỡn chế rót vào, chờ sau này luyện chế tiếp, hoặc giả là nuốt Vương Phẩm Tiên đan. Đáng tiếc chính là hắn không thể nào vận dụng. Xem ra kỳ ngộ của người này cũng không tầm thường."
"Mạnh đến mấy nhưng nếu không có lực lượng để vận dụng cũng chỉ là phế vật mà thô. Nếu như ta động thủ cùng hắn, không tới ba hồi là có thể đánh gục hắn."
Cổ Tốn lắc đầu.
Vài vị cao thủ còn lại cũng dùng thần niệm trao đổi.
"Hừ! Ta chính là muốn tạo ra hiệu quả này, một kẻ chiếm được kỳ ngộ, thế nhưng không có lực lượng, còn không biết vận dụng thế nào, như vậy mới dễ che dấu thân phận của mình." Phương Hàn biết, chính mình hiện tại thoáng cái đánh bại Trương Chính Huy, thực lực biểu hiện ra ngoài bị rất nhiều người hiểu lầm, như vậy càng dễ dàng để mình che dấu thân phận.
Sau khi Phương Hàn đánh bại Trương Chính Huy, trận chiến kế tiếp bình thường không có gì bất ngờ xảy ra. Qua một ngày, đại đa số người đã bị loại, mà Phương Hàn lại lần nữa chiến với vài cao thủ bán Kim Tiên, đều nhất nhất đánh bại.
Nhưng mà kỳ quái chính là hắn cũng không hề chiến qua một trận nào với "Tiết Liệt" "Cổ Tốn" "Tiêu Thiểu Vân".
Mấy nhân vật thiên tài này cũng không có chiến đấu với nhau.
Phương Hàn có phần minh bạch, là Vũ Hóa Môn đã quyết tâm thu những người này làm chân truyền đệ tử, tự nhiên không thể để cho bọn họ chiến đấu lẫn nhau, nếu vậy khẳng định sẽ có người bị loại bỏ, vậy sẽ mất đi cơ hội tuyển được một đệ tử thiên tài.
Quả nhiên chiến đấu dần dần chuẩn bị kết thúc, cuối cùng còn lại mười người.
Ngoại trừ ba người kia ra, mỗi người còn lại đều mang một bộ lãnh ngạo, khí tức cao cao tại thượng, lai lịch đều bất phàm, chỉ có Phương Hàn là mang bộ dạng khô khan, hiền lành, mang trên mình vẻ khổ đại cừu thâm.
"Chúc mừng các ngươi. Giờ khắc này đã trở thành chân truyền đệ tử của Vũ Hóa Môn." Trường Bình tôn giả đứng thẳng dậy phất tay, trong tay mỗi người lập tức xuất hiện một khối lệnh bài, trên mặt lệnh bài có khắc một cái Phi Thiên, chính giữa là một chữ "Chân". Biểu đạt cho thân phận chân truyền đệ tử.
"Nhưng mà, các ngươi mới vừa bắt đầu nhập môn, từ nay về sau chính là người của Vũ Hóa Môn, phải tuân thủ môn quy của Vũ Hóa Môn!"
"Chúng ta đều đã nắm rõ môn quy của Vũ Hóa rồi." Vài vị thiếu chủ lên tiếng: "Qua một thời gian nữa sẽ tới đại hội tỷ thí giữa các chân truyền đệ tử tấn thăng làm hạt giống, chúng ta trái lại muốn kiến thức qua một chút."
Phương Hàn vẫn bất động thanh sắc, vuốt ve tấm lệnh bài chân truyền đệ tử trong tay, cả người lâm vào trầm tư.
Rốt cục cũng đã trở thành chân truyền đệ tử của Vũ Hóa Môn.