Vợ Boss Là Công Chúa
Chương 383 :
Ngày đăng: 01:15 30/04/20
Sau khi nghe xong, bà mẹ chồng đờ đẫn cả người, sững sờ đứng tại chỗ, mặt mày tái mét, hít vào một hơi.
Bọn họ đã đắc tội với con dâu của tổng thống đại nhân ư? Mà bà ta còn mắng cha chồng cô ấy là đồ ngu, đồ không có mắt, vậy chẳng phải là mắng tổng thống đại2nhân hay sao?
Mãi lâu sau bà ta mới định thần lại được, vội kéo con trai sang một bên. “Nếu vô tình đắc tội với con bé thì sẽ bị chặt đầu phải không?”
Chú rể phì cười với sự ngây ngô của mẹ mình.
“Cũng không đến nỗi thế, nhưng nghe nói chồng cô ấy vô cùng yêu thương cô ấy. Ai5dám bắt nạt cô ấy sẽ bị cả nhà bọn họ sẽ bị ngẩm xử lý một cách thần không biết, quỷ không hay!
“...” Bà ta toát mồ hôi lạnh, nhất thời không đứng vững, cả người lảo đảo.
“Con trai! Con nói xem bây giờ mẹ tới xin lỗi còn kịp không?”
Thái dương chú rể co rút một cái: “Mẹ! Mẹ6đắc tội với cô ấy ạ?” “Hình như là thế!” “Cái gì mà hình như?” Chú rể đỡ lấy mẹ, sốt sắng đến mức muốn giậm chân.
“Vừa rồi mẹ mắng cô ấy là con đò để tiện, nói chồng người ta không có mắt, còn cha chồng là đồ ngu, thể có tính là đắc tội không?”
“Vừa rồi mẹ mắng cô ấy là con đò để tiện, nói chồng người ta không có mắt, còn cha chồng là đồ ngu, thể có tính là đắc tội không?”
“...” Chú rể buông cánh5tay đang đỡ mẹ ra.
“Mẹ! Mẹ ở đâu thì mau về chỗ đó ngay đi! Không có việc gì thì đừng gây chuyện khiến con trai mẹ chết cũng không biết vì sao mình chết!”
“Ở đây không giống ở quê, mẹ đừng mang những tư tưởng cũ kỹ kia ra nói chuyện. Mà con cũng nói với mẹ rồi, cô dâu3này chính là bảo bối của con trai mẹ. Mẹ mà nói vớ vẩn với cô ấy thì đừng trách con không nhận mẹ nữa!” Nói rồi chú rể mặc kệ người mẹ đã hãm hại con trai mình mà quay đầu lại ôm cô vợ yêu dấu. Chí ít bà xã lúc nào cũng thương anh ta, biết suy nghĩ thay cho anh ta.
Đến buổi trưa.
Hôn lễ được trực tiếp tiến hành trong khách sạn.
Để cho thuận tiện, bọn họ đã ở trong khách sạn từ ngày hôm qua rồi.
Thảm đỏ trải dài, trong phòng có mấy chục bàn tiệc, không thể nói là quá long trọng, nhưng cũng rất vui vẻ và vô cùng náo nhiệt. Người chủ trì ở trên sân khấu rất hoạt ngôn, cách biểu đạt phong phú, dạt dào tình cảm chúc phúc cho cặp vợ chồng mới cưới và kể lại câu chuyện tình của hai người.
Đến khi xong các nghi lễ là bước vào khoảng thời gian ăn uống.
Có đám người vừa ăn vừa bày trò đùa dai với chú rể và cô dâu. Đặc biệt là phải chúc rượu chú rể và cô dâu.
Bên nhà trai hình như còn có một số tục lệ kỳ lạ gì đó mà bọn họ gọi là “phá vợ chồng mới cưới“. Nếu không làm theo yêu cầu thì bọn họ sẽ không chịu uống rượu, mà không uống rượu nghĩa là không chúc phúc cho chú rể và cô dâu. Thế nên, cô dâu chú rể phải nghĩ cách để bọn họ uống rượu bằng được. Cứ thế, cô dâu chú rể bị bọn họ chỉnh cho thể thảm.
Đặc biệt còn có người bóc một nửa quả chuối, cắm vào đũng quần chú rể, bắt cô dâu tới cắn. Cha mẹ nhà gái nhìn mà thấy chán ghét, chỉ có thể lắc đầu. Trong ngày vui này bọn họ cũng không thể muốn trở mặt là trở mặt được.
Ai bảo con gái mình lại thích cậu con rể này chứ.
“...” Cảnh Y Nhân đứng xem mà mặt mũi đỏ bừng.
Sau đó, cô chụp lại gửi cho Lục Minh, còn kèm theo một câu: “Kết hôn phải làm thế này à?” Nếu vậy thì cô không muốn kết hôn đâu! Mất mặt lắm! Bắt cô ở trước mặt mọi người úp mặt vào nửa thân dưới của Lục Minh, chỉ cần nghĩ thế thôi mặt Cảnh Y Nhân đã đỏ bừng lên rồi, không thể chịu nổi... “Không được uống rượu! Anh tới đón em!” Tin nhắn của Cảnh Y Nhân mới gửi đi, Lục Minh đã bất ngờ trả lời lại một câu như vậy.
Bữa tiệc còn chưa kết thúc mà cô ra về rồi sao? Như thể có được không?
Ngay lúc Cảnh Y Nhân nghĩ vậy, mấy bàn ở phía trước vẫn còn đang trêu chọc cô dâu chú rể. Họ đổ rượu lên ngực cô dâu, bắt chú rể tới liếm... Cảnh Y Nhân thật sự không thể xem nổi nữa, cô xoay người lại đi đến chỗ mấy bàn trống ở phía sau. Đám họ hàng trẻ tuổi của nhà trai không biết thân phận của Cảnh Y Nhân nên bắt đầu trêu chọc phù dâu. Bọn họ kéo tay Cảnh Y Nhân đi tới bàn: “Nào! Phù dâu, em tới uống với bọn anh một ly!”
Cảnh Y Nhân nhíu mày, hất tay ra từ chối: “Xin lỗi! Tôi không uống rượu!”