Vịt Nhỏ Xấu Xí, Em Đừng Hòng Thoát Khỏi Ta

Chương 38 : Tú Anh trở về

Ngày đăng: 23:53 20/04/20


Hàn Thế Bảo từ Ciz đi thẳng đến tập đoàn The Win, hiện tại ngôi nhà kia chính là nơi anh không muốn đặt chân vào.



- Tuấn Anh, cậu mang cho tôi một bộ trang phục mới đến The Win. - Hàn Thế Bảo vừa lái xe vừa gọi điện cho Tuấn Anh.



- Hàn tổng, đêm qua anh không về nhà… đã có chuyện rồi. - Tuấn Anh nói với giọng điệu vội vàng lo lắng, cả đêm không gọi được cho Hàn Thế Bảo.



Hàn Thế Bảo nheo đôi mắt lại, anh vừa rời khỏi một đêm lại có chuyện gì mà khiến cả người bình tĩnh như Tuấn Anh run giọng như vậy.



- Có chuyện gì? - Hàn Thế Bảo hỏi.



- Anh mau về Hàn gia… chuyện này nói qua điện thoại không tiện. - Tuấn Anh nói xong liền cúp máy.



Hàn Thế Bảo đành vòng xe lại chạy ngược hướng mà quay về biệt thự Hàn gia.



Chiếc xe hơi màu đen của anh tiến vào bên trong Hàn gia, vừa bước chân xuống thì Tuấn Anh đã nhanh chóng bước ra, nét anh cậu ta thật sự căng thẳng.



- Hàn tổng, Hàn Liên Chi… cô ta đòi tự tử. - Tuấn Anh thấy Hàn Thế Bảo trở vể liền nhanh chân bước tới mà nói.



- Cái gì? - Ánh mắt Hàn Thế Bảo kinh ngạc. - Tự tử ư.



- Đêm qua không thấy anh quay về phòng ngủ, cô ta nghĩ rằng anh tìm đến chổ An Nhiên… Nhưng khi mở cửa phòng An Nhiên vẫn không thấy anh thì ngồi suốt trước cửa mà chờ đợi… chờ đến sáng vẫn không thấy anh về… dù tôi đã ra sức khuyên nhưng cô ấy nhất quyết không vào trong nhà.



- Vì thế mà đòi tự tử sao?



- Đến sáng khi người giao báo mang báo đến, cô ấy nhìn thấy hình ảnh anh cùng em gái của Kelly ôm nhau tình tứ trong Ciz. - Tuấn Anh cầm tờ báo đưa trước mặt Hàn Thế Bảo, trên trang đầu in hình anh và Kelly đang trong Ciz.. với tiêu đề “ Tổng giám đốc tập đoàn The Win bỏ vợ mới cưới tình tứ cùng nhân tình trong đêm tân hôn.”



Anh nhìn qua bài báo kia, sau đó nhanh chóng bước vào bên trong nhà chính… Hàn Liên Chi đang ngồi khóc sướt mướt bên cạnh Hàn phu nhân, nhìn thấy Hàn Thế Bảo bước vào liền khóc to hơn.



- Đây rồi, Hàn tổng đã về rồi đây… có nên cho con bé một lời giải thích. - Hàn phu nhân liếc mắt về phía Hàn Thế Bảo.



- Cô chấp nhận lấy ông ấy thì gặp phải chuyện này thì từ từ mà quen với nó thôi. - Win cưới nhếch nhìn Liên Chi mà nói, Win thật ra không quan tâm lắm chỉ là xuống nhà uống nước nhìn cảnh chướng mắt nhà lên tiếng.



- Con không được hỗn với dì ấy. - Thế Bảo không hài lòng với giọng nói vô phép của Win.



- Tôi cũng không quan tâm. - Win nói xong lấy chai nước trong tủ rồi bỏ lên lầu.



- Liên Chi, em bình tĩnh một chút. - Hàn Thế Bảo đi về phía Hàn Liên Chi ngồi bên cạnh mà nhẹ nhàng nói. - Mọi chuyện không như em nghĩ đâu.



- Đêm tân hôn, anh lại không ở bên cạnh em mà đi tìm cô gái xa lạ kia… có phải anh không hề muốn kết hôn cùng em, anh không yêu em. - Hàn Liên Chi vừa khóc vừa nói, Hàn Thế Bảo anh ta lại quá xem thường cô ư.



- Vậy tấm hình này, cô gái này là ai. - Hàn Liên Chi nhìn bức hình lớn trong tờ báo liền ấm ức mà khóc lớn.



- Liên Chi, anh chỉ nói một điều là anh không làm gì có lỗi với em… anh rất mệt… anh còn có việc ở The Win. - Hàn Thế Bảo lạnh lùng đáp, anh chính là đang rất mệt mỏi với những chuyện đang xảy ra.



- Anh mà bước ra khỏi nơi này, em chết cho anh xem. - Hàn Liên Chi hét lên.



Hàn Thế Bảo chỉ nghĩ Liên Chi dùng cách này hù doạ anh nên không quay lại mà bỏ đi.



