Vợ Boss Là Công Chúa
Chương 375 :
Ngày đăng: 01:15 30/04/20
Cảnh Y Nhân không phải là sinh viên đầu tiên ở trong trường kết hôn.
Phương Tiểu Nhã cũng sắp kết hôn. Cô ấy chuẩn bị kết hôn trước lúc khai giảng và hy vọng Cảnh Y Nhân có thể làm phù dâu cho2cô ấy.
Ở thế giới này, Cảnh Y Nhân đã dự tiệc sinh nhật của người khác mấy lần rồi, nhưng vẫn chưa từng tham dự hôn lễ của ai cả, hơn nữa cô còn được làm phù dâu.
Tưởng tượng thôi đã thấy rất5vui rồi, Cảnh Y Nhân không cần bàn bạc đã đồng ý.
Thời gian đã định là ngày kia.
cảnh Y Nhân thoải mái nhận lời như vậy làm Phương Tiểu Nhã vô cùng vui mừng.
Phu nhân của Lục minh làm phù dâu cho cô,6đây là chuyện vô cùng hãnh diện.
Ngay trong ngày hôm đó, Phương Tiểu Nhã gửi lễ phục phù dâu tới nhà Cảnh Y Nhân. Cô ấy đã mời Cảnh Y Nhân tới giúp, nên cũng không tiện để Cảnh Y Nhân tự chuẩn5bị trang phục.
Tuy nhà bọn họ không có điều kiện tốt như nhà Cảnh Y Nhân, nhưng một bộ lễ phục thì không thành vấn đề. Bộ lễ phục này tuy hơi đắt một chút nhưng có thể thể hiện rõ thành ý3của cô ấy. Sau khi Lục Minh hết giờ làm việc trở về nhà, Cảnh Y Nhân liền kể chuyện này cho anh.
Lục Minh không phản đối vì anh biết Cảnh Y Nhân thích những nơi náo nhiệt.
Vừa hay để cô đi xem thử đám cưới của người khác, để đến khi anh bù đắp cho cô một đám cưới khác, cô sẽ không bị hốt hoảng.
Vào ngày thành hôn, từ sáng Lục Minh đã tự mình lái xe đưa Cảnh Y Nhân tới đó. Bộ lễ phục Cảnh Y Nhân mặc là váy xòe không có tay, tóc được búi gọn lên, cài thêm một chiếc vương miện nhỏ.
Trông cô vừa xinh xắn lại vừa đáng yêu.
Thậm chí dù đang lái xe nhưng Lục Minh vẫn phải thỉnh thoảng nhìn cô qua kính chiếu hậu mỉm cười. E rằng hôm nay cô sẽ cướp mất tâm điểm chú ý của cô dâu.
Hôm nay ở công ty Lục Minh còn có một cuộc họp quan trọng, sau khi đưa Cảnh Y Nhân tới, anh đặt một nụ hôn lên trán cô.
“Tối anh sẽ đón em!” cảnh Y Nhân gật đầu, cầm túi xách rồi xuống xe, cô xách váy đi vào trong khách sạn. Buổi sáng khách sạn chưa chính thức mở cửa. Nơi này thường có người đến tổ chức hôn lễ, cô dâu sẽ ở đây từ tối hôm trước, nên sáng ra có người ra vào cũng không có gì là lạ. Nhưng khi phu nhân của Lục Minh xuất hiện ở khách sạn không cao cấp lắm của bọn họ thì tất cả mọi người đều rất ngạc nhiên. Hơn nữa, trông cô giống như một nàng tiên thoát tục, đang nhẹ nhàng bay vào khách sạn, cứ thế mà bay đến cửa thang máy. Lúc này có một nhóm người đang đứng ở cửa thang máy. Một cô gái xinh đẹp tao nhã, mặc lễ phục màu trắng, mang khí chất của công chúa hoàng gia xuất hiện, trong chớp mắt cô đã thu hút toàn bộ sự chú ý của bọn họ.
Trong đó có mấy người phụ nữ lớn tuổi dùng giọng địa phương xì xào bàn tán.
“Đây là phù dâu nhà bên kia mời tới phải không? Xinh đẹp thật đấy!” Một người phụ nữ lớn tuổi khác đáp lại: “Điều kiện gia đình nhà gái cũng được! Con trai bà có cô con dâu như thể là phúc đức lắm rồi!”
“Người ở thành phố này lắm tiền thật! Bà xem, dáng vẻ cô phù dâu này rất hợp với con trai tôi. Bà nhìn lại cô gái giới thiệu cho con trai tôi lần trước xem, thế mà cũng gọi là con gái à!”
“Con dâu ở thành phố sẽ yêu cầu cao, con trai bà cưới nổi người ta không!”
“Thế con trai bà thì làm được, con trai bà thì xứng đáng hả? Nếu con bé đúng là phù dâu thì lát nữa tôi bảo con dâu bà nói với con bé thử xem. Con trai tôi cũng không đến nỗi nào, mỗi tháng kiếm được mấy ngàn đó.”
Nói rồi người phụ nữ lớn tuổi lại đưa mắt nhìn cảnh Y Nhân.
Thang máy đã tới. Cảnh Y Nhân bước vào trước, một đám già trẻ gái trai đi vào sau.
Ngoài Cảnh Y Nhân đang mặc lễ phục ra, những người khác nếu không phải mặc áo sơ mi khá tùy tiện thì mặc sườn xám đỏ gì đó tương tự, không giống người ở thành phố S. Đến khi lên tới tầng 11, tất cả mọi người lần lượt ra khỏi thang máy.