Vợ Boss Là Công Chúa
Chương 192 : Lần đầu tiên công chúa hầu hạ người khác
Ngày đăng: 01:14 30/04/20
Lý Đồng nghiến răng nghiến lợi gào thét: “Cảnh Y Nhân! Tao sẽ bắt mày phải trả cái giá thật đắt!” Mày chết thì tao sống!
Cảnh Y Nhân đi vào phòng, nhìn thấy Lục Minh vẫn mặc chỉnh tề nằm trên giường, cô đẩy mấy cái, gọi vài tiếng nhưng anh vẫn không có phản ứng gì. Cảnh Y Nhân vội lấy điện thoại di động ra gọi cho tài xế đang ở dưới tầng, cô bảo ông đỗ ở cửa, sau đó liên lạc với dịch vụ chăm sóc khách hàng để gọi vài nhân viên phục vụ lên.
Khi nhân viên phục vụ đến thì Lý Đồng đã không còn ở trên hành lang nữa.
Cảnh Y Nhân không ngờ Lý Đồng lại dứt khoát như thế, với bộ dạng đó mà vẫn dám đi ra ngoài một mình.
Nhân viên phục vụ giúp Cảnh Y Nhân đỡ Lục Minh ra khỏi club rồi đưa lên xe.
Cảnh Y Nhân nói với tài xế suy đoán của cô rằng có lẽ Lục Minh đã bị trúng độc, rồi hỏi ông giờ phải làm gì.
Tài xế đề nghị Cảnh Y Nhân đưa Lục Minh tới bệnh viện trước.
Xe tới bệnh viện. Sau khi làm một loạt kiểm tra, câu trả lời của bác sĩ làm Cảnh Y Nhân giật mình. Lục Minh không trúng loại độc nào cả, chỉ là uống rượu say quá nên đã ngủ rồi. Nhưng làm gì có ai ngủ sâu đến mức ấy chứ, gọi mãi cũng không tỉnh lại. Hơn nữa tửu lượng của Lục Minh không yêu đến thế, bác sĩ còn nói hàm lượng cồn trong máu cũng không cao.
101.
Câu trả lời của bác sĩ là có lẽ do quá mệt mỏi. Cảnh Y Nhân mặc kệ lời nói chủ quan của bác sĩ, đặt tay lên xem mạch của Lục Minh. Mạch đập ổn định, đúng là đang ngủ. Cảnh Y Nhân cũng không khám ra được rốt cuộc Lý Đồng cho Lục Minh ăn cái gì, đành phải đưa Lục Minh về nhà trước đã.
Trong phòng, Cảnh Y Nhân nhìn Lục Minh đang nhắm mắt ngủ trên giường.
Cô biết Lục Minh là một người đàn ông có bệnh sạch sẽ rất nặng, nếu chưa tắm mà đã lên giường ngủ thì lúc tỉnh dậy, cậu nhất định sẽ cảm thấy cực kỳ ghê tởm. Cảnh Y Nhân vào nhà vệ sinh vặn vòi nước nóng, làm ướt khăn bông rồi vắt khô, xong cô đi ra giúp Lục Minh lau mặt, cổ và tay. Động tác của Cảnh Y Nhân vô cùng nhẹ nhàng và vụng về, đời này cổ chưa từng hầu hạ ai bao giờ. Nghĩ tới chuyện nếu vừa rồi cô đến muộn một chút nữa thôi là cậu sẽ bị Lý Đồng sàm sỡ, cô lại càng cảm thấy khó chịu trong lòng.
Giống như bảo bối của riêng mình bị người khác cướp đi vậy. Nếu cậu thật sự bị Lý Đồng cưỡng ép lên giường thì về sau, liệu trong lòng cô có thể không hề khúc mắc mỗi khi ngủ cùng cậu hay không?
Nghĩ đi nghĩ lại, Cảnh Y Nhân chỉ hận không thể đánh Lý Đồng một trận, chỉ giới phân thì hình như vẫn không đủ để giải tỏa cơn giận!
Nhưng mà cũng may. May là cô đến kịp, quần áo của cậu vẫn chưa bị cởi, tiếng kêu dâm đãng của Lý Đồng mà cô nghe thấy qua điện thoại cũng là giả!
Cảnh Y Nhân giúp Lục Minh lau mặt rồi lau tay, sau đó mở cúc áo sơ mi của anh ra, giặt lại khăn lần nữa rồi tiếp tục lau cho anh. Lau nửa người trên xong, còn nửa người dưới thì... Cảnh Y Nhân là một đứa trẻ không biết cách chăm sóc người khác, nên sau khi giúp Lục Minh lau người trên xong cũng không cài cúc, chắn cũng không đắp hộ anh mà lại vội vàng cởi thắt lưng anh luôn.
Cô cởi cúc quần, kéo khóa, rồi tụt mạnh quẩn xuống. Cảnh Y Nhân vất vả một lúc lâu cũng không kéo xuống được, thế là cô đi vòng xuống cuối giường, túm lấy hai ống quần anh mà tụt xuống. Quần lập tức được cởi ra luôn, nhưng vì lôi mạnh quá nên cô loạng choạng ra sau vài bước theo quán tính, suýt nữa thì ngã sấp xuống.
Cảnh Y Nhân vật quần xuống đất rồi trở lại giường. Cô cúi đầu nhìn chằm chằm vào quần lót của anh, do dự vài giây, vì hơi khẩn trương nên tay cứ duỗi ra rồi lại rụt lại mấy lần. Cuối cùng, cô dứt khoát nhắm mắt lại, không thèm do dự nữa, dù sao chỉ là một con sâu thịt thôi, chẳng có gì ghê gớm hết! Chỉ trong phút chốc, cô đã lột cái quần còn lại của anh xuống.