Vịt Nhỏ Xấu Xí, Em Đừng Hòng Thoát Khỏi Ta
Chương 25 : Hàn phu nhân trở về
Ngày đăng: 23:53 20/04/20
Kelly cùng Hàn Thế Bảo cùng nhau bước vào thang máy riêng dành cho tổng giám đốc. Cô đứng phía sau anh, suy nghĩ về lời mà anh Thiên Ân nói, vì sao anh lại nói cô là bạn gái anh chứ, như vậy không phải đang làm khó cho cô sao.
- Hàn tổng, khi nãy... - Kelly cất tiếng giải thích.
- Tôi không phải đã nói sao, tôi tin cô. - Hàn Thế Bảo cắt ngang lời, sau đó lùi một bước quay mặt nhìn về phía Kelly. - Tôi dùng người tất nhiên phải đặt lòng tin họ.
- Cảm ơn anh đã tin tôi. - Kelly đáp, lùi một bước khi Hàn Thế Bảo tiến tới.
Hàn Thế Bảo lại tiến thêm một bước nữa về phía Kelly, nhìn vào đôi mắt cô nói nhỏ:" Nhưng tôi hy vọng, cô không khiến tôi thất vọng, được chứ."
- Tôi... tôi tất nhiên sẽ luôn trung thành với anh. - Kelly ấp úng, thái độ của Hàn Thế Bảo kì lạ, giống như anh ấy nhìn hết những suy nghĩ của cô sao.
- Tốt. - Hàn Thế Bảo quay lại về vị trí cũ, trên môi hơi nhếch cười như không, trêu chọc cô ta cũng có chút thú vị.
Kelly đi về phía bàn làm việc của mình, cô không hiểu nổi guơng mặt mình lại đỏ bừng, cơ thể nóng hực lên như vậy, khi mà anh ta bước lại gần cô... trái tim cô lại đập rộn ràng hơn. Cô đưa tay sờ lên ngực, nhịp tim loạn xạ không có biểu hiện bình thường trở lại.
Hàn Thế Bảo bước ra từ phòng làm việc của mình, sau đó đi tới bàn làm việc của Kelly phía ngoài, Kelly nhìn cái dáng đi, từng bước di chuyển dứt khoát không nhanh không chậm đầy tự tin, lại guơng mặt lúc nào cũng nhìn về phía trước ngẩng cao đầu, anh ta vì sao hiện tại cô nhìn lúc nào cũng thấy điểm tốt như vậy chứ.
- Cô còn ngồi đó làm gì, đã chuẩn bị xong tài liệu cho cuộc họp chưa? - Hàn Thế Bảo dừng trước bàn làm việc của Kel mà nói.
- À, dạ.. vâng... tôi đã chuẩn bị xong rồi... - Kelly lúng tung tìm tập tài liệu đã chuẩn bị từ trước. - Nhưng... nó đâu rồi. - Kelly khẽ hoảng khi không còn nhìn thấy nó nữa
Hàn Thế Bảo nhìn một thể trên bàn Kelly, lại nhìn thấy cái vẻ luống cuống kia trọng đến tội nghiệp.
- Được rồi, đã trễ giờ họp... không cần tài liệu nữa. - Hàn Thế Bảo nhìn đồng hồ trên tay nói.
- Nhưng... không có nó làm sao anh có thể dẫn dắt buổi họp. - Kelly đáp, một lần nữa tìm kiếm, rõ ràng cô đã cất cẩn thận trong ngăn kéo.
- Tôi đã đọc sơ qua nội dung... - Hàn Thế Bảo quay đầu. - Đi thôi.
Kelly nhớ rành mạch nội dung của tài liệu đó nhưng hiện tại thời gian quá gấp rút không thể nào làm lại kịp. Nhưng trong lòng có chút vui mừng, cuộc họp lần này nói về công ty Thiên Ân... nếu như anh ta trình báy không tốt với các cổ đông... không phải sẽ thất bại trong việc thuyết phục họ mua thêm Thiên Ân sao.
- Anh đã không bỏ rơi tôi mà đi. - Hạ Tuyết mỉm cười nói.
- Tôi tất nhiên phải sống, cuộc đời này còn quá xinh đẹp mà. - Tú Anh đáp.
- Tú Anh, tôi đã hứa sẽ trả lời câu hỏi của anh trong căn nhà kho đó, tôi bây giờ sẽ trả lời anh....
- Suỵt. - Tú Anh ra hiệu cho Hạ Tuyết dừng lại. - Tôi không muốn nghe nữa. - Tú Anh nói.
Hạ Tuyết không hiểu Tú Anh đang nghĩ gì, là cô đang muốn đồng ý yêu anh... vì sao anh lại không muốn nghe.
- Lâm Hạ Tuyết, em hãy nghe cho rõ những lời này của tôi. - Tú Anh nhìn thẳng vào Hạ Tuyết. - Tôi chỉ là cảm thấy em có chút xinh đẹp nên trêu chọc mà thôi, nhưng mà không ngờ lại vì em mà một chút nữa mất mạng. Tôi cảm thấy ở cạnh em thật nguy hiểm, vì vậy tôi không muốn trêu đùa em nữa.
Hạ Tuyết đông cứng cả người... không thốt ra được một lời.
- Vì vậy dù câu trả lời của em là gì, tôi cũng không quan tâm nữa... Em tốt nhất đừng xuất hiện trước mắt tôi nữa... tôi cảm thấy nhìn em hiện tại quá chán ghét rồi. - Tú Anh nhếch miệng cười. - Vả lại, em xem thân phận của mình xứng với tôi sao? Vì vậy đừng treo cao nữa Lâm Hạ Tuyết.
Hạ Tuyết khẽ nói:" Anh mau cút đi."
- Tất nhiên tôi sẽ nhanh chóng ra khỏi nơi này, vì càng nhìn em tôi càng chán ghét.
Nói rồi Tú Anh tự mình đẩy xe lăn ra khỏi phòng Hạ Tuyết không nhìn lại.... vừa ra đến cửa phòng... anh liền đứng lên vừa bước đi vừa bấm điện thoại.
- Alo, đã chuẩn bị hành lý đầy đủ chưa, 30p nữa Tú Anh sẽ rời khỏi thành phố này.
Tuấn Anh nói sau đó đi về hướng phòng cách li của Tú Anh, nhìn đứa em trai lại tiếp tục hôn mê trên giường bệnh.