Vịt Nhỏ Xấu Xí, Em Đừng Hòng Thoát Khỏi Ta
Chương 90 :
Ngày đăng: 23:53 20/04/20
Kelly ngửi được mùi hương nam tính trên bờ ngực săn chắc của anh, cô
biết nếu như không chủ động đẩy anh ra thì chính cô cũng sẽ bị anh cuốn
vào sự say mê này. Anh vòng dải tay dài của mình mà ôm qua lưng cô, cảm
giác được anh ôm vào lòng thật sự ấm áp… chỉ là cô hiện tại không thể
là không thể đón nhận anh.
- Thế Bảo, buông tôi ra. - Kelly không đẩy anh ra, dùng lời nói đầy uy quyền.
Hàn
Thế Bảo buông cô ra, hai bàn tay đặt lên vài cô… ánh mắt đầy tình ý
nhìn sâu thẳm vào đôi mắt cô. Kelly đưa mắt mình nhìn vào mắt anh, cô
lại bị cuốn hút bởi anh… Hàn Thế Bảo từ từ đặt nụ hôn xuống bờ môi đầy
khiêu khích của Kelly… Bờ môi ngọt ngào của anh như hút hồn cô, anh nhẹ
nhàng quyến luyến lướt trên bờ môi cô như muốn hút hết sinh lực bên
trong… Kelly không còn có thể khống chế bản thân mà đáp trả nụ hôn kia.
Bàn
tay Hàn Thế Bảo từ bờ vai bé nhỏ kia làm mơn trớn phía dưới, đến khi
bàn tay kia từ từ kéo chiếc khóa của chiếc váy trên người Kelly thì cô
mới giật mình… nhưng điều đó lại bị nụ hôn của anh càng cuồng nhiệt hơn
mà làm điên đảo… cô không còn nhớ chính mình là ai, chỉ biết say mê với
nụ hôn từ bờ môi anh…
Chiếc váy rơi xuống đất… Hàn Thế
Bảo nhấc bổng cô lên từ từ đi lại chiếc giường lớn mà nhẹ nhàng đặt cô
xuống… Bờ môi anh từ từ hôn lên bờ môi cô, anh thổi từng hơi khẽ vào tai
cô khiến Kelly khẽ rùng mình… hiện tại sự kích tình của anh đối với cô
là tột độ… bàn tay cô đưa ôm lấy đầu anh….
Anh từ từ
hôn lên cổ cô rồi tiến xuống phía dượi chạm phải nụ hồng trên người cô…
tiếng rên khe khẽ của cô càng khiến anh bị kích thích… bàn tay anh đưa
xuống phía thân dưới mà kéo chiếc quần bé nhỏ còn sót lại trên người cô
mà kéo xuống… anh dùng bàn tay đùa nghịch càng khiến dục vọng trong cô
tăng lên… Bờ mà cô ửng đỏ, đôi môi như khao khát men tình…
-
Kelly, anh yêu em… - Hàn Thế Bảo đưa đôi môi lên tai Kelly khẽ thỏ thẻ…
- Em xem… dù đầu em không nhớ anh… nhưng cơ thể em đang rất nhớ anh…
Cô
xấu hổ đến mức không biết đáp trả lời của anh thế nào, bản thân cô
chính là không thể nào không bị kích thích bởi anh… hiện tại là cô không
muốn rời khỏi anh… muốn được anh cưng chiều.
Anh từ từ
tiến sâu vào cô mà không ngừng di chuyển… anh như mất hết lý trí khi ở
bên cạnh cô, là không thể dứt được khi ân ái cùng cô…
- Thế Bảo… không… buông em ra… con chúng ta.. - Kelly hét lên, cô là đang mang thai… làm sao có thể để anh động chạm.
-
Anh hứa… anh sẽ nhẹ nhàng… - Hàn Thế Bảo không thể ngừng lại… hai tay
nắm lấy hai tay cô, bờ môi mình lại hôn lên môi cô.. - Anh không thể
kiềm chế khi ở cạnh em… Kelly..
