Vịt Nhỏ Xấu Xí, Em Đừng Hòng Thoát Khỏi Ta

Chương 2 : Bảng danh sách đen

Ngày đăng: 23:53 20/04/20


 



- Có chuyện gì sao? - Kelly mở cửa nói.



- Tiểu thư, thiếu gia dặn tôi lên phụ giúp cô sắp xếp quần áo. - Một cô gái trả mặc bộ tạp dề nguời làm cúi đầu nói.



- Không cần đâu, tôi rất ghét nguời khác động vào đồ đạc của tôi. Vì vậy, cô hãy nói với mọi nguời cấm tuyệt đối không đựoc bứoc vào căn phòng này.



- Dạ, tôi hiểu thưa tiểu thư.



- Không còn chuyện gì nữa, cô đi làm việc của mình đi. - Kelly nói xong nhanh chóng đong` cửa lại.



Cô gái nguời làm đi xuống phía sau với nét mặt khó chịu.



- Cô gái đó là ai vậy nhỉ, đã xấu xí lại còn ra vẻ kiêu căng… thiếu gia lại là lần đầu tiên mang phụ nữ về nhà, lại là một nguời xấu xí quá mức, trong khi thiếu gia của chúng ta thật là đẹp trai mà.



- Con im miệng lại đi, không lại rứoc họa vào thân. - Một phụ nữ lớn tuổi đang chuẩn bị bữa ăn đáp. - Rãnh rỗi thì nhanh chóng phụ ta làm bữa tối, hôm nay thiếu gia đã dặn dò phải chuẩn bị thật kĩ luỡng.



- Con chỉ nói sự thật mà thôi, mẹ nhìn thấy cô ta sẽ hiểu. - Mai Xuân trề môi nói.



Nguời phụ nữ lớn tuổi lắc đầu, đúng là con gái mình thật không biết thân biết phận, không khéo thì bị đuổi ra khỏi nơi này. Bà sống tại nơi này mấy chục năm nay, từ khi thiếu gia còn bé nên rất hiểu tính nết thiếu gia, nguời mà đựoc thiếu gia mang về quả thật là rất quan trọng với cậu ấy, không nên nói ra nói vào sẽ phật ý thiếu gia.



- Tốt nhất là con nghe lời ta nói, không đựoc phép nói lung tung.



Mai Xuân tỏ ra không vui ngoe ngẫy bỏ về phòng, mẹ cô làm việc ở nơi này khá lâu, từ bé cô cũng đựoc sinh ra và lớn lên trong căn biệt thư xa hoa này. Mẹ cô chính là nguời mà thiếu gia Thiên Ân kính trọng, nên cô cũng đựoc đối đãi rất tốt, không như những nguời làm khác trong nhà. Tuy vậy, thân phận Tiểu Xuân cũng chỉ là một con gái của nguời giúp việc.



Trong bữa tối, Kelly dùng bữa cùng Thiên Ân, tuy nhiên cô và Thiên Ân đều không nói lời nào. Cô từ một cô bé vui vẻ trở thành một nguời kiệm lời.



- Dự định của em sắp tới là gì? - Thiên Ân mở lời.



- Em muốn nhanh chóng tìm ra bí mật phía sau, từng giây từng phút trôi qua em đều thấy khó chịu.



- Không vội, em đã đợi đựoc muời năm rồi mà. Khi nào chưa xác định chắc chắn chúng ta không nên hành động.




- Hàn tổng, vẫn còn một chuyện tôi cần nói. - Hiệu trưởng rút trong tập hồ sơ trên bàn một tờ giấy đưa về phía Thế Bảo.



Thế Bảo nhỉn tờ giấy không hiểu liền nhìn hiệu trưởng:” Đây là gì?”



- Đây là bảng xếp hạng của lớp mà Win đang học, học lực cậu ấy đứng cuối cùng trong lớp… và đứng thứ 499/500 học sinh toàn khối.



Anh Tú không kìm chế đựoc mà bật cuời, nhận đựoc cái nhìn từ Thế Bảo liền im bặt, quả thật con trai của một tổng giám độc tài giỏi mưu lượt có học lực kém như vậy, thiên hạ biết được chắn hẳn sẽ chê cuời.



- Chuyện giáo dục học sinh, không phải là nhiệm vụ của nhà truờng sao? - Thế Bảo đáp.



- Nhưng chúng tôi hy vọng gia đình sẽ hổ trợ cùng nhà trường để nâng cao kết quả học tập của Win.



- Hiệu truởng có ý kiến thế nào để thay đổi thằng bé.



- Nên cho Win học thêm gia sư tại nhà, điều đó hy vọng cậu ấy tiến bộ hơn.



Anh Tú lần này không nhịn đựoc cười lại nói:” Ông nghĩ Hàn tổng không mời gia sư cho Win sao? Đã có rất nhiều nguời đến và cao nhất là 1 buổi học thấp nhất là 15 phút đầu tiên, đều từ chối đến Hàn gia thêm lần thứ 2.”



- Vì sao? - Hiệu truởng đưa đôi mắt kinh ngạc hỏi.



- Thầy giáo thì Win dùng bạo lực, cô giáo thì cậu ấy dùng….-  Anh Tú không nói thêm.



- Tôi có một cao kiến thế này, truờng chúng tôi vừa nhận một thực tập viên nhưng trình độ cô ấy thật đáng khâm phục, cô ấy có đủ trình độ để làm gia sư của Win.



- Rồi Win sẽ dở trò cùng cô ta, cũng như bao nhiêu nữ giáo viên khác… - Tú Anh lắc đầu với cái kế hoạch cao kiến ngu ngốc kia.



- Có điều vẻ bề ngoài của cô gái đó khá tệ. - Hiệu trưởng mỉm cười nói.



- Win không quan tâm đến nhan sắc cô ta đâu, điều cậu ấy là đuổi hết gia sư đi.



Ánh mắt Thế Bảo nheo lại, nhìn tấm hình trong hồ sơ của Kelly, nhìn qua trình độ đáng khâm phục kia. Sau đó hướng mắt về phía hiệu trưởng:” Để cô ta thử.”