Vịt Nhỏ Xấu Xí, Em Đừng Hòng Thoát Khỏi Ta

Chương 109 :

Ngày đăng: 23:54 20/04/20


An Nhiên tươi tỉnh hơn mọi ngày, trên gương mặt được trang điểm xinh đẹp.. cô ca sĩ An Nhiên đã trở về đầy sức sống. Trên tay khoáy đều ly cafe trước mắt, đối diện là một cô gái với nét mặt ngây ngô như bao người nhìn thấy. An Nhiên thì khác lạ, cô vẫn thể hiện cái phong cách sang chảnh đầy kiêu kì của một ca sĩ có tiếng… hiện tại cô có phần thắng thể về cả nhan sắc lẫn sự tự tin vốn có của bản thân khi vượt qua bao nhiêu chong gai để đi đến sự thành công như hiện tại.



- Tôi biết trước kia anh ấy có mối quan hệ với cô, nhưng hiện tại Tú Anh là chông tôi, là cha của đứa trẻ trong bụng tôi… - Diệu Anh đưa đôi mắt không mấy vui vẻ nhìn An Nhiên mà nói.



- Như vậy thì sao? - An Nhiên đưa ly cafe đen nóng lên miệng khẽ uống một chút, sau đó gương mặt hơi chau lại. - Loại cafe này không cho đường nên khá đắng… nhưng nào đắng băng việc đêm tân hôn chồng bỏ ra ngoài tìm người phụ nữ khác. - Môi An Nhiên khẽ cười.



- Cô không biết liêm sĩ sao? - Diệu Anh tức giận…



- Em gái… nói về liêm sĩ thì cô và tôi đâu ai hơn ai. Cô em lôi bạn trai tôi lên giường… tôi cũng có khả năng lôi chồng cô lên giường, chúng ta còn chưa phân thắng bại. - An Nhiên hơi nhếch môi cười.



Diệu Anh tức giận, sự tức giận thể hiện rõ nhất trên gương mặt của cô ta, nó không còn cái nét ngây ngô bình thường nữa mà chính là ánh mắt như muốn xé nát An Nhiên. Nhưng theo lời Hàn tổng to lớn đã nói, An Nhiên không phải dạng vừa… cô cũng nhìn cô gái đối diện giống như kẻ thù.



- Tú Anh sẽ không bao giờ bỏ rơi đứa bé trong bụng tôi. - Diệu Anh tự an ủi mình. - Dù anh ấy không yêu tôi nhưng chi cần ở bên cạnh mẹ con tôi là đủ.



An Nhiên khẽ cười, sau đó liền đứng lên mà nói:” Không điều gì có thể nói trước được cả. Tôi không có nhiều thời gian, đi trước.”



- An Nhiên… tôi nhất định không để cô cướp mất người đàn ông của tôi. - Diệu Anh khẽ nói khi bóng dáng của An Nhiên đã khuất dần…



Diệu Anh bước vào ngân hàng mà rút hết số tiền mà Tú Anh đưa thẻ để cô tiêu xài và bán hết tất cả vàng cưới mà Tú Anh tặng cô. Cô nhìn cọc tiền trên tay mà toan lo lắng, như vậy vẫn chưa đủ số tiền mà mẹ cô đã cờ bạc thua bọn chúng… nếu như cô không trả cho chúng thì xem như cô sẽ mất tất cả… nếu bọn chúng tìm gặp Tú Anh.



Tú Anh nhìn thông báo trong tài khoản trong thẻ mà mình đưa cho Diệu Anh đều được rút ra hết. Trong lòng suy nghĩ đôi chút, cô ấy cần nhiều tiền như vậy để mua sắm thứ gì sao… tuy nhiên anh cũng không quan tâm nhiều về việc đó, chỉ nghĩ cô muốn mua gì đó cho mẹ mình.



Trong biệt thự Hàn gia, Kelly đi ngang qua phòng khách nhìn thấy Tuấn Anh đang ngồi bên trong, trên bàn chai rượu đang uống dở.



- Khi nào anh đi. - Kelly bước vào, ngồi đối diện.



- Sáng mai. - Tuấn Anh đáp.



- Có thể không đi được không? - Kelly nói tiếp.



Tuấn Anh khẽ cười, đưa ly rượu đầy lên môi uống cạn sau đó lắc đầu.



- Uống rượu không thể giải quyết được việc gì cả, chỉ làm con người ta u mê hơn mà thôi. Tôi nghĩ anh cần phải tỉnh táo để suy nghĩ mọi việc kĩ càng hơn. - Kelly kéo chai rượu về phía mình. - Hãy nghĩ đến Hải Yến,, nghĩ đến Tuấn Hải… không có đứa trẻ nào không cần cha mình bên cạnh.



- Tôi chính là đang không muốn tỉnh táo… - Tuấn Anh bóp chặt chiếc ly trong tay. - Kelly, cô đừng nói nữa… tôi không muốn nghe, tôi muốn ở một mình.



- Tôi chỉ mong… quyết định anh đưa ra sẽ không khiến anh hối hận cả đời. - Kelly nói xong rời đi, không quên mang theo chai rượu trên bàn.. Cô không muốn Tuấn Anh từ bỏ mọi thứ, nơi đất khách quê người kia… thật sự rất cô độc.



