Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Chương 226 :

Ngày đăng: 16:20 19/04/20


Trần Hòa Thành nói xong thì áp sát Lý An Ni vào cửa nhà vệ sinh, đưa tay cởi đồ mình ra. Lý An Ni đương nhiên bắt đầu im lặng phản kháng.



Nhưng đương nhiên lần này vẫn không ăn thua gì.



Sau khi Lý An Ni phát ra một số âm thanh kỳ lạ, Trần Hòa Thành càng tỏ ra khoái chí.



Lý An Ni cắn chặt môi, không để cho mình phát ra tiếng, cố kiềm chế, mấy lần trước do không biết kiềm chế nên gây ra đại họa, lần này, cô ta phải tính kế lâu dài nhẫn nhịn thì mới có thể đi xa được!



Nhà vệ sinh yên ắng, thỉnh thoảng lại phát ra âm thanh kỳ lạ, lúc này, chợt có tiếng bước chân vội vàng xông vào nhà vệ sinh.



Lý An Ni hốt hoảng, đôi má ửng đỏ vì căng thẳng giờ lại càng đỏ hơn.



Còn Trần Hòa Thành thì cười dâm trong im lặng, anh ta ôm chặt Lý An Ni.



An Điềm không biết gì chạy vào nhà vệ sinh, lúc này cô mới cầm điện thoại lên nghe, cô vội cười nói với đầu dây bên kia: “A lô, Tư Kỳ à, mình vừa ở chỗ đoàn phim, ở đó đông người ồn ào, nên chạy vào nhà vệ sinh nghe điện thoại cậu đây.”



“Không có gì!” Giọng nói của Tư Kỳ ở đầu dây bên kia vô cùng vui vẻ, “Tiểu Điềm cậu biết không? Mẹ chồng mình làm phẫu thuật thành công rồi! Mấy hôm trước cứ đợi bà ra khỏi phòng hồi sức, nên bây giờ mới báo cậu được, bây giờ bà ấy đã chuyển đến phòng bệnh bình thường rồi!”



“Thật không?” An Điềm vui vẻ hỏi.



Tuy Ôn Mỹ Lan đối xử với Tư Kỳ không tốt, nhưng Tư Kỳ tận tâm tận lực cứu Ôn Mỹ Lan, phẫu thuật thành công cũng coi như tốt đẹp rồi, cô cố gắng hết sức chăm sóc Ôn Mỹ Lan, bây giờ Ôn Mỹ Lan phẫu thuật thành công rồi, nhất định sẽ cảm động bởi tấm lòng hiếu thảo của Tư Kỳ, chỉ hy vọng sau này hai người có thể hòa hợp được với nhau, như vậy Tư Kỳ cũng coi như công đức viên mãn rồi!




“Ha ha, những cái này đều là chuyện nhỏ thôi!” Trần Hòa Thành đắc ý cười, cảm thấy cuộc sống ba mươi mấy năm trong bóng tối của mình cuối cùng cũng tìm được cảm giác tồn tại!



An Điềm không muốn dây dưa quá nhiều với Trần Hòa Thành nên hỏi: “Anh còn có chuyện gì không? Không có thì tôi đi trước đây.”



An Điềm không biết tại sao bây giờ Trần Hòa Thành lại ngông nghênh bắt chuyện như vậy, anh ta quên là đã nợ mình một trăm ngàn sao?



“Cũng coi như là có chuyện, cũng không có chuyện gì đâu!” Trần Hòa Thành xoa xoa tay nhìn An Điềm nói, “Chỉ có một việc nhỏ, cô có muốn nghe không?”



“Không.” An Điềm lắc đầu dứt khoát, sau đó quay người bỏ đi.



“An Điềm, cô đừng đi mà!” Trần Hòa Thành vội kéo tay của An Điềm lại.



An Điềm đẩy mạnh tay của Trần Hòa Thành ra, lạ lùng nhìn Trần Hòa Thành: Trần Hòa Thành uống nhầm thuốc hay sao mà dám cả gan đụng vào mình chứ!



“Anh bị bệnh à?!” An Điềm không hề e dè hỏi thẳng.



“Đừng giận mà.” Từ sau khi có được Lý An Ni, lá gan của Trần Hòa Thành càng lúc càng lớn, cũng bắt đầu ảo tưởng sức mạnh, anh ta cười với An Điềm rồi hỏi, “An Điềm, cô có bạn trai chưa?”



Thực ra, trước đây Trần Hòa Thành đã biết, khi An Điềm làm việc ở thành phố S đã được xem là người phụ nữ xinh đẹp giỏi giang nhất công ty rồi, không những xinh đẹp mà hiệu quả làm việc cũng tuyệt vời, tuy có một đứa con, nhưng vẫn có rất nhiều người theo đuổi cô.