Vịt Nhỏ Xấu Xí, Em Đừng Hòng Thoát Khỏi Ta

Chương 33 : Nhận ra tình cảm cũng là lúc mất nhau

Ngày đăng: 23:53 20/04/20


- Thế Bảo, mẹ và nhà họ Hoàng là bạn bè lâu năm... nay bà ấy về nên mời nhà họ là chuyện bình thường mà. - Liên Chi nói.



- Nhưng vì sao cô gái Kelly kia là bạn gái Thiên Ân thật sao, anh ta lại đi chọn bạn gái như vậy ư?



- Kelly không phải bạn gái Hoàng Thiên Ân, mãi mãi không phải. - The Bảo nói xong liền bước về phía sân khấu phía sau Hàn phu nhân.



Liên Chi nhìn Hàn Thề Bảo từ phía dưới với một con mắt dò xét, anh ta có thái độ rất lạ khi nhắc đến cô gái tên Kelly kia.



Hàn phu nhân cùng Hàn Thế Bảo từ bên trong bước ra sân khấu với sự vỗ tay chào đón của nhiều người. Sự trở về của Hàn phu nhân sau 10 năm định cư tại Mỹ khiến mọi người đều tò mò, có phải bà ấy muốn lấy lại The Win đã giao cho Hàn Thế Bảo.



- Cảm ơn các vị đã bỏ chút thời gian quý giá đến Hàn gia này tham gia bữa tiệc chung vui cùng gia đình chúng tôi. - Hàn phu nhân đứng trên sân khấu cao nhất mà nói. - Tôi quay về lại VN để an dưỡng tuổi già bên con cháu, lại giúp con trai tôi một chút sức lực cuối cùng để dìu dắt The Win ngày một phát triển hơn. Cảm ơn các đối tác, bạn bè và những con người đã vì The Win mà cống hiến.



Lời phát biểu của Hàn phu nhân được sự hưởng ứng của mọi người như gỡ bỏ mối nghe ngờ bấy lâu trong họ.



Hàn Thé Bảo bước lên phía trước nói tiếp:" Một lần nữa xin cảm ơn các vị đã đến đây, nào, mời mọi người nâng ly vì Hàn phu nhân."



Tuấn Anh bất ngờ nhìn Hàn Thế Bảo, không phải bài phát biểu của Hàn tổng rất dài sao, vì sao lại nói ngắn gọn như vậy.



Pháo hoa nổ lớn trên bầu trời tối đen, ánh mắt mọi người đều hướng về phía pháo hoa ngắm nhìn để bắt đầu cho buổi tiệc, chỉ có Hàn thề Bảo lặng lẽ đi vào trong nhà chính.



- Bác sĩ, cô ấy vì sao lại ngất đi. - Hàn Thế Bảo lo lắng hỏi bác sĩ.



- Chỉ là bị sốt cao, mất nước nên choáng váng mà ngất đi thôi. Tôi đang truyền nước và tiêm thuốc cho cô ấy... đợi đến khi hạ sốt tỉnh lại sẽ không sao nữa.



- Cảm ơn bác sĩ. - Hàn Thế Bảo nói sau đó liền đi vào bên trong phòng Win.



Hạ Tuyết đang chườm khăn cho Kelly, Win ngồi bên cạnh nhìn Kelly mà không có bất cứ động thái nào. Hàn Thế Bảo bước tới, đưa tay lên trán Kelly.



- Cô giáo chỉ bị sốt thôi, không có gì nguy hiểm... Hàn tổng đừng quá lo lắng. - Hạ Tuyết nhìn nét mặt đầy lo lắng cùa Hàn thế Bảo liền nói.



- Đưa nó cho tôi. - Hàn Thế Bảo lấy chiếc khăn từ tay Hạ tuyết, vắt thật khô nước sau đó đắp lên trán KElly.



Win nhìn Hàn Thế Bảo lo lắng cho Kelly liền đứng lên bỏ ra ngoài, Hạ Tuyết liền bước theo. Bên trong phòng chỉ còn Kelly và Hàn Thế Bảo, anh nhìn cô chăm chú, trên guơng mặt kia đầy nét mệt mỏi và u buồn, Hàn Thế Bảo đưa tay lên guơng mặt Kelly chỉnh lại những lợi tóc mái đang không theo nếp.



- Vì sao cô lại không tự chăm sóc bản thân mình một chút chứ... dù là cô đang tìm thứ gì ở Hàn gia này, cũng phải giữ sức khỏe thật tốt để tìm kiếm chứ. - Hàn Thế Bảo khẽ nói nhỏ.



Hạ Tuyết bước ra ngoài cùng Win, từ khi nhìn thấy cha mình và người đàn ông kia đang tranh giành Kelly thì nét mặt của Win đã thay đổi. Hạ Tuyết và anh liền bước tới mà giải cứu cô Kelly giữa hai người bọn họ, tuy vậy nét mặt kia vẫn không thay đổi... Hạ Tuyết chưa từng nhìn thấy Win như vậy...