Đứa trẻ trong bụng khiến Kelly thường xuyên mệt mỏi và buồn ngủ, cô dường như chỉ thức dậy khi mà Hàn Thế Bảo đã rời khỏi Hàn gia tự khi nào, lúc mặt trời đã chiếu nhựng ánh nắng chói chan trên khắp con đường đầy lá rơi. Kelly muốn cuộc sống bình an nơi này, mặc dù cô vẫn chưa có một danh phận nào bên cạnh anh, vì anh không nhắc đến cô cũng không muốn hỏi tới, chỉ cần anh bên cô đã là quá đủ.



Tất nhiên, tâm lý của người có thai rất dễ thay đổi lúc nóng lúc lạnh. Cô thường hay suy nghĩ vu vơ, thường hay tự mình buồn bã, vấn đề lớn là anh đang dần thay đổi không còn quan tâm đến cô như mọi khi nữa. Công việc ở The Win đã có Win lo liệu nhưng anh vẫn thường xuyên đi sớm về muộn, về đến nhà chỉ ăn cơm rồi lăn ra ngủ… đến nhìn cô cũng không màng. Điều đó khiến Kelly càng lúc càng buồn bã hơn, người đàn ông kia trước kia thật sự rất trăng hoa… liệu có phải vì cô đang mang thai nên anh ra ngoài ăn vụn.



Và thế là Kelly quyết định theo dõi anh.



Buổi sáng, Kelly cố gắng thức dậy thật sớm nhưng Hàn Thế Bảo đã rời đi tự khi nào. Cô nhanh chóng chạy ra ngoài thì xe của anh vừa ra khỏi cổng. Kelly chạy ra ngoài thì một chiếc taxi đậu phía ngoài, cô nhanh chóng leo lên mà theo dõi anh.



Xe anh dừng trước một siêu thị lớn, cô dặn dò tài xế đợi cô mà rảo bước theo anh.




- Là vì… - Kelly chưa kịp nói thì Hàn Thế Bảo bước vào.



- Câu này hãy để Tuấn Anh trả lời. - Hàn Thế Bảo nói. - Câu trả lời của Tuấn Anh mới là chính xác nhất.



Kelly và Triệu Hải Yến đều nhìn về phía Hàn Thế Bảo. Anh đi về phía phòng khách lấy một mảnh giấy viết vào đó một dòng địa chỉ mà đưa cho Hải Yến nói tiếp.



- Nếu cô muốn có câu giải đáp… hãy đến nơi này.



Hải Yến cầm trên tay địa chỉ kia khẽ nói:” Anh không tìm em, em sẽ đi tìm anh… anh đừng hòng thoát khỏi em.”



Khi Hải Yến cáo từ ra về, Kelly nhìn Hàn Thế Bảo có một chút nghi ngờ… dạo gần đây anh luôn đi sớm về trễ… vì sao hôm nay lại về vào lúc này.



- Anh hôm nay không đi làm sao? - Kelly hỏi.



Hàn Thế Bảo lắc đầu lại nói:” Anh nhận được tin từ bọn người lần trước đi theo dõi vị khách của Diệu Anh… thật ra có chút nghi vấn.”



- Nghi vấn sao? - Kelly tò mò.



- Bọn chúng lá những kẻ thường lãng vãng những sòng bài để cho các con bạc vay nặng lãi… và mẹ của Diệu Anh là một trong những con nợ của chúng. - Hàn Thế Bảo mở email những bức hình và video được gửi đến.



Kelly tiến lại gần Hàn Thế Bảo, có một mùi rất lạ trên người anh mà cô không thể nhớ ra đây là mùi gì… nhưng mùi này chắc chắn không phải là loại nước hoa anh đang sử dụng. Tuy nhiên những bức ảnh trong màn hình máy tính lại thu hút cô hơn.



- Đó không phải là cô ta ư?



- Đúng vậy. - Anh gật đầu.



- Cô ta đưa thứ gì cho bọn chúng? - Kelly liền hỏi.



- Chính là tiền… có lẽ cô ta trả nợ giúp mẹ cô ta. - Hàn Thế Bảo nói.



- Nhiều vậy ư? - Kelly nhìn túi tiền liền nói.



- Khoảng hơn 1 tỷ. - Hàn Thế Bảo đáp.



Kelly há hóc mồm… sau đó lại khẽ nói:” Tú Anh xem ra thật hào phóng với vợ mình, vừa mới cưới cô ta đã có cả tỷ tiền trả nợ giúp mẹ… còn cô gái xấu số nào đó vẫn không có một xu dính túi.”



Hàn Thế Bảo khẽ cười… biết Kelly đang ám chỉ mình.



- Khoan đã. - Kelly nhìn vào đoạn video liền nói, sau đó tua lại một đoạn. - Bọn người này, đã nhận được tiền còn dám động chạm vào cô thể cô ta… nhưng vì sao cô ta lại đứng im không phản kháng như vậy chứ.



- Đó chính là điểm nghi vấn. - Hàn Thế Bảo nói.



- Chúng ta trực tiếp hỏi cô ta.



Hàn Thế Bảo lắc đầu:” Chỉ e bức dây động rừng… bọn chúng khát tiền, chỉ cần có tiền thì chúng ta muốn biết có gì là khó khăn.” - Hàn Thế Bảo nhếch môi cười.