- Hàn tổng, Hàn Liên Chi… cô ấy… cô ấy dùng dao tự đâm vào người mình. - Tuấn Anh hoảng hốt mà nói lớn.



Hàn Thế Bảo một phen chấn động, quay đầu lại thì nhìn thấy máu trên người Hàn Liên Chi tuông ra… không dám tin rằng người cứng cỏi như cô lại có thể có những suy nghĩ ngốc ngếch như vậy. Anh nhanh chóng chạy đến bé cô đến bệnh viện, máu tuông ra ướt cả người Hàn Thế Bảo.



Hàn phu nhân ngồi yên không nói điều gì, khi mọi người đã đi hết thì khẽ cười…



- Điều tra cô gái cùng Hàn Thế Bảo trong bài báo mới nhất là ai? - Hàn phu nhân gọi điện thoại cho người của bà.



- Vâng, thưa phu nhân.



Nắm được yếu điểm của Hàn Thế Bảo, Hàn phu nhân đắc ý không tin mình không điều khiển được anh.


- Tôi chỉ vắng mặt hai tháng, xem ra đã bỏ qua nhiều chuyện vui. - Tú Anh cười lớn.



- Tôi luôn tự hỏi, vì sao cậu không chết quăch đi cho xong. - Hàn Thế Bảo không nhìn Tú Anh mà tiếp tục nhìn vào máy tính trên bàn. - Cậu đến tìm tôi có việc gì sao?



- Là vì tôi rất nhớ Hàn tổng, hai tháng nay đều nhớ anh. - Tú Anh trêu chọc, cười lớn.



- Mau cút ngay cho tôi. - Hàn Thế Bảo dùng một tấm thiệp trên bàn ném về phía Tú Anh.



- Ây da. - Tú Anh chụp lấy nó nhìn qua. - Muốn tôi đến Triệu gia sao?



- Cái tên Tuấn Anh nhất quyết không muốn đến bửa tiệc sinh nhật của con

gái Triệu Hà, tôi lại có quá nhiều việc… có lẽ chỉ một mình cậu xem ra

rất rãnh rỗi mà ngồi nơi đây trêu chọc người khác.



- Tốt thôi, tôi lâu rồi cũng không đến những nơi đông người như vậy.



Tú Anh cầm trên tay tấm thiệp mời, cũng không có gì là quan trọng… có thể

rời khỏi biệt thự Hàn gia, không nhìn thấy Lâm Hạ Tuyết thì anh sẽ bình

tâm hơn.



Triệu Hải Yến cầm trên tay xấp thiệp mời đi về phía Win

và Hạ Tuyết đang ngồi. Lần đó nhờ Triệu Hải Yến giúp đỡ, vẫn chưa có dịp cảm ơn cô ấy… chỉ là cô gái họ Triệu này bên ngoài lạnh lẽo như không

muốn tiếp xúc với cả cô và Win.



- Đêm nay là sinh nhật tôi, mời

hai bạn đến dự. - Sau đó đưa hai tấm thiệp về phía Hạ tuyết. - Xin lỗi

vì đến hôm nay mới đưa thiệp, thật ra tôi không muốn mời hai người…

nhưng cha tôi và Hàn gia có mối quan hệ làm ăn, tôi không thể không nể

mặt.



- Là cô không muốn chúng tôi đến, cần gì phải miễn cưỡng . - Win nhìn tấm thiệp liền cười nhếch mép.



- Dù sao cũng đã mời, hai người có thể đến… tôi cũng không phải kẻ không

có học thức, mọi người đến đều là khách quý. - Triệu Hải Yến nói xong

dủng dưng bỏ đi.



Hạ Tuyết nhìn qua tấm thiệp, sau đó nhìn sang Win mà nói:” Win, tôi ra đây một chút.”



Nói xong Hạ Tuyết đứng lên mà bước theo Triệu Hải Yên.



- Hải Yến. - Hạ Tuyết gọi.



- Cậu gọi tôi sao? - Hải Yến quay lại đáp.



- Chuyện lần trước, chưa kịp gửi lời cảm ơn đến cậu. Hải Yến, cảm ơn cậu đã giúp tôi.



- Tôi cũng không làm gì được, nhưng cũng vì chuyện đó mà tôi đã gặp được

một người… tôi phải cảm ơn cậu vì chuyện đó. - HẢi yến nhớ tới Tuấn Anh

liền mỉm cười. - Hôm nay là sinh nhật tôi, vì tôi không thích Win nên

mới nói ra những lời khi nãy… thật sự tôi cũng muốn cậu đến tham dự.



- Cậu đừng ghét Win, cậu ấy hơi bốc đồng một chút nhưng Win là người tốt..



- Được rồi, ai lại nhìn thấy người yêu của mình xấu bao giờ… Xem như cậu

ta tốt, cậu cũng là một cô gái lương thiện… vậy nên hai người hãy đến

sinh nhật của tôi nhé… nhưng có lẽ cậu ta sẽ không thích.



Hạ Tuyết suy nghĩ đôi chút khẽ nói:” Tôi sẽ thuyết phục Win.”