Vịt Nhỏ Xấu Xí, Em Đừng Hòng Thoát Khỏi Ta

Chương 63 :

Ngày đăng: 23:53 20/04/20


- Bệnh nhi cần truyền máu gấp, lượng máu dự trữ trong bệnh viện đã hết, người thân mau tiếp máu cho bệnh nhân. - Một cô y tá vội vàng đi tới phía Kelly nói.



- Tôi... tôi với con bé cùng chung nhóm máu. - Kelly nói lớn, cô và Hàn Thế Bảo cùng cha... nghĩa là Tiểu Hân và cô cũng cùng chung một dòng máu.



- Vậy thì tốt, sẽ tiến hành lấy máu kiểm tra. - Vị y tá nhanh chóng nói. - Đi theo tôi.



Kelly được bác sĩ rút máu, cô bắt đầu lên cơn sốt vì bộ quần áo ướt đã ngấm vào bên trong cơ thể, khí trời lại lạnh buốt giá khiến toàn thân cô mệt mỏi. Khi ống tiêm vừa rút ra khỏi người, Kelly khẽ nhắm mắt lại... an tâm khi bên cạnh là Hàn Thế Bảo đang nắm chặt lấy tay cô.



Ít phút sau, cô y tá khi nãy nhanh chóng bước tới với nét mặt vô cùng khó chịu. Kelly đã được truyền nước và tiêm thuốc mê, chỉ còn một mình anh đứng bên cạnh.



- Các người đang làm chúng tối rất là mất thời gian, không phải cùng nhóm máu vì sao lại dám nhận như vậy hả. - Cô y tá tức giận nói. - Tình trạng bệnh nhân đang rất nguy hiểm, máu mất đi không phải ít.



Hàn Thế Bảo nhìu mày, sau đó tiến về phía cô y tá kia khẽ cười nói:" Có thể cho tôi mượn kết quả."



Trước một mỹ nam trước mặt, guơng mặt cô y tá từ cau có chuyển sang vô cùng ngượng ngùng, nhanh chóng đưa kết quả xét nghiệm so sánh nhóm máu phù hợp của cô và Tiểu Hân.



- Là RH âm tính. - Hàn Thế Bảo nhíu mày lại.



- Đúng vậy, đây là nhóm máu hiếm... tôi e chỉ có người thân thuộc trong gia đình mới có thể truyền cho bệnh nhi được. Anh có thể liên lạc với cha đứa bé này không?



- Tôi cũng thuộc nhóm RH âm tính. - Hàn Thế Bảo hơi vò tờ kết quả xét nghiệm kia lại. - Nhanh chóng rút máu tôi cứu Tiểu Hân.



Hàn Thế Bảo rút máu xong, nhìn chằm chằm vào kết quả xét nghiệm kia. Nhóm máu RH âm tính này rất hiếm người có, chỉ có thể là di truyền từ cha sang con... nghĩa là rất có thể Tiểu Hân chính là con gái của anh. Nhưng vì sao Kelly lúc đầu lại nói rằng cô ấy và con bé có chung nhóm máu, cô ấy không thể nói bừa hoặc che giấu sự thật mà để nguy hiểm đến tính mạng con gái mình.



Nhìn người phụ nữ nằm trên giường, guơng mặt trắng toát đôi môi khô nứt Hàn Thế Bảo dùng chiếc mền mỏng của bệnh viện mà che chắn toàn thân cô, đôi tay đưa lên guơng mặt cô mà xót xa:" Tôi còn chưa làm gì, em đã khiến tôi chùng chân lại mất rồi... nếu Tiểu Hân là con gái tôi, tôi càng không thể để em rời đi."



******************



Tuấn Anh bước từ bên trong tập đoàn tài chính The Win ra ngoài, thời gian trôi qua đã ba năm... nhưng anh vẫn đơn thân lẻ bóng, đơn giản chính là anh đang chờ đợi...



Anh đứng phía trước tập đoàn The Win, nhìn ra phía xa xăm mà nhớ về ba nắm trước...



- Triệu lão gia, ngài tìm tôi có việc gì sao? - Tuấn Anh được Triệu lão gia hẹn gặp mặt, anh không ngần ngại đi đến.



- Còn việc gì ngoài viêc liên quan đến con gái tôi. - Triệu lão gia nói. - Cậu cũng biết, thân phận của cậu không xứng đáng với con gái tôi... tôi e tôi không thể loại bỏ ý đồ chiếm hữu Triệu Hà khi cậu tiếp cận con gái tôi.
- Tốt thôi, chúng ta hẹn hò 1 tháng… sau đó sẽ kết hôn. - Triệu Hải Yến nói, chẳng phải người ta thường khuyên nên lấy người yêu mình còn hơn lấy người mình yêu sao.



- Con gái… cuối cùng cũng đã suy nghĩ thông suốt. - Triệu lão nói.



Sau khi Mạc Kính Hoàng cáo từ ra về, Hải Yến đi về phía cha mà hỏi.



- Chuyện con và Tuấn Anh kết hôn, cha vẫn chưa giải quyết xong ư?



- Hà Tuấn Anh nhất quyết không chịu ly hôn, hắn ta thế lực rất mạnh… hắn ta nói rằng trừ khi con đến đề nghị ly hôn… hắn nhất quyết không chấp nhận.



- Xem ra… phải tìm gặp Hà Tuấn Anh thêm một lần nữa rồi. - Triệu Hải Yến nói xong, đôi mắt buồn bã bước lên lầu.



- Gặp một lần nữa, còn đã gặp nó rồi ư. - Triệu lão gia hỏi, Hải Yến không đáp mà đi thẳng lên làu. - Hải Yến… Hải Yến…



Triệu Hải Yến bước vào cao ốc The Win… nhớ lại ba năm trước cô thường xuyên đến đây gây chuyện, thật là đáng xấu hổ.



- Xin chào, tôi là Triệu Hải Yến, phiền cô thông báo cho trợ lý Hà tôi cần gặp mặt. - Triệu Hải Yến nói.



- Xin lỗi, ở chổ chúng tôi không có trợ lý họ Hà. - cô gái tiếp tân nói.



- Vậy có ai tên Hà Tuấn Anh hay không? - Triệu Hải Yến ngạc nhiên, anh ta từ chức rồi ư.



- Ý cô nói là Hà phó tổng ư.



- Phó tổng sao. - Hải Yến ngạc nhiên. - Vâng, là người tên Hà Tuấn Anh.



- Xin lỗi, nếu cô không có hẹn trước chúng tôi không thể cho cô gặp anh ấy được.



- Tôi biết. - Triệu Hải Yến không còn xa lạ với việc này. - Chỉ phiền cô thông báo cho anh ấy, có vợ anh ấy đến tìm.



Cô tiếp tân trố mắt ngạc nhiên, là vợ của phó tổng ư… vì sao cô vào làm hai năm qua đều không hay biết rằng người đàn ông ưu tú kia đã kết hôn chứ. Nhưng nhìn dáng vẻ sang trọng, nét đẹp ràng người của cô gái kia… xem ra không phải loại tầm thường bịa chuyện.



- Phó tổng, có vợ anh đến tìm. - Thư kí