Kelly nhắm mắt lại… từ từ đón nhận
sự nhẹ nhàng từ anh...Lý trí cô không cho phép nhưng trái tim và dục
vọng đã đánh thắng bản thân, cô không thể ngừng lại… và càng không muốn
anh ngừng lại…
Tại bệnh viện phụ sản, vị bác sĩ khó tính nhìn hai người trẻ tuổi này mà chau mày lại… sau đó nhìn Kelly mà lên tiếng.
-
cô và anh không cho phép cô làm điều đó. Cánh cửa mở ra, Win nhìn Hạ
Tuyết ra vẻ ngạc nhiên.
- Hạ Tuyết. - Win nhìn cô bất ngờ. - Em có chìa khóa mà, vì sao phải bấm chuông.
- Em… em mang chìa khóa đến trả anh. - Hạ Tuyết chỉ vừa mới nghĩ ra lí do đến gặp Win… thật ra là cô muốn nhìn thấy anh.
Win
nhìn chiếc chìa khóa bé nhỏ nằm gọn trong tay Hạ Tuyết đang đưa về phía
mình, cô chọn cách trả chiếc chìa khóa này lại cho anh… chẳng khác nào
như cô chính thức muốn nói lời chia tay anh sao? Win đưa tay mình ra đón
lấy chiếc chìa khóa nhưng lại nắm trọn bàn tay Hạ Tuyết kéo cô về phía
mình mà ôm vào trong lòng.
- Hạ Tuyết, em đừng như vậy…
anh thật sự không có gì với cô ta cả, anh thật sự chỉ yêu một mình em
mà thôi. - Win ôm lấy cô… như thể sắp mất đi cô.
- Thật
ra, em mang chìa khóa đến trả cho anh là vì… - Hạ Tuyết khẽ mỉm cười
ngước nhìn Win. - Em muốn sống cùng anh trong một căn nhà khác… một căn
nhà chỉ có hai chúng ta không vướn bận hình bóng của bất kì ai.
- Em đã tha thứ cho anh rồi ư. - Win ôm cô vào lòng mà nói.
- Chưa đâu, em sẽ phạt anh…
- Em muốn phạt điều gì cũng được, miễn là em chịu bỏ qua cho anh. - Win vui mừng đáp.
- Em muốn cùng anh đi Mỹ. - Hạ Tuyết nói tiếp. - Em sẽ đi khắp nơi để tham quan… sẽ không làm phiền anh làm việc.
- Tất nhiên là được rồi. - Win gật đầu đồng ý.
Tại
sân bay, Trúc Chi ngạc nhiên nhìn Win và Hạ Tuyết tay trong tay đang
tiến về hướng cô và Henry đang đứng đợi… nhìn bọn họ cò vẻ đang rất hạnh
phúc mà trong lòng vô cùng tức giận… bọn họ đã làm hòa với nhau nhanh
vậy sao?
- Ôi, đây là bạn gái cậu sao Win. - Henry bất ngờ nói. - Cô ấy thật sự rất xinh đẹp.
- Cảm ơn anh. - Hạ Tuyết khẽ ngượng ngùng cười đáp.
-
Chúng ta vào trong thôi, đến giờ rồi. - Win nhìn đồng hồ trên tay… sau
đó nắm lấy tay Hạ Tuyết, hai người hạnh phúc bước đi cùng nhau…
Win
vừa rời khỏi Việt Nam thì bên trong sân bay , Hàn phu nhân và Hàn Liên
Chi cùng nhau bước ra ngoài… sau đó tiến về chiếc xe hơi màu đen đậu sẵn
bên ngoài mà đưa họ về khách sạn Ciz...
- Con chắc là Kelly đã quay về VN chứ. - Hàn phu nhân nghi ngờ nhìn về phía Hàn Liên Chi.
- Con chắc chắn mà. - Hàn Liên Chi khẽ gật đầu.
-
Lần này quay về, bịt hết mọi thông tin lại đi... đừng để Hàn thế Bảo
biết chúng ta quay về. - Hàn phu nhân ra lệnh. - Nó ở ngoài sáng, chúng
ta trong tối... sẽ dễ dàng hành động hơn.
- Vâng, thưa mẹ. - Hàn Liên chi khẽ gật đầu mà đáp.