Vợ Cũ Bị Câm Của Tổng Tài Bạc Tình

Chương 22 :

Ngày đăng: 18:23 19/04/20


Thanh cao hứng kéo tay Hướng Thanh Lam, khóe môi cong cong, làm ánh mắt xanh màu nhạt càng có vẻ thiên chân trẻ con.



Một nam tử cao lớn đi theo phía sau cô gái kiều nhỏ, tuy rằng không phải trông rất phối hợp, nhưng lại khiến người ta cảm thấy được một loại ấm áp nói không nên lời. Bầu trời sau cơn mưa trở nên trong xanh hơn rất nhiều, dường như không khí cũng mang theo một ít hơi nước của ngày hôm qua, nam nhân có ngũ quan lập thể tuấn mỹ, đi đến nơi này khiến rất nhiều người phải chú ý, một cô gái xinh xắn, một anh chàng đẹp trai, xét từ dung mạo mà nói thì đây tuyệt đối là một bức tranh hoàn mỹ, nhưng đáng tiếc là hai người bọn họ, một kẻ bị câm, một người lại ngây ngốc.



Hướng Thanh Lam muốn dẫn Thanh đi mua quần áo, cô cúi đầu nhìn túi xách, tự hỏi tiền bên trong không biết có thể mua được mấy bộ, tiền của cô không nhiều, tiền lương mấy tháng nay đều đang ở trong này… Cô nhấp môi một chút, sau đó cười nhẹ, tiền vẫn có thể kiếm lại được, nhưng nếu không mua đồ mới cho anh thì sẽ cảm thấy rất có lỗi.



Anh đã thành ra như vậy, cô không muốn làm anh thêm ủy khuất.



Hướng Thanh Lam trầm mặc một lúc, mà Thanh đang đứng ở phía sau cô thì cảm thấy rất hoang mang, chớp hai mắt, không rõ tại sao lại phải đến nơi này.



“Chị ơi, mình đứng ở đây làm gì?” Anh nhìn nhìn bốn phía, thấy được mọi người đang nhìn bọn họ một cách rất kỳ quái, giống như hâm mộ, lại giống như kinh ngạc. Nhưng từ lúc nghe được anh gọi ‘chị’ câu kia xong thì ngay lập tức chuyển thành khinh bỉ cùng đáng tiếc, mà anh bản năng không thích những ánh nhìn như vậy.



Thực chán ghét, thật sự, thực chán ghét.


Hướng Thanh Lam nở nụ cười với Thanh, tươi cười thật sạch sẽ tươi mát, cũng thật trong suốt, trong ánh mắt tuyệt đối không có chê cười, làm cho Thanh chậm rãi an tâm trở lại.



‘Không cần để ý’, môi của cô khép mở, tuy không có thanh âm, nhưng cô biết Thanh sẽ hiểu cô nói gì.



“Ừ.” Gật nhẹ đầu, lạnh lùng nhìn đám người xung quanh, anh không biết bọn họ, cho nên không quan tâm bọn họ nghĩ gì, chỉ có Hướng Thanh Lam, cô gái đã nhặt được anh, hiện tại cô là duy nhất đối với anh.



Thân nhân duy nhất, chị gái duy nhất.



Hướng Thanh Lam kéo Thanh đi vào một cửa hàng quần áo, bên trong có đồ tốt, có đồ bình thường, tất nhiên cũng có đồ hơi kém một chút.



Nắm chặt túi xách, cô ngẩng đầu, thấy được ánh mắt kinh diễm của người bán hàng trẻ tuổi xinh đẹp lộ ra với Thanh. Quả thật khi Thanh không nói lời nào, cho dù chỉ đứng yên một chỗ cũng khiến người khác không thể bỏ qua được, diện mạo của anh quá mức tuấn mỹ, hơn nữa dáng người lại không khác gì người mẫu, quả thật rất có tư chất khiến mọi người phải ngắm nhìn.



Nhưng đây cũng chỉ là trong tình huống anh không nói lời nào.