Vịt Nhỏ Xấu Xí, Em Đừng Hòng Thoát Khỏi Ta

Chương 42 : Người đàn ông độc thân

Ngày đăng: 23:53 20/04/20


- Mẹ, mẹ hãy giúp con… con thật sự không có xô cô ta xuống cầu thang. - Hàn Liên Chi khóc nức nở khi Hàn phu nhân hay tin liền đến biệt thự Hàn gia tìm cô.



- Ta tất nhiên là tin con. - Hàn phu nhân vỗ về. - Nhưng quan trọng là Thế Bảo… mọi người đều nói chính con xô cô ta, Thế Bảo cũng không thể không tin.



- Nhưng thật sự con không có, mẹ hãy giúp con nói với Thế Bảo… anh ấy từ khi quay về biệt thự đều không nói một tiếng nào, nhốt mình trong phòng làm việc. - Hàn Liên Chi nhìn về phòng làm việc của Hàn Thế Bảo. - Trong anh ấy rất đáng sợ, chỉ nhìn qua con bằng đôi mắt lạnh lùng không nói gì.



- Hiện tại con đừng nói gì cả… đợi đến khi Thế Bảo nguôi nỗi đau mất đi đứa trẻ kia, nó sẽ bình tĩnh mà suy nghĩ kĩ càng. - Hàn phu nhân khuyên.



- Con sợ… con sợ vì chuyện này mà Thế Bảo sẽ rời bỏ con… - Hàn Liên Chi khóc lớn dựa đầu vào ngực Hàn phu nhân.



Bà ta không nói lời nào nữa, đôi môi bà ta khẽ cười… mọi chuyện đang đi theo đúng hướng rồi.



Hàn Thế Bảo một mình ngồi trong phòng làm việc, tấm hình lần trước An Nhiên chụp đứa bé trong bụng mang đến vẫn còn đặt trên bàn. Anh đưa tấm hình kia lên trước mắt nhìn… Hàn Thế Bảo yếu lòng đến mức trên đôi mắt cứng gắng kia lăn dài một giọt lệ thê lương.



- Hàn tổng, không hay rồi. - Tuấn Anh từ bên ngoài đi vào, nét mặt lo lắng.



- Tôi cần yên tĩnh. - Hàn Thế Bảo muốn một mình trong thời gian này.



- Nhưng… hiện tại lượng Fan hâm mộ của An Nhiên đang nổi giận… là một người kích động bọn họ. Bọn họ đang lên kế hoạch trả thù cho cô ca sĩ An Nhiên, và The Win chính là nơi họ nhắm vào.



Hàn Thế Bảo mệt mỏi nhắm đôi mắt lại… sau đó khẽ nói:” Mặc kệ bọn họ.”



- Hàn tổng, số lượng Fan của An Nhiên rất đông… cô ấy là ca sĩ khá có tiếng trong giới giải trí. Bọn họ đang kêu gọi rằng sẽ quay lưng với các trung tâm của The Win, các dịch vụ và những mặt hàng do chúng ta làm ra.


Thang máy đi thẳng lên tầng 10, đây không phải là lần đầu tiên đến đây, nhưng vì sao tim cô lại đập nhanh như vậy... không phải là vì cô sắp phải chạm mặt anh sao, thời gian qua đi cô vẫn chưa dứt được cái loại tình cảm ngu ngốc kia sao?



Tiếng cửa phòng tổng giám đốc vang lên. - Mời vào. - HÀn Thế Bảo lên tiếng.



- Hàn tổng, tôi là Phạm Bảo My... đến đây để nhận chức thư kí của anh. - Phạm Bảo My mặc một chiếc váy màu kem nhẹ nhàng uyển chuyển bước vào, cô hiện tại chính là người đẹp bước ra từ trong tranh. Thế nhưng, ánh mắt của Hàn Thế Bảo chỉ lướt qua cô... sau đó nhìn vào tập hồ sơ trên bàn.



- Được rồi, cô ra ngoài đi... trợ lý Tuấn Anh sẽ đào tạo cô trong vai trò thư kí này. Trước kia chị cô ngốc nghếch như vậy cũng có thể làm tốt, có lẽ cũng không làm khó được cô.



- Vâng, chào Hàn tổng. - Kelly cuối đầu chào Hản Thế Bảo, bộ ngực căng tròn hở ra trước mặt anh.



Hàn Thế Bảo nhìn qua, sau đó liền nói:" Đây là nơi làm việc, lần sau ăn mặc kín đáo một chút."



- Vâng, tôi sẽ rút kinh nghiệm. - Kelly có chút bất ngờ, anh ta không phải lần trước đã rất húng thú với cô sao? Chẳng lẽ vì những chuyện vừa xảy ra nên anh ta đã ăn chay rồi, không còn hứng thú với phụ nữ nữa. Đúng rồi, cô từng đọc qua một quyển sách nào đó có nói đến chuyện này, đây là một loại bệnh... là bệnh biến đổi giới tính khi trải qua cú sock, chẳng lẽ hiện tại anh ta thích nam nhân ư.



- Cô còn chưa đi. - Hàn Thế Bảo ngước mắt hỏi.



- Vâng, tôi sẽ ra ngoài ngay. - Kelly vội vã quay đầu bước ra khỏi phòng.



Bên trong, Hàn Thế Bảo nới lỏng ca vạt cuả mình ra một chút, không hiểu vì sao trong phòng anh máy lạnh luôn chạy tốt như vậy mà toàn thân anh lại đang nóng lên hức hực.