- Anh sao vậy? - Hạ Tuyết từ phía sau bước tới, không nhìn Win nhưng cùng nhìn theo hướng anh đang nhìn tới, phía trước là một người phụ nữ xinh đẹp lần trước đã đi cùng Hàn phu nhân.



- Em có nhìn thấy người phụ nữ phía trước không? - Win nói.



- Uhm... tôi thấy.



- Cô ta chính là người mà cha tôi trước đây rất yêu... yêu đến mức tin tưởng mà giao tôi cho cô ta chăm sóc. Và tôi đã suýt nữa mất mạng vì cô ta. - Win nhìn Hàn Liên Chi mà căm ghét.



- Win... - Hạ Tuyết đưa tay nắm chặt tay Win, hy vọng anh bình tĩnh hơn. - Có lẽ Hàn tổng đã có sự sắp xếp của ông ấy, anh hãy bình tĩnh.



- Cô ta quay lại tôi không quan tâm, có quan hệ với ông ta tôi cũng không quan tâm... nhưng tại sao ông ta lại quan tâm đến cô Kelly, không phải ông ta muốn làm khổ cô giáo. - Win nắm chặt tôi tay lại mà tức giận.



Hạ Tuyết đôi chút hiểu tâm tư của Win, mặc dù anh đã nói rằng chỉ hướng về phía cô nhưng trong lòng Win vẫn là cô Kelly. Cô có quyền gì ép anh phải nhìn về phía cô, trong khi trái tim cô vân trông ngóng và chờ đợi người đàn ông khác. Hạ Tuyết cảm thấy cả cô và cả Win đều thật sự đáng thuơng, là những kẻ thất bại đang cùng nhau nắm tay mà sống.



- Chúng ta thật đáng thuơng. - Hạ Tuyết khẽ cười buồn.



- Em vừa nói gì? - Win nhìn Hạ Tuyết, anh không nghe rõ lời cô vì những tiếng ồn bên ngoài.



- Không có gì, tôi vào xem cô giáo... có lẽ anh nên ra ngoài chào hỏi khách mời. - Hạ Tuyết nói.



- Tôi cần gì phải chào hỏi bạn họ, dù sao thì nơi này cũng không thuộc về tôi. - Win nói sau đó quay mặt sang Hạ Tuyết. - Chúng ta cùng vào trong thôi.



Win không vào bên trong mà đứng bên ngoài vì sự có mặt của Hàn Thế Bảo.



- Hàn tổng, tôi sẽ ở đây chăm sóc cô Kelly, chú đừng lo. - HẠ Tuyết bước vào mà nói.



- Vậy phiền cô, đừng để cô ấy một mình.



- Vâng.



Hàn Thế Bảo có đôi chút tin tưởng vào Hạ Tuyết, bề ngoài cô gái trẻ này vô cùng ngây thơ và hiền lành. Dù sao đây cũng là tiệc tại nhà anh, anh là chủ gia không thể vắng mặt lâu. Hàn Thế Bảo liền bước chân ra ngoài, nhìn thấy Win đang đứng bên ngoài nhưng xem như không thấy mà bỏ đi.



Win bước theo phía sau. Hàn Thế Bảo liền quay lại.



- Con có chuyện gì sao?



- Ông thích cô giáo của tôi? - Win hỏi.



- Cô ấy hiện là thư kí của ta. - Hàn thế Bảo đáp.



- Vậy ông có thích Kelly không? - Win lại hỏi.
Hàn Thế Bảo đứng lên, đi về phía Kelly nhìn thẳng vào mắt cô:" Không phải vì nụ hôn lần đó chứ?"



Kelly bật cười, chính là nụ cười chua chát.



- Anh lại tự đề cao bản thân quá rồi, Hàn tổng.



- Tôi không cho em nghĩ. - Hàn Thế Bảo nắm lấy cổ tay Kelly mà nói, tay

kia cầm tờ đơn mà vò nát. - Không được phép rời khỏi nơi này.



-

Tùy anh thôi. - Kelly hất tay Hàn Thế Bảo ra khỏi tay mình. - Dù soa tôi cũng sẽ về Mỹ, chỉ là đến thông báo cùng anh... anh duyệt đơn cũng được không duyệt cũng không sao. - Noi rồi Kelly quay lưng bước đi.



- Kelly, đừng đi. - Hàn Thế Bảo nói lớn, không hiểu vì sao anh lại không

muốn cô đi, cảm giác sợ cô sẽ biến mất, không còn nhìn thấy cô hằng ngày tại vị trí thư kí kia.



Kelly dừng lại, quay mặt nhìn Hàn Thế Bảo nói:" Hàn tổng, chúc anh hạnh phúc... Có lẽ đám cưới của hai người, tôi sẽ không về chúc mừng được."



Nói xong Kelly bước ra khỏi phòng

làm việc, Hàn Thế Bảo chỉ đứng im nhìn cô thu xếp vật dụng của cô trên

bàn làm việc. Anh rõ ràng biết Kelly thích anh, nhưng anh không đáp trả

cũng không phũ phàng mà từ chối, cứ thế mà trêu đùa cô. Hiện tại, Hàn

Liên Chi lại trờ về khiến anh trở nên mất thăng bằng, chỉ vì cái kỉ niệm quá ngọt ngào, cái quá khứ có hình ảnh Hàn Liên Chi bao trùm lấy anh... anh không thể thoát ra nó được. Hàn Thế Bảo ngồi xuống ghế dựa lưng

thẳng nhắm mắt lại, lại thấy hình ảnh của Kelly mỉm cười.



Kelly

bên ngoài thu xếp lại vật dụng của mình vào thùng giấy, cô mở ngăn tủ

liền nhìn thấy bộ váy lần trước anh mua để trêu chọc cô. Kelly cầm bộ

váy trên tay ngắm nhìn, sau đó lại bỏ vào thùng vật dụng của cô...Kelly sắp xếp xong mọi thứ, nhìn vào bên trong phòng Hàn Thế Bảo khẽ mỉm cười nói:" Tạm biệt anh... Thế Bảo."



Khi Hàn Thế Bảo nhắm mặt lại,

nhìn thấy hình ảnh Kelly xuất hiện trong đầu, điều này khiến anh hết sức ngạc nhiên... từ khi nào anh lại đặt cô gái xấu xí kia vào trong tâm

thức như vậy? Hàn Thế Bảo mở mắt nhìn về hướng bàn làm việc của Kelly

thì cô đã đi khỏi tự khi nào.



Anh bất giác đứng dậy, chạy ra

ngoài thì Kelly đã bước vào bên trong thang máy, cửa thang máy đóng

lại... Hàn Thế Bảo chưa kịp nói một lời cùng cô.



- KElly... - Hàn Thế Bảo gọi cô khi thang máy đã băt đầu di chuyển xuống. - Không được đi.



Anh từ đi về hướng cầu thang bộ, chạy theo cầu thang mà đuổi theo.



Kelly bước ra khỏi thang máy tại tầng trệt, cô nhanh chóng rời khỏi The Win

để đến cuộc hẹn với Thiên Ân... cô đã quyết định đưa bảng danh sách kia

cho Thiên Ân, và anh sẽ giúp cô tìm ra kẻ thù. Giải quyết mọi ân oán, cô sẽ rời khỏi nơi này mà sang Mỹ sinh sống.



Hàn Liên Chi nhìn thấy Kelly mang thùng vật dụng rời khỏi The Win thì nhoẻn cười, bước tới phía trước Kelly mà châm chọc.



- Cô từ chức?



Kelly khẽ nhếch cười không đáp, bước ngang qua Hàn Liên Chi như xem cô ta không tồn tại.



- Quyết định như vậy là đúng, tự biết lượng sức mình. - Hàn Liên Chi lại kích tướng.



Kelly để ngoài tai mà bước thẳng, dù sao cô cũng đã quyết định không ở lại

nơi này nữa... quan tâm đến bọn họ chỉ hạ thấp bản thân.



- Kelly... cô đứng lại đó cho tôi. - Giọng Hàn Thế Bảo hét lên từ phía sau, áo anh ướt đẫm mồ hôi, hơi thở nặng nề.



KElly nghe giọng Hàn Thế Bảo liền bất ngờ, quay lại nhìn anh thì trông thấy

bộ dạng nhếch nháp của anh... anh ta đi từ cầu thang bộ... là đi từ tầng 10 xuống để đuổi theo cô ư.



- Hàn tổng, còn có việc gì sao? - Kelly quay lại nhìn Hàn Thế Bảo hỏi.



- Kelly. - Hàn Thế Bảo bước đền gần bên cạnh cô. - Có thể đừng rời đi hay không?



Hàn Liên Chi từ phía sau bước tới, nắm lấy tay Hàn Thế Bảo, trong lòng có chút tức giận nhưng nét mặt vẩn tỏ ra như không.



- Thế Bảo, có chuyện gì sao?



- Liên Chi. - Hàn Thế Bảo nhìn qua Liên Chi...



- Hàn tổng, tôi đã nói rõ ở văn phòng rồi... - Kelly cuối đầu chào Hàn Thế Bảo. - Tạm biệt.



Kelly bước đi thì Hàn Thế Bảo rời khỏi tay Liên Chi mà bước tới nắm lấy tay Kelly.



- Có thể vì tôi không, Kelly. - Hàn Thế Bảo nói tiếp. - Đừng